Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 81 - Chương 81. Mọi Người Đều Bị Đá Ra Khỏi Hải Thị Thận Lâu!

Chương 81. Mọi người đều bị đá ra khỏi Hải Thị Thận Lâu! Chương 81. Mọi người đều bị đá ra khỏi Hải Thị Thận Lâu!

Thời gian nửa tháng trôi qua.

Trong nửa tháng này, dựa vào biểu hiện của thiên kiêu trong Hải Thị Thận Lâu, Lâm Bắc Phàm đã học được rất nhiều thứ, thực lực tăng lên rõ rệt, biểu hiện rõ ràng nhất chính là ở Vô Tự Thiên Thư.

Minh Ngộ Vạn Lý (45%)

Thông Hiểu Vạn Tượng (2.56%)

Dung Nạp Vạn Pháp (chưa giải khóa)

Chưởng Ác Vạn Biến (chưa giải khóa)

Thời gian nửa tháng lĩnh ngộ 500 phù văn, thông hiểu gần 200 loại hiện tượng, cường độ thân thể tuyệt đối đạt tới Siêu Phàm cửu giai.

Gần nhất hắn vẫn luôn uống Vạn Niên Linh Nhũ, nguyên khí lại tinh thuần thêm một bậc, thân thể chí ít cũng có thể thu nạp sáu ức linh tệ, có được gần hai nghìn siêu linh phù, hai mươi vạn cửu giai linh phù.

Thực lực của hắn lại lần nữa nhảy vọt, không biết mạnh bao nhiêu. Tối thiểu cũng có thể đánh bại bốn, năm bản thân mình trước đó. Lại xem đám người Lâm Vi Vi, hiện tại bọn họ đã có thể đánh tới không phân cao thấp với khôi lỗi.

Việc này có nghĩa bọn họ đã hoàn toàn khống chế được thực lục bạo trướng trong khoảng thời gian này, đã là cường giả đích thực.

Nhưng muốn đánh bại khôi lỗi cũng không dễ dàng như vậy, không có một hai năm chỉ sợ bọn họ không cách nào thắng được, cho nên Lâm Bắc Phàm quyết định rời đi, không cần tiếp tục lăn lộn.

“Hải Thị Thận Lâu, thu cho ta!”

Các đại thiên kiêu đang chiến đấu trong Hải Thị Thận Lâu đột nhiên cảm thấy bản thân bị một luồng lực lượng đánh úp.

Ngay lúc hoảng hốt, vậy mà bọn họ đã xuất hiện bên ngoài.

“Sao lại thế này? Sao ta lại ra ngoài?”

“Các ngươi cũng đều đi ra?”

“Phát sinh chuyện gì? Chẳng lẽ Hải Thị Thận Lâu muốn đóng cửa?”

Tất cả mọi người trố mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Hải Thị Thận Lâu trên bầu trời.

Phát hiện nó dần dần trở nên phai nhạt, sau đó biến mất, trong lòng mọi người tràn ngập phiền muộn và tiếc nuối.

Tuy rằng ở trong này hơn hai tháng không thu được thứ tốt gì, còn bị mấy con yêu quái đánh lên đánh xuống, nhưng thực lực của bọn họ đều có tăng lên. Nó đột nhiên biến mất như vậy thật khiến người ta có chút không nỡ.

“Tiểu Phàm ca, ca ở nơi nào?” Một nữ hài bay lên, nhìn khắp chung quanh.

“Vi Vi, ta ở chỗ này!” Lâm Bắc Phàm vẫy tay.

Trên mặt Lâm Vi Vi hiện lên nụ cười vui vẻ, sau đó nàng bay qua hội hợp với Lâm Bắc Phàm, còn có những người khác cũng tụ lại đây.

Đột nhiên một người sợ hãi kêu lên: “Ta nhận ra bọn họ, bọn họ chính là sáu người đầu tiên tiến vào!”

“Hóa ra chính là bọn họ làm hại chúng ta không đường nào để đi!”

“Hại chúng ta lăn lộn hơn hai tháng, kết quả thứ gì cũng không kiếm được!”

“Quá xấu xa! Nhất định phải khiến bọn họ bồi thường tổn thất cho chúng ta!”

“Đúng! Nhất định phải bắt bọn họ bồi thường!”

“Để bọn họ ói thứ tốt thu được trong Hải Thị Thận Lâu ra!”

Tất cả mọi người chú ý tới sáu người Lâm Bắc Phàm. Tất cả thiên kiêu nổi giận!

Nhớ tới hai tháng rồi bọn họ vừa khổ vừa mệt, trong lòng tràn ngập ủy khuất và phẫn nộ, tất cả đều do sáu người này làm hại!

Rất nhiều người kêu gào nhất định phải bắt bọn họ trả giá đắt!

Hàng trăm hàng ngàn thiên kiêu không có ý tốt vây lại. Đám người Lâm Bắc Phàm cũng không sợ hãi, trực tiếp làm thịt bọn họ. Trải qua hơn hai tháng tôi luyện, thực lực của mấy người Lâm Bắc Phàm đã sớm phát sinh biến hóa long trời lở đất. Ngay cả An Khả Hân yếu nhất cũng đã đạt tới Phàm Nhân cửu giai viên mãn, khí thế trên người khiến đám người chung quanh phải kinh động, đã biến thành một võ giả đích thực. Những người khác đều đạt tới Siêu Phàm cảnh giới, trong đó Lâm Bắc Phàm là Siêu Phàm nhất giai, ba người Bạch Thanh Thanh, Kim Bất Hoán, Huyết Sắc Vi là Siêu Phàm ngũ giai, Lâm Vi Vi Siêu Phàm tam giai, nhưng sau khi biến thân thực lực tương đương với Siêu Phàm bát giai. Một tổ hợp thực lực như vậy, còn cần sợ ai?

“Như thế nào? Muốn động thủ đánh nhau, ta rất vui lòng phụng bồi!” Kim Bất Hoán kêu gào: “Đơn đấu hay quần ẩu? Đơn đấu, một mình ta đấu với một đám các ngươi! Quần ẩu, chính là ta quần ẩu tất cả các ngươi! Các ngươi chọn một đi!”

Quả thực quá buồn cười!

Bị vây công còn kiêu ngạo như vậy!

Lập tức có mấy người không nhịn được, cầm lấy vũ khí phi lên.

“Xem Vô Địch Thần Quyền của ta!” Kim Bất Hoán không hề chuẩn bị, trực tiếp đánh ra một quyền, quyền phong đánh bay tất cả những người xông tới, mà đám người vây chung quanh cũng bị đánh bay, ngã nhào trên mặt đất.

Một quyền giải quyết mấy chục thiên kiêu, uy thế vô địch, mọi người ở hiện trường lập tức khiếp sợ!

“Ta biết hắn ta, hắn ta là Kim Bất Hoán, trước đây hắn ta không cường đại như vậy, khẳng định là hắn ta đã nhận được cơ duyên trong Hải Thị Thận Lâu, cho nên thực lực mới phát sinh biến hóa long trời lở đất!” Có người ghen tỵ đỏ mắt nói.

“Ta cũng biết hắn ta, hai tháng trước thực lực của hắn ta cũng chỉ có cửu giai, kết quả hiện tại lại có thể một quyền đánh bay mấy chục thiên kiêu!”

“Chỉ sợ thực lực của hắn ta đã đạt tới Siêu Phàm tam giai trở lên!”

“Chỉ mới hơn hai tháng đã có tiến bộ lớn như vậy? Vận khí của tên mập chết tiệt này thật khiến người khác hâm mộ!”

“Chỉ là tiểu thái điểu cũng dám cướp đoạt cơ duyên của ta, thật không biết tự lượng sức!” Kim Bất Hoán vô cùng kiêu ngạo nói: “Còn có ai muốn tới chịu chết? Để ta tiễn hắn một đoạn đường!”

“Tên mập chết tiệt, để ta tới dạy ngươi cách làm người!” Chiến Đấu Cuồng Nhân Đoạn Sơn Hà nhảy ra.

“Chỉ bằng ngươi?” Kim Bất Hoán híp mắt, trong mắt tràn ngập khinh bỉ.

"Nếu ta không đánh ngươi ỉa ra cứt, ta sẽ mang họ người!”

“Tức điên ta rồi!” Đoạn Sơn Hà lửa giận ngút trời.

Hai người mau chóng đánh nhau.

Huyết Sắc Vi lập tức xuất thương: “Ta là Huyết Sắc Vi, ai muốn thử xem thương của ta có sắc bén không?"

Triệu Hoán Thiên Quân Triệu Bắc Lưu đứng dậy, triệu hồi ra mấy trăm dị thú, nói: “Ta là Triệu Bắc Lưu, ta tới đánh một trận với ngươi!”

“Ta chơi đao, ai có hứng thú?” Bạch Thanh Thanh cầm song đao của chính mình, trong đó có một cái là đao chặt thịt, một cái là đao lóc xương, đều là công cụ nấu ăn hằng ngày của nàng, kiên cố không gì phá vỡ nổi.

“Ta cũng chơi đao, Tiểu Lý Phi Đao ta tới bồi ngươi!” Lý Mạn Thanh đứng dậy.

“Nguyệt Quang Nữ Thần Lâm Vi Vi, đến lượt chúng ta đánh một trận!” Bách Hoa tiên tử bay trên không trung, phát ra lời mời.

“Vui lòng phụng bồi!” Lâm Vi Vi bay lên bầu trời.

Hiện tại cũng chỉ còn An Khả Hân và Lâm Bắc Phàm.

“Tại sao không ai tới khiêu chiến ta? Tốt xấu gì ta cũng là phù sư Siêu Phàm!” Lâm Bắc Phàm có chút không vui, cảm giác chính mình không được để mắt tới.

Sau đó hắn bắt đầu chào hỏi lão bằng hữu La Thiên Quân: “La huynh đệ, chúng ta tới đấu một trận hữu nghị, thế nào?

Nhớ tới độ âm hiểm của người này, La Thiên Quân rùng mình: “Không cần, về sau có cơ hội lại lãnh giáo!”

“Thật nhàm chán!” Lâm Bắc Phàm hơi khó chịu, thở dài: “Muốn có một đối thủ cũng không được, cao thủ thật cô độc, aiz!”

An Khả Hân bật cười: “Ngươi cũng không nhìn xem ngươi là ai, một phù sư như ngươi, chức nghiệp thuộc hệ phụ trợ, đánh thắng ngươi cũng không vẻ vang gì, đánh thua lại càng mất mặt, ai có hứng thú khiêu chiến ngươi?”

Lâm Bắc Phàm thương tâm: “Kỳ thật ta cũng rất mạnh.”

“Biết biết, không có đại đội trưởng là ngươi, chúng ta đã không thể đến tầng thứ tám!”

Bình Luận (0)
Comment