Lúc này, trên bầu trời có mấy người đang quan sát.
Bọn hắn theo thứ tự là Lý Tầm Hoan, Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thành và viện trưởng Giang Trường Thanh.
"Giang viện trưởng, bọn hắn là học sinh học viện các ngươi, chẳng lẽ ngươi không ngăn cản?" Diệp Cô Thành cười hỏi.
"Đương nhiên phải ngăn cản!" Trên mặt Giang Trường Thanh hiện lên nụ cười nhạt: "Nhưng ta muốn xem đến cùng bọn hắn đã thu hoạch được gì, có được tiến bộ cỡ nào hơn."
"Ta cũng rất chờ mong!" Lý Tầm Hoan cười nói.
Tây Môn Xuy Tuyết không nói lời nào, thờ ơ lạnh nhạt.
Bốn trận chiến đấu, đều có kịch tính riêng.
Trong đó, trận chiến của Kim Bất Hoán VS Đoạn Sơn Hà là trực tiếp nhất, tới lui thẳng thắn, quyền đụng quyền, cước đụng cước.
Khắp nơi đều là tiếng ầm vang, thật khiến người ta lo lắng tay bọn hắn sẽ bị đánh gãy.
Kim Bất Hoán là người sở hữu Hệ thống Thần Hào, đồng thời cũng là một tên quỷ lười, không học đống võ công loạn thất bát tao mà ưa thích dùng nắm đấm đối địch, vì vậy mỗi một lần dùng tiền thăng cấp, hắn ta đều dùng vào thân thể, khiến bản thân biến thành da dày thịt béo, lại thêm sức khôi phục nhanh vô cùng, chiến đấu cực kỳ cuồng dã, mỗi lần xuất thủ đều dùng toàn lực, bất kể sinh tử.
Điều này khiến người có cùng phong cách chiến đấu với hắn ta là Đoạn Sơn Hà càng đánh càng kinh hãi.
Đến cùng ai mới là Chiến Đấu Cuồng Nhân?
Kim Bất Hoán phách lối nói: "Đoạn Sơn Hà, ngươi chỉ có chút trình độ ấy? Nắm đấm mềm oặt, ngươi là bà nương sao?
"Ngươi mới là bà nương! Bà nương mập!"
Kim Bất Hoán nổi giận: "Lão tử là nam nhân, nam nhân thuần chính! Hôm nay nam nhân thuần chính là ta sẽ dạy bà nương ngươi biết quyền phải đánh thế nào! Nhìn Vô Địch Đại Toàn Phong của ta!"
Thân thể mập mạp của Kim Bất Hoán bành trướng, phảng phất đang tích súc lực lượng vô cùng lớn, sau đó hắn ta đánh ra một quyền.
Đoạn Sơn Hà cảm thấy nguy cơ, không chút do dự sử dụng Cước Toàn Phong Tảo Đường của mình.
Một quyền cùng một cước cứ đối diện như vậy!
"Ầm!"
Toàn bộ không gian đều đang rung động.
Sau đó, mọi người chỉ thấy Đoạn Sơn Hà bay ra ngoài, chân đã méo mó, thoạt nhìn dường như đã bị đánh gãy.
Kim Bất Hoán VS Đoạn Sơn Hà, Kim Bất Hoán thắng!
Huyết Sắc Vi VS Triệu Bắc Lưu, hai người đối chiến trên trời.
Triệu Bắc Lưu triệu hoán ra dị thú phô thiên cái địa, mỗi một con chí ít cũng đạt đến cửu giai, còn có mười mấy đầu đạt đến Siêu Phàm cảnh giới, tất cả đồng loạt đánh về phía Huyết Sắc Vi.
"Không gì hơn cái này!"
Huyết Sắc Vi cầm Hồng Anh Thương trong tay, trên thân hiện lên huyết sắc diễm hỏa, sau đó thương vung lên, hỏa diễm trên người nàng hóa thành Bách Điểu Triều Phượng mãnh liệt bay đi.
Toàn bộ bầu trời biến thành một mảnh lửa đỏ, phảng phất có mấy trăm mặt trời nhỏ đang thiêu đốt đám triệu hoán thú vừa bay tới. Triệu hoán thú giãy giụa, nhưng đám hỏa diễm này phảng phất như có sinh mệnh, một mực quấn quanh, không cách nào giãy đi được.
Không đến một lát, tất cả triệu hoán thú đều bị thiêu chết, rối rít rơi xuống như sủi cảo.
"Triệu hoán thú của ta sao có thể bị thiêu chết?" Triệu Bắc Lưu cảm thấy lòng đau tới không thể thở nổi.
Từ khi hắn ta đi vào Giang Nam đến nay, đã có hai nhóm triệu hoán thú bị chết đi, tổn thất khó có thể tính toán. Lúc đầu hắn ta muốn đánh một trận với Huyết Sắc Vi, muốn vãn hồi mặt mũi đã mất từ chỗ Dạ Ma, kết quả hiện tại mặt mũi lại lần nữa mất đi.
Tâm đã đau đớn, mặt còn bị đánh sưng.
Lúc này, Huyết Sắc Vi xuất hiện đằng sau Triệu Bắc Lưu, sắc mặt bình tĩnh: "Lúc quyết đấu phân tâm không tốt đâu, cho nên..." Nàng giơ Hồng Anh Thương lên, trên Hồng Anh Thương có hỏa diễm ngưng tụ: "Đi xuống nghỉ ngơi cho ta!"
"Nhã Điệp!"
Triệu Bắc Lưu rơi xuống mặt đất, nổ ra một hố sâu, hôn mê bất tỉnh.
Bạch Thanh Thanh VS Lý Mạn Thanh, hai người đều chơi đao, nhưng phong cách lại hoàn toàn khác biệt
Một bên là phi đao, chủ yếu là viễn chiến.
Một bên là dao phay, chủ yếu là cận chiến.
Bạch Thanh Thanh không thể chặt tới Lý Mạn Thanh.
Nhưng phi đao của Lý Mạn Thanh bay tới, Bạch Thanh Thanh có thể ngăn cản tất cả một cách chính xác, bào đinh giải ngưu(1), mảy may không kém.
(1) “Bào Đinh giải ngưu” là điển cố xuất phát từ chương Dưỡng Sanh Chủ của Trang Tử: Văn Huệ Quân thấy mổ trâu bèn nói: “Ôi! Giỏi thay! Tuyệt đến mức ấy”, Bào Đinh (người đầu bếp) thưa: “Thần khéo léo được như vậy là do tập quen, khéo léo dần”. “Bào Đinh giải ngưu” được dùng để ví sự khéo léo, nhanh nhẹn đến cùng cực do tập luyện, sau nhiều lần thực hành, đã nắm vững các quy luật của sự vật
Cho nên cuộc chiến đấu này, người nào cũng không làm gì được đối phương.
"Cứ đánh tiếp như vậy cũng không có gì hay, chúng ta một chiêu quyết thắng thua. Ta ra đao cuối cùng, nếu như ngươi chống đỡ được coi như ta thua." Lý Man Thanh lại móc phi đao ra, khí cơ toàn thân ngưng kết.
"Phóng ngựa tới đây!" Bạch Thanh Thanh cầm song đao trong tay, toàn thân đề phòng.
Không có chiến đấu quá khốc liệt, phi đao trong tay Lý Mạn Thanh đột nhiên biến mất, sau đó đột nhiên nhẹ nhàng xuất hiện ngay trước ngực Bạch Thanh Thanh, khoảng cách không đến một centimet, sắp đâm rách ngực nàng.
Khoảng cách này thực sự quá gần, tốc độ của phi đao lại quá nhanh, nếu đổi lại người bình thường thật sự rất khó ngăn cản.
Nhưng Bạch Thanh Thanh lại khác, trải qua chiến đấu gian khổ ở tầng thứ tám Hải Thị Thận Lâu, nàng đã hình thành trực giác chiến đấu kinh khủng, mà tốc độ xuất đao cũng rất nhanh, ngay khi phi đao của đối phương biến mất, nàng đã dựa vào giác quan thứ sáu mà xuất đao.
Vừa vặn chém lên trên chuôi phi đao kia.
Phi đao bị lực ảnh hưởng, bị lệch ba tấc, Bạch Thanh Thanh thừa cơ tránh khỏi.
"Ta thua!" Lý Mạn Thanh cười khổ, sau đó từ trên trời rơi xuống.
Bởi một đao vừa rồi đã hao hết tinh khí thần của hắn ta, hắn ta đã không cách nào tiếp tục phi hành.
Lý Tầm Hoan bay tới đỡ lấy nhi tử mình, sau đó nhẹ gật đầu với Bạch Thanh Thanh, bay đi.
Hiện tại chỉ còn lại Lâm Vi Vi VS Bách Hoa tiên tử Từ Yên Nhiên.
Lâm Vi Vi còn chưa biến thân, mặc dù kém đối phương nhị giai, nhưng nàng có thể dựa vào thực lực ngăn chặn Bách Hoa tiên tử.
Điều này khiến sắc mặt Bách Hoa tiên tử rất khó coi: "Lâm Vi Vi, xuất ra toàn lực của ngươi, ta không cần ngươi bố thí!"
"Như ngươi mong muốn!" Khí thế trên người Lâm Vi Vi thay đổi, thân thể cao lên, tóc dài ra, màu da trở nên trắng bóng, ngay cả tóc và mắt trên người cũng biến thành màu trắng bạc, cả người băng lãnh như Nguyệt Quang Nữ Thần.
Khí thế của nàng liên tục tăng lên, nhanh chóng siêu việt Bách Hoa tiên tử, đạt đến Siêu Phàm bát giai, khiến người ta kinh hãi.
Sau đó, nàng bày dị tượng Hải Thượng Sinh Minh Nguyệt của mình ra!
Thực lực lại tăng lên nhất giai.
Thực lực kinh khủng như thế, ngay cả đám người Giang Trường Thanh, Tây Môn Xuy Tuyết đứng trên không nhìn xem cũng chấn kinh không hiểu.
"Tốt tốt, đồ nhi của ta đã trưởng thành đến trình độ này, không lâu sau sẽ vượt qua ta, thật tốt!" Giang Trường Thanh cười rất vui vẻ, cảm thấy tuổi già được an ủi.
Có đồ như thế, còn cầu gì hơn?
"Chúc mừng ngươi thu được đồ đệ tốt!" Diệp Cô Thành chắp tay nói, trong ánh mắt ẩn hàm một tia hâm mộ.
"Chúc mừng!" Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng nói.
Trên trận, Bách Hoa tiên tử Từ Yên Nhiên nhìn thực lực Lâm Vi Vi trở nên cường đại, thất thần nói: "Ngươi… ngươi... trở nên cường đại như vậy bằng cách nào?"
"Bách Hoa tiên tử, tiếp ta một kiếm!" Từ trên cao nhìn xuống, Lâm Vi V Vi vung ra một tia nguyệt hoa.
Bách Hoa tiên tử lấy pháp bảo Liên Hoa Tọa ra để chống đỡ.
Cuối cùng, pháp bảo Liên Hoa Tọa bị lủng một lỗ, Bách Hoa tiên tử phun máu giữa không trung, không còn sức chiến đấu.
Vì vậy, bốn trận chiến, đám người Lâm Bắc Phàm toàn thắng!
Toàn trường xôn xao!
P.s: Muội đã trả xong chương hôm qua... Hôm nay tạm vậy đã nha huynh... Một lần nữa muội xin chân thành cảm ơn @zZzTRIẾT_TÌNHzZ_80ct. huynh đã ủng hộ muội... Cũng cảm ơn ducphongtong huynh, nhatan1912550 huynh, kazai9999 huynh, baffghhh huynh và khacc huynh đã đẩy KP cho muội nhaaaaaaaaaaaaaa!!!