Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 813 - Chương 813. Ai Uy Hiếp Ai

Chương 813. Ai uy hiếp ai Chương 813. Ai uy hiếp ai

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Một luồng lực lượng làm cho người ta sợ hãi giáng xuống từ trên trời.

Luồng lực lượng này không làm ảnh hưởng tới những người khác, chỉ áp xuống người ba vị Thánh Nhân.

Luồng lực lượng này cuồn cuộn như vô biên vô hạn, vô cùng kinh khủng!

Luồng lực lượng quá khổng lồ, giống như bao phủ cả thiên địa vạn giới!

Cảm giác này giống như gặp được lão sư!

Không, còn kinh khủng hơn lão sư Hồng Quân của bọn họ!

Về phần kinh khủng đến mức nào, bọn họ cũng không biết, bởi vì bọn họ chưa đạt đến cảnh giới kia, không có gì để bàn luận!

Trong lòng ba vị Thánh Nhân thế mà lại dâng lên cảm giác mang tên sợ hãi!

Đây là một vị Thánh Nhân!

Một vị Thánh nhân cường đại hơn bọn họ rất nhiều!

Hắn nhìn qua đây, đây là đang cảnh cáo!

Khó trách vẫn luôn không thể tính được mệnh số và lai lịch của hắn, hóa ra là có Thánh Nhân giúp che lấp thiên cơ!

Khó trách hắn vẫn luôn không sợ hãi, bởi vì hắn có Thánh Nhân làm chỗ dựa!

Trước kia bọn họ chỉ mới suy đoán, hiện tại đã xác nhận!

Lâm Bắc Phàm ngồi bất chỉnh, cười híp mắt nói: "Ba vị Thánh Nhân, chắc các ngươi cảm nhận được rồi đúng không? Các ngươi là hỗn độn thần ma, thực lực cường đại, cao cao tại thượng, quả thực có thể muốn làm gì thì làm! Nhưng sau lưng ta cũng có người không dễ chọc! Cho nên chúng ta vẫn nên tuân thủ quy tắc thì hơn, nhỡ mọi người chia cắt thì hậu quả sẽ rất khó lường! Hiểu chưa?"

Sắc mặt ba vị Thánh Nhân đều rất khó coi.

Đây có thể coi là lần đầu tiên bọn họ bị uy hiếp kể từ khi trở thành Thánh Nhân!

Nhưng mà, uy hiếp này bọn họ không thể không chịu!

Bởi vì đối phương có hậu trường mạnh hơn bọn họ!

Bọn họ không thể hiểu nổi người trước mắt này có tài đức gì mà có thể được một vị hỗn độn thần ma vừa thần bí vừa kinh khủng ưu ái?

Đúng lúc này, lại có một luồng lực lượng Thánh Nhân đánh tới.

"Ai dám khi dễ Lâm Bắc Phàm? Bình Tâm ta là người đầu tiên không tha cho ngươi!"

Bình Tâm nương nương xuất hiện, chắn trước mặt Lâm Bắc Phàm, căm tức nhìn ba thánh.

"Chư vị, có việc gì thì thương lượng trước!"

Lại có một vị Thánh Nhân xuất hiện, chính là Nữ Oa nương nương.

Nàng nhìn như là người đứng ra giảng hòa, nhưng lại che Lâm Bắc Phàm ra sau lưng bảo hộ.

"Chúng ta đâu dám khi dễ hắn, hắn không khi dễ chúng ta đã là không tệ rồi!" Nguyên Thủy thiên tôn âm dương quái khí nói, sau đó đằng vân giá vũ rời đi, không muốn ở lại chỗ này thêm, vừa bị uy hiếp vừa bị châm chọc khiêu khích, đã tức đến no bụng rồi.

Lão Tử nhìn hai vị nương nương, ánh mắt sâu xa, sau đó chắp tay với Lâm Bắc Phàm: "Đạo hữu thủ đoạn cao siêu, bần đạo phục rồi!"

Sau đó cũng đằng vân giá vũ rời đi.

"A di đà phật!" Tiếp Dẫn thánh nhân vẻ mặt đau khổ: "Cộng chủ nếu rảnh rỗi thì có thể đến Linh sơn làm khách, bần tăng hoan nghênh!"

Tiếp Dẫn thánh nhân tỏ thiện ý xong liền ngồi lên hoa sen bảo tọa rời đi

Hai vị nương nương cảm thấy có chút kỳ quái, sao ba vị Thánh Nhân này lại bỗng nhiên dễ nói chuyện như vậy?

Chẳng lẽ là bởi vì các nàng?

Nhưng các nàng làm gì có mặt mũi lớn như vậy!

Hai vị nương nương cảm thấy như lọt vào trong sương mù.

"Cảm tạ hai vị nương nương ngàn dặm cứu giúp, vô cùng cảm kích!" Lâm Bắc Phàm chắp tay.

Bình Tâm nương nương lo lắng nói: "Lâm Bắc Phàm, ta hiểu bọn họ, tuy bọn họ đều là Thánh Nhân, nhưng lòng dạ hẹp hòi, bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định, ngươi cần phải cẩn thận một chút! Nếu gặp tình huống bất lợi thì ngươi hãy lập tức kích phát ấn ký bản cung giao cho ngươi, bản cung sẽ nhanh chóng đuổi tới, có bản cung ra mặt bọn họ cũng không dám vọng động!"

"Đa tạ nương nương quan tâm, ta đã biết!" Lâm Bắc Phàm gật đầu.

Nhìn hai người giọng điệu thân mật, trong lòng Nữ Oa nương nương không hiểu sao lại có chút không thoải mái, nói: "Lâm Bắc Phàm, ngươi tự giải quyết cho tốt!"

Sau đó quay người, đằng vân giá vũ rời đi.

Lâm Bắc Phàm ngơ ngác, đang chuẩn bị nói vài lời cảm tạ, kết quả người ta đã bỏ đi.

Nữ Oa nương nương thật kỳ quái!

Sau khi hai vị nương nương rời đi, hai vị đại thiếu ló đầu ra, tùy tiện chắp tay với Lâm Bắc Phàm: "Đa tạ, huynh đệ!"

"Không cần cảm ơn, kỳ thực ta cũng không làm gì!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói.

Hai vị đại thiếu nhìn Lâm Bắc Phàm một cái thật sâu.

Lời này nói đến thật dễ dàng, nhưng chuyện liên quan đến Thánh Nhân, làm gì nhẹ nhàng được?

Trong đó khẳng định có âm mưu kinh khủng, lại thêm Thánh Nhân ở giữa mưu mô xảo quyệt, tóm lại không phải thứ mà hiện nay bọn họ có thể chạm đến, nhưng Lâm Bắc Phàm lại thành thạo ngang dọc giữa mấy vị Thánh Nhân, đây chính là bản lĩnh lớn.

Chí ít là bản lĩnh mà bọn họ không có, điểm ấy khiến bọn họ khâm phục.

Đương nhiên chỉ tâm phục chứ không khẩu phục, nếu không thì mặt mũi đại thiếu để ở đâu?

"Ai, Thánh Nhân tìm tới cửa, chỉ sợ bây giờ không chơi được nữa!" Tà Quân thở dài thở ngắn.

"Thiếu mất đống cát Thánh Nhân quả thực không thú vị!" Cửu U đệ nhất thiếu chép miệng một cái.

"Không, các ngươi nên làm gì vẫn cứ làm, muốn làm gì thì làm, tiếp tục tới đạo tràng bọn họ khiêu khích đi, bọn họ không dám bắt các ngươi làm gì đâu!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói.

Ánh mắt hai vị đại thiếu sáng lên: "Thật sao?"

"Thật, cứ yên tâm mà làm!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.

Thánh Nhân có thể rất hào phóng, cũng có thể rất keo kiệt.

Phải xem thực lực đối phương thế nào, có lợi ích gì không.

Hiện tại bọn họ đều biết sau lưng Lâm Bắc Phàm có Thánh nhân, hơn nữa còn là Thánh nhân cường đại hơn bọn họ, do vậy chỉ cần không động chạm vào lợi ích căn bản của bọn họ, dù tức giận thì bọn họ vẫn chỉ có thể nhịn.

...

Nếu không nhỡ trêu chọc vào Thánh nhân cường đại hơn bọn họ rất nhiều, dù có Hồng Quân bảo hộ cũng chưa chắc làm được gì.

Sau khi được Lâm Bắc Phàm cam đoan, hai vị đại thiếu lại chọn một vị Thánh Nhân để khiêu khích.

Sau khi tất cả mọi người rời đi rồi, Lâm Bắc Phàm mới thở dài: "Dọa được nhất thời, không dọa được một đời, vẫn nên mau chóng tăng cao thực lực!"

Thánh Nhân là hỗn độn thần ma, cả tinh, khí, thần đều đạt tới cảnh giới hỗn độn thần ma, vô cùng kinh khủng.

Nguyên thần của Lâm Bắc Phàm tuy đạt đến thần ma đỉnh phong, nhưng hai phương diện khác lại kém xa, so ra vẫn kém Thánh Nhân nhiều.

Nguyên thần Lâm Bắc Phàm chỉ có thể đảm bảo có thể toàn thân rút lui khi đối mặt với Thánh Nhân, chứ không có biện pháp chiến thắng đối phương.

Cho nên Lâm Bắc Phàm bịa ra một acc clone Thánh nhân để dọa bọn họ.

Hiệu quả thoạt nhìn rất tốt!

Trên mặt Lâm Bắc Phàm lộ ra một nụ cười đắc ý.

Đúng lúc này, đào bảo thương Chi Phúc Bảo mang vẻ mặt khổ sở đi tới trước mặt Lâm Bắc Phàm: "Boss, vừa rồi Nữ Oa nương nương đặt rất nhiều hàng, hơn nữa còn yêu cầu chúng ta phải lập tức đưa hàng đến, nếu không sẽ hủy đi Đào Bảo thương thành!"

Lâm Bắc Phàm: "..."

Thế là mấy ngày kế tiếp, Lâm Bắc Phàm đều phải đi đưa hàng cho Nữ Oa nương nương không biết phát điên cái gì, vô cùng mệt mỏi.

"Nếu không phải nể Lạc Đồ hà thư thì còn lâu ta mới làm!" Lâm Bắc Phàm hừ hừ.

Một tháng trôi qua, Lâm Bắc Phàm nhận được tin tức từ QQ chi thần: "Đạo hữu, có vẻ ngươi đã sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng rồi, có thể chơi trò chơi không!?"

Bình Luận (0)
Comment