Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 831 - Chương 831. Pháp Tắc Chi Thương, Đánh Vào Thời Gian Trường Hà

Chương 831. Pháp tắc chi thương, đánh vào thời gian trường hà Chương 831. Pháp tắc chi thương, đánh vào thời gian trường hà

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

"Tiếp tục!" Lâm Bắc Phàm lại lần nữa xuất thủ, lần này là tịch diệt vạn pháp.

Bây giờ Lâm Bắc Phàm đã lĩnh ngộ được hơn một vạn pháp tắc, hơn nữa tất cả pháp tắc đều dung hợp thông suốt, vậy nên tình huống khi thi triển tịch diệt vạn pháp dĩ nhiên khác biệt, tất cả pháp tắc đều tịch diệt, không bỏ sót một cái nào, lựv giam cầm vô cùng mạnh.

Ngay cả ma chủ đã trở thành tiên thiên thần ma cũng bị luồng lực lượng này cấm chỉ trong chốc lát.

Nhưng chỉ trong chốc lát thôi cũng vô cùng nguy hiểm.

Ma chủ không từ bỏ giãy giụa.

Hắn là một tên tiên thiên thần ma, có được bản lĩnh thần thông của tiên thiên thần ma.

Chỉ thấy thân thể hắn lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

Lâm Bắc Phàm thu hồi tịch diệt vạn pháp, lẩm bẩm nói: "Thế mà lại núp vào trong thời gian trường hà!"

Đây chính là thần thông đặc biệt của tiên thiên thần ma, một loại thần thông vô cùng nghịch thiên, có thể tiến vào trong thời gian trường hà, quan sát thế gian hưng suy biến hóa, vạn giới chìm nổi mà không bị tổn thương.

Thậm chí còn có thể sắp đặt thời gian trường hà, gây ảnh hưởng tới thế gian thế gian.

Dưới loại tình huống này, hậu thiên thần ma căn bản không thể tổn thương được tiên thiên thần ma, có thể tổn thương đến tiên thiên thần ma cũng chỉ có tiên thiên thần ma hoặc sinh linh cao cấp hơn.

Loại tiên thiên thần ma vừa mới bước vào tứ giai giống ma chủ, muốn thương tổn được hắn thì chí ít cũng phải có thực lực ngũ giai.

Bởi vì thần ma tứ giai chỉ có thể ở im trong thời gian trường hà, không thể di chuyển, chỉ có thần ma ngũ giai mới có thể xuôi dòng đi lên hoặc nghịch dòng đi xuống trong thời gian trường hà, quả thực bất phàm.

Lúc này, bên trong Oa Hoàng cung, Nữ Oa nương nương đang nhân cơ hội giải thích nghi hoặc cho Triệu Linh Nhi.

"Tiên thiên thần ma ở Hồng Hoang thế giới được gọi là Kim Tiên. Bởi vì 'Kim' đại biểu cho bất hủ, không chỉ không bị năm tháng ảnh hưởng mà ngay cả tổn thương cũng không lưu lại trên thân, chỉ cần không dính vào nhân quả là Kim Tiên có thể vĩnh viễn tồn tại, quan sát thế gian hưng suy, trở thành Kim Tiên, ngươi mới có tư cách xưng là cường giả!" Nữ Oa nương nương nhẹ nhàng nói.

"Vậy có phải trở thành Kim Tiên mang ý nghĩa sẽ vĩnh viễn không bị đánh bại không?" Triệu Linh Nhi hỏi.

"Chỉ có người vô địch, không có pháp vô địch!" Nữ Oa nương nương lắc đầu: "Nhưng muốn lấy hạ phạt thượng cũng quá khó, căn bản không có khả năng làm được! Lâm Bắc Phàm là thiên kiêu cái thế cũng không khả năng!"

Triệu Linh Nhi như có điều suy nghĩ gật đầu một cái.

Đây cũng là quan điểm của các Thánh Nhân khác.

Muốn đánh bại tiên thiên thần ma thì bản thân nhất định phải trở thành tiên thiên thần ma thì mới có cơ hội.

Bên trên chiến trường thần ma, ma chủ xuất hiện, thần tư anh phát, vô cùng ung dung nói: "Nhân tộc chí tôn, đây chính là chênh lệch giữa ta và ngươi! Không thành tiên thiên thần ma thì ngươi vĩnh viễn cũng không thể đánh bại ta!"

"Ta không tin!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu.

Lâm Bắc Phàm lại lần nữa thi triển thần thông, chưởng trung vạn giới, trích tinh phủng nguyệt...

Đại chiến lại lần nữa nổ ra!

Lâm Bắc Phàm mặc dù không đạt tới tiên thiên thần ma, nhưng hắn đã có được thực lực của tiên thiên thần ma, đánh ma chủ đến mức cực kỳ chật vật.

Liên tục mấy hiệp, ma chủ lại lần nữa không địch nổi hắn, ẩn thân vào trong thời gian trường hà.

Lần này Lâm Bắc Phàm không tiếp tục chờ đợi nữa.

Trong tay hắn ngưng tụ ra một thanh pháp tắc chi thương, sau đó hung hăng ném ra.

"Pháp tắc chi thương, thương ra tất trúng!"

Một luồng lực lượng quỷ dị bao trùm bên trên pháp tắc chi thương, sau đó chỉ nghe vút một tiếng, pháp tắc chi thương bay đến nơi ma chủ biến mất, sau đó cũng biến mất trong hư không.

Người khác không thể nhìn ra được tình huống này, nhưng mấy vị Thánh Nhân lại nhìn ra, lập tức kinh hãi.

"Đó là lực lượng gì mà quỷ dị như vậy?"

"Trông như là pháp tắc, nhưng không hoàn toàn là pháp tắc..."

"Thế mà lại đâm xuyên vào thời gian trường hà!"

...

Bên trong thời gian trường hà, ma chủ đang chuẩn bị nhảy ra khỏi thời gian trường hà, tiếp tục đối phó với Lâm Bắc Phàm, bỗng hắn phát hiện có một pháp tắc trường thương đang bay về phía ngực mình, lúc này muốn ngăn cản đã không kịp.

Thanh pháp tắc chi thương đó cuối cùng đâm xuyên qua ngực ma chủ, máu thần ma phun tung tóe.

"Đây là cái gì?" Ma chủ chấn kinh.

Vết thương ở ngực đối với hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng thanh pháp tắc trường thương bất thình lình bay vụt về phía hắn này lại khiến hắn cảm thấy ớn lạnh từng cơn.

Một cảm giác bất an dâng lên mãnh liệt trong lòng hắn.

"Còn không đi ra?" Trên tay Lâm Bắc Phàm lại lần nữa ngưng tụ ra hai thanh pháp tắc chi thương, tiếp tục ném ra.

Chỉ nghe thấy hai tiếng vút vút, pháp tắc chi thương lại lần nữa biến mất, xuất hiện bên trong thời gian trường hà.

Trong thời gian trường hà, ma chủ đã đề cao cảnh giác.

Mắt thấy hai thanh pháp tắc trường thương giống như ban nãy bay về phía mình, hắn lập tức thi triển thần thông ngăn cản.

Nhưng nhận ra có ngăn cản thế nào cũng vô dụng, hai thanh pháp tắc trường thương đó vẫn đánh trúng hắn, chỉ là lực lượng hơi yếu đi.

Lại nghe thấy mấy tiếng vun vút vang lên, mấy thanh pháp tắc trường thương khác lại bay tới.

"Vẫn chưa xong?" Ma chủ giật nảy mình.

Mọi chuyện trước mắt đều vô cùng quỷ dị, thế mà lại có người có thể ám toán hắn bên trong thời gian trường hà, quá nguy hiểm.

Thế là hắn lập tức nhảy ra khỏi thời gian trường hà.

"Ngươi cuối cùng cũng ra!" Lâm Bắc Phàm nói.

Nhìn pháp tắc chi thương giống ban nãy y đúc trên tay Lâm Bắc Phàm, sắc mặt ma chủ sắc mặt: "Vừa rồi tất cả là do ngươi làm?"

"Đúng vậy!" Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái.

"Đây là thần thông gì? Vì sao lại quỷ dị như vậy?" Ma chủ nhịn không được hỏi.

Các Thánh Nhân đều vểnh tai cẩn thận lắng nghe.

"Muốn biết à? Nhưng ta cứ không nói cho ngươi đấy!" Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc, đó chính là lực lượng quy tắc của hắn, một loại lực lượng khác với các lực lượng pháp tắc khác, một loại lực lượng thuộc về riêng hắn.

"Ma chủ, ngươi trốn đến đâu cũng vô dụng, tốt nhất nên ngoan ngoãn đánh với ta một trận đi!"

"Vui lòng phụng bồi!" Sắc mặt Ma chủ thoạt nhìn không tốt.

Hai người lại bắt đầu đại chiến.

Không thể nào tiến vào trong thời gian trường hà, ưu thế lớn nhất của ma chủ biến mất, chỉ có thể liều mạng với Lâm Bắc Phàm.

Trên điểm này, Lâm Bắc Phàm có được ưu thế tự nhiên.

Hắn tiếp tục thi triển lực lượng quy tắc, căn bản không cần nhắm, chỉ thấy hắn ra chiêu ném lung tung nhưng tất cả đều có thể đánh trúng vào người ma chủ.

Dù cho trốn đi thật xa vẫn bị đánh trúng.

Ngược lại, lúc đối mặt với thần thông ma chủ thi triển, Lâm Bắc Phàm có thể trốn bao xa liền trốn bấy xa.

Một bên trốn, một bên phóng đại chiêu!

Không cần cân nhắc tới vấn đề chuẩn bị và nhắm chính xác, chỉ cần ra chiêu là được!

Cứ vậy, Lâm Bắc Phàm chiến đấu vô cùng nhẹ nhõm, còn ma chủ chỉ có thể thụ động chịu đánh, buồn bực muốn thổ huyết.

Mà hắn cũng không phải buồn bực muốn thổ huyết, đã thật sự thổ huyết rồi.

Trúng nhiều đại chiêu như vậy, dù là tiên thiên thần ma cũng phải quỳ!

"Nhân tộc chí tôn, có bản lĩnh thì ngươi đừng chạy, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!" Ma chủ không cam lòng gầm lên.

"Không chạy, ngươi ở im đó cho ta!" Lâm Bắc Phàm tránh khỏi một đòn công kích, sau đó lại thả ra chưởng trung vạn giới, tiếp tục một hồi oanh tạc cấp độ lớn, ma chủ bị nổ đến máu thịt be bét.

Đám người ở trong thế giới linh khí khôi phục bị cảnh tượng này làm cho sợ ngây người.

Chưa từng thấy đấu pháp nào vô lại như vậy, ta đánh ngươi ngươi nhất định phải chịu, nhưng ngươi đánh ta thì ta có thể né.

"Lâm huynh thực sự là... Làm cho người ta nhìn mà than thở!"

"Loại thần thông này quá quỷ dị, thật khiến người ta cảm thấy bất đắc dĩ, quá trơ trẽn!"

"Nhưng lại rất hữu dụng!"

...

Đám người Viêm đế, Diệp Thiên Đế cảm thán, hai tay bái phục.

Bình Luận (0)
Comment