Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng ma chủ bị đánh cho vô cùng thê thảm, da trên người không có một chỗ nào là hoàn chỉnh, xương cốt bị đánh nát tất cả, nội tạng trong thân thể đều lệch vị, máu thần ma vẩy khắp hư không.
Ngay cả nguyên thần của hắn cũng bắt đầu mờ đi, vô cùng yếu ớt.
Bộ dáng này thoạt nhìn không tốt hơn tình cảnh vừa rồi bao nhiêu.
Lâm Bắc Phàm thì bình yên vô sự, trên thân vô cùng sạch sẽ, giống như thiếu niên đang nhàn nhã đi bộ.
Cục diện này làm cho đám người đang quan sát dưới thế giới linh khí khôi phục phải chấn kinh.
"Chúng ta thắng! Thế mà cộng chủ của chúng ta lại thắng!"
"Dùng thực lực hậu thiên thần ma, lấy hạ phạt thượng, nghịch chiến với tiên thiên thần ma, quá kinh khủng!"
"Bên trong vạn giới chỉ sợ lại có thêm một vị thủ lĩnh!"
"Cộng chủ rốt cuộc có thực lực thế nào?"
...
Mọi người sôi nổi nghị luận, bội phục Lâm Bắc Phàm sâu sắc.
Bên trên chiến trường, ma chủ nhìn Lâm Bắc Phàm lạnh nhạt, trong mắt có thêm chút sợ hãi.
Trận chiến này quá tuyệt vọng, từ khi bắt đầu đã ở trong tình huống bị động, dù trở thành tiên thiên thần ma cũng vẫn bị hành hung.
Mặc kệ hắn giãy giụa phản kháng thế nào cũng bị Lâm Bắc Phàm tùy tiện trấn áp.
Ngay cả chạy cũng chạy không thoát, bởi vì tất cả chiêu thức của Lâm Bắc Phàm đều có thể khóa chặt hắn, đánh trúng vào người hắn.
Rốt cuộc ai mới là tiên thiên thần ma?
Một hậu thiên thần ma như ngươi làm sao lại còn hung tàn hơn cả tiên thiên thần ma thế này?
Ma chủ không ngại quyết đấu, một đời của hắn đại chiến tiểu chiến vô số, tình huống cửu tử nhất sinh cũng từng gặp qua mấy chục lần, nhưng đều có thể vượt qua, hắn không sợ chết, chỉ sợ phải uất ức chết đi.
Lòng kiêu ngạo của hắn cũng bị đánh cho tan nát.
Trở thành tiên thiên thần ma vẫn không thể muốn làm gì thì làm!
Ma chủ ngẩng đầu, có cảm giác sống không còn gì luyến tiếc, nói: "Ta thua, muốn chém muốn giết muốn lột da róc thịt gì tùy ngươi, muốn làm gì cũng được!"
Lâm Bắc Phàm mặt không đổi sắc đánh ra một quyền, thần khu của ma chủ bị đánh nát.
Chỉ còn sót lại một cái đầu lâu và nguyên thần.
Ma chủ nỗ lực há miệng: "Ngươi... Tại sao không giết ta?"
"Lâm Bắc Phàm ta làm việc ân oán rõ ràng, có ân báo ân có oán báo oán!" Lâm Bắc Phàm khí phách nói: "Trước đó ngươi phái người tới gây họa cho thế giới linh khí khôi phục, tội lỗi đáng chết! Nhưng vào lần thứ năm linh khí dâng lên, ngươi lại ra tay tương trợ, ta không cần biết mục đích của ngươi là gì, ngươi thật sự có ân với thế giới của ta, cho nên ta chỉ đánh tàn thần khu của ngươi, lưu lại cho ngươi một mạng, từ đây ân oán đã thanh toán xong!"
Ma chủ chấn động trong lòng, ánh mắt phức tạp nói: "Ngươi không sợ thả ta trở về ta sẽ trả thù sao?"
Lâm Bắc Phàm tràn ngập tự tin: "Có ta ở đây, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội!"
Ma chủ trầm mặc, không biết là ngầm thừa nhận với lời Lâm Bắc Phàm nói hay là vẫn chưa ra quyết định.
Cuối cùng hắn nhìn Lâm Bắc Phàm một cái thật sâu, sau đó biến mất không thấy bóng dáng.
Lâm Bắc Phàm trở về thế giới linh khí khôi phục.
Tất cả mọi người đều hưng phấn xông tới.
"Tiểu Phàm ca, ngươi thật lợi hại, ngay cả ma chủ đã trở thành tiên thiên thần ma cũng bị ngươi đánh bại!" Lâm Vi Vi lao đến đầu tiên, cực kỳ hưng phấn sùng bái nói.
"Tiểu tử, làm tốt lắm, trở về cho ngươi thêm đồ ăn!" Bạch Thanh Thanh cười toe toét.
"Sao ngươi lại trở nên mạnh như vậy, mới thành thần ma tam giai đã có thể đánh bại tiên thiên thần ma! Nói, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu chuyện gạt ta, thành thật khai báo cho ta!" An Khả Hân "uy hiếp".
"Về sau đừng mạo hiểm như vậy nữa được không?" Huyết Sắc Vi lo lắng.
...
Lâm Bắc Phàm vội vàng an ủi mọi người, nói với bọn họ là trong lòng hân nắm chắc rồi mới dám đi khiêu chiến ma chủ, cũng không phải là hành động theo cảm tính.
Huynh đệ bằng hữu của Lâm Bắc Phàm cũng nhào tới.
"Lâm huynh, đại chiến ban nãy thật làm ta mở rộng tầm mắt, ngươi đã vượt trước chúng ta, ta chỉ có thể dùng cái này để hình dung ngươi!" Diệp Thiên Đế dựng ngón tay cái lên, không tiếc lời ca ngợi.
"Quả thực thật mạnh, mới đầu ta cho rằng trở thành thần ma là có thể nhìn thấy bóng lưng ngươi, kết quả mới chớp mắt đã bị ngươi bỏ xa, tất cả mọi người đều là thiên kiêu của thế giới linh khí khôi phục, vì sao ngươi lại có thể ưu tú như vậy?" Viêm đế ghen tị nói.
"Đi với ngươi chúng ta đều trở thành vật làm nền, ta cảm thấy cái danh thiên kiêu của mình đúng là hữu danh vô thực!" Tu La thần Đường Tam vừa chúc mừng vừa bất đắc dĩ nói, thật là khiến cho người ta yêu hận lưỡng nan.
"Ngươi rõ ràng không cố gắng bao nhiêu, nhưng vì sao vẫn luôn có thể bỏ xa chúng ta? Trời xanh bất công!"
...
Còn có Tà Quân cùng Cửu U đệ nhất thiếu, đứng phía sau "hung dữ" nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Phàm, giống hệt như đang nhìn cừu nhân giết cha.
Bị nhiều người ca ngợi, bị nhiều viên đạn bọc đường bắn tới như vậy, Lâm Bắc Phàm không hề kiêu ngạo, không hề đắc ý, ngược lại càng thêm tỉnh táo tự mình biết mình, quan tâm nói với mọi người: "Thật xin lỗi, kỳ thực ta cũng không muốn tu luyện nhanh như vậy, sợ ảnh hưởng tới căn cơ và đạo tâm của bản thân, nhưng mà trời không cho đúng ý, chỉ có thể thuận thế đột phá! Quá mạnh là lỗi của ta, về sau ta nhất định sẽ tu luyện chậm một chút, chú ý tới tâm tình mọi người l!"
Ngữ điệu vô cùng khiêm tốn, thậm chí còn mang theo một tia thấp kém, nhưng mọi người nghe vào trong lòng lại đặc biệt không thoải mái.
Ngươi đang xin lỗi hay là cố ý lên mặt thế?
Nếu không phải bởi vì đánh không lại ngươi, bây giờ ngươi đã bị chúng ta đè xuống đất tẩn một trận rồi.
Cuối cùng đám người đau lòng rời đi, không muốn nói chuyện với Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm cười đắc ý, phất tay lưu luyến tạm biệt.
Thật sự không nỡ để bọn họ đi, bọn họ đi rồi thì trang bức cho ai nhìn?
Đúng lúc này, thanh âm Nữ Oa nương nương truyền đến: "Lâm Bắc Phàm, thế giới tấn cấp đã kết thúc, mau tới đưa chuyển phát nhanh cho bản cung!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Lâm Bắc Phàm kháng nghị: "Người ta vừa mới đột phá, còn chưa kịp củng cố cảnh giới mà ngươi đã để ta đưa chuyển phát nhanh? Ngươi quá mất nhân tính, ta phỉ nhổ ngươi!"
Giọng nói tràn ngập uy hiếp của Nữ Oa nương nương truyền đến: "Ngươi có đến hay không? Có tin bản cung tới nhà ngươi không!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Lúc này, thanh âm Bình Tâm nương nương cũng truyền tới: "Lâm Bắc Phàm, bản cung ở địa phủ chờ ngươi!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Hai vị này nương nương yêu đào bảo này, Lâm Bắc Phàm chỉ có thể nhận mệnh.
Sau đó Lâm Bắc Phàm lại khôi phục khoảng thời gian dưỡng sinh nhàn nhã, đi ngủ, ăn cơm, vuốt gấu trúc, còn có đưa chuyển phát nhanh.
Thế giới linh khí khôi phục yên bình, nhưng vạn giới lại rất không yên bình.
Tin tức Ma chủ một đời hiển hách tấn cấp thành tiên thiên thần ma lan truyền khắp vạn giới, khiến cho vạn giới chấn kinh, bởi vì điều này có nghĩa là trong vạn giới lại có thêm một vị thủ lĩnh, cục diện thế giới sẽ có thay đổi mới.
Nhưng càng khiến người ta khiếp sợ hơn là, ma chủ trở thành tiên thiên thần ma nhưng lại bị cộng chủ của thế giới linh khí khôi phục chưa thành tiên thiên thần ma trấn áp, hơn nữa còn là bị đơn phương trấn áp treo lên đánh, không có sức lực hoàn thủ.
Chưa thành tiên thiên thần ma, lại hung tàn hơn tiên thiên thần ma!
Chuyện này trong vô số vạn năm của lịch sử vạn giới đều chưa từng nghe thấy!
Một tiên thiên thần ma ra đời không đáng sợ, đáng sợ là một yêu nghiệt có thể trấn áp tiên thiên thần ma xuất hiện!
Có lão cổ đồng đã sống vạn vạn năm hô to: "Vạn giới... Thay đổi!"