Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong cuộc sống bình thường, Lâm Bắc Phàm đang tự hỏi con đường tu luyện tương lai.
Ba tầng đầu của Vô Tự thiên thư đã viên mãn, hắn đã cảm ngộ tất cả phù văn, hiện tượng và pháp tắc xong xuôi, về việc nguyên thần ký thác với Thiên Đạo, đối với hắn mà nói đã không còn bao nhiêu trợ giúp.
Hắn muốn nhanh chóng mạnh lên giống như trước kia cũng không còn dễ dàng.
Cẩn thận suy nghĩ, có hai con đường chủ yếu để hắn mạnh lên.
Một loại là tạo ra quy tắc trong Vô Tự thiên thư, mỗi khi sáng tạo ra một quy tắc, thực lực của hắn sẽ tăng lên một phần, hơn nữa còn có thể cung cấp trợ giúp không thể tưởng tượng nổi cho hắn.
Đến khi Vô Tự thiên thư được viết đầy, đó là lúc hắn siêu thoát.
Nhưng sáng tạo ra quy tắc quá khó khăn, đó là một loại pháp hoàn toàn mới, một loại pháp đặc biệt.
Ngay cả Thánh Nhân dù có bỏ ra hàng vạn năm cũng chưa chắc đã thành công.
Còn hắn không chỉ phải sáng tạo một quy tắc mới, mà là phải sáng tạo ra một vạn quy tắc, độ khó thật sự quá lớn.
Cho nên chuyện này chỉ có thể từ từ, cần tích lũy vô số kinh nghiệm và phải có linh cảm thì mới dễ thành công.
Giống như Lâm Bắc Phàm bỏ ra hơn một năm, nhờ kỳ ngộ của linh khí dâng lên và mấy vật như Hà Đồ lạc thư, Vận Mệnh la bàn… cũng mới sáng tạo ra được ba quy tắc.
Con đường này tương đối khó đi, nhưng không phải không đi được.
Chí ít đi theo con đường này, cơ hội siêu thoát của hắn lớn hơn rất nhiều hỗn độn thần ma.
Còn loại phương pháp thứ hai.
Phương pháp đó chính là vạn giới trong cơ thể.
Chỉ cần vạn giới trong cơ thể tiếp tục phát triển, không ngừng tấn cấp là có thể cung cấp lực lượng càng lớn hơn cho hắn.
Hiện tại đẳng cấp vạn giới trong cơ thể quá thấp, tuy đều là thế giới đại thiên nhưng cũng chỉ mới là thế giới đại thiên sơ kỳ, bên trên còn mấy đẳng cấp khác, lực lượng cung cấp cho Lâm Bắc Phàm có hạn.
Nếu như toàn bộ vạn giới trong cơ thể tấn cấp tới thế giới đại thiên tam cấp, nói không chừng sẽ có thể quét ngang tiên thiên thần ma.
Nếu như toàn bộ tấn cấp tới thế giới đại thiên tứ cấp, Lâm Bắc Phàm dám vật tay với hỗn độn thần ma.
Thế nhưng con đường này cũng không dễ đi.
Tất cả phương diện pháp tắc của thế giới đại thiên đều đã hoàn thiện, muốn tấn cấp không dễ dàng như vậy.
Chủ yếu có hai biện pháp.
Một là không ngừng rót tiên trân linh túy vào cho thế giới hấp thu, hấp thu đủ tất nhiên sẽ tấn cấp.
Nhưng tiên trân linh túy cần cho thế giới tấn cấp rất nhiều, có thể dùng thiên văn sổ tự để hình dung, chỉ riêng số tiên trân dùng để một thế giới đại thiên thăng lên nhị cấp đã đủ để bồi dưỡng ra mấy trăm thần ma.
Càng khỏi nói tới từ nhị cấp đến tam cấp, tam cấp đến tứ cấp...
Thế giới như vậy, Lâm Bắc Phàm có tới một vạn cái!
Thật sự quá nhiều, Lâm Bắc Phàm căn bản không kham nổi.
Cho nên Lâm Bắc Phàm dự định dùng biện pháp thứ hai, dựa vào lực lượng sinh ra trong thế giới, giống như hắn kéo theo thế giới tấn cấp, chỉ cần bên trong vạn giới của hắn càng ngày càng có nhiều yêu nghiệt thiên kiêu sinh ra là có thể kéo theo thế giới tấn cấp.
Độ khó của biện pháp này cũng không nhỏ, yêu nghiệt thiên kiêu không phải rau cải trắng, muốn có là có, trong một ngàn vạn năm có khả năng còn chẳng có lấy một người xuất hiện!
Nhưng đối với Lâm Bắc Phàm mà nói lại là biện pháp đỡ tốn thời gian công sức nguyên vật liệu nhất.
Hắn khống chế thời gian pháp tắc, không bao giờ thiếu thời gian.
Lâm Bắc Phàm đưa ý thức vào vạn giới trong cơ thể.
Từ khi toàn bộ thế giới trong cơ thể tấn cấp đến nay, mặc dù bên ngoài thế giới mới chỉ qua tầm một năm nửa năm, nhưng thực tế ở vạn giới trong cơ thể hắn đã là mấy ngàn vạn năm trôi qua, chí tôn nhiều vô số, như cá diếc sang sông.
Nhưng thần ma lại chưa có mấy người.
Muốn dựa vào những sinh linh này để kéo thế giới tấn cấp, ngàn vạn năm năm nữa cũng khó có khả năng.
"Bọn họ quá an nhàn, nhất định phải gây áp lực và động lực cho bọn họ!" Lâm Bắc Phàm lẩm bẩm nói.
Từ khi hắn sáng tạo vạn giới đến nay, mỗi một thế giới đều không xâm phạm lẫn nhau, không liên quan tới nhau, cho dù là thần ma cũng không thể vượt qua thế giới khác, có thể nói là sống tương đối thoải mái dễ chịu.
Việc này mặc dù có lợi cho quản lý, nhưng lại gây bất lợi cho việc sinh ra yêu nghiệt cường giả.
Cần phải biết, cường giả đều là quật khởi từ trong sinh tử tôi luyện.
Không có sinh tử tôi luyện, dù là người có thiên phú xuất chúng cuối cùng cũng sẽ chẳng khác người thường là bao.
Cho nên Lâm Bắc Phàm quyết định kiếm chút chuyện cho bọn họ.
Lâm Bắc Phàm hiện thân ở vạn giới trong cơ thể, biến thành một con mắt to lớn vô cùng treo trên trời: Thiên Đạo chi nhãn.
Toàn bộ sinh linh ở vạn giới đều kinh hãi.
"Đây là... Thiên Đạo?"
"Qua nhiều vạn năm như vậy, Thiên Đạo đã hiện hình!"
"Khí thế thật mạnh mẽ!"
"Thiên Đạo!"
...
Thiên Đạo chi nhãn này quá khổng lồ, vô luận là người đang ở thế giới nào cũng có thể nhìn thấy.
Hắn có lực lượng dồi dào vô biên, giống như một phương thiên địa.
Toàn bộ sinh linh phủ phục quỳ xuống, ngay cả thần ma cũng vậy.
Bọn họ có thực lực ngập trời, nhưng đứng trước mặt Thiên Đạo cũng chỉ là tầm thường, trở tay một cái là có thể phá hủy.
"Từ nay về sau, mở ra chiến trường chí tôn! Chiến trường chí tôn là nơi chí tôn vạn giới giao thủ tranh phong, trong đó ẩn chứa đại khủng bố, đại tạo hóa, có bí mật trở thành thần ma! Mỗi một vạn năm chiến trường chí tôn lại mở ra một lần, mỗi lần kéo dài 100 năm, người có thực lực đạt tới chí tôn nhất định phải tiến vào chiến trường chí tôn! Kẻ trái lệnh, chết!"
Khi nghe thấy tin tức kinh người này, trong số các chí tôn có người kinh hỉ, có người hoang mang, có người sợ sệt...
Nhưng đều không dám biểu hiện ra ngoài.
Thiên ngôn vạn ngữ chỉ hội tụ thành một câu.
"Đa tạ Thiên Đạo ban ân!"
Khi có vài vị thần ma cho rằng mình đã thoát được một kiếp, Lâm Bắc Phàm lại mở miệng.
....
"Ngoại trừ chiến trường chí tôn, cũng mở ra chiến trường thần ma! Chiến trường thần ma là nơi thần ma vạn giới giao thủ tranh phong, trong đó cũng ẩn chứa đại khủng bố, đại tạo hóa, và bí mật để tiến thêm một bước! Chiến trường thần ma mỗi một trăm vạn năm lại mở ra một lần, mỗi lần kéo dài một vạn năm, người có thực lực đạt tới thần ma nhất định phải tiến vào chiến trường thần ma! Kẻ trái lệnh, chết!"
"Đa tạ Thiên Đạo ban ân!"
Trong lòng thần ma bàng hoàng, thanh âm có chút đau khổ, không một chí tôn nào lộ ra biểu cảm mừng rỡ nữa.
Lâm Bắc Phàm lắc lắc đầu, cảm thấy vô cùng thất vọng.
Trước khi tiến tới thần ma bọn họ cũng là những đỉnh cấp thiên kiêu tích cực hướng lên, cố gắng tu luyện,.
Nhưng sau khi trở thành thần ma, hoặc có thể nói là sau khi trở thành cường giả đệ nhất thế giới, bọn hoh thống lĩnh thế giới, độc hưởng sự cung phụng của thế giới, được vạn tộc kính ngưỡng, từ đó không còn lòng tiến thủ nữa.
Để bọn họ vào chiến trường thần ma chịu khổ, bọn họ vô cùng không vui.
Thậm chí sau khi tiến vào sẽ định biếng nhác cho qua, nhịn đến khi chiến trường kết thúc.
Đúng lúc này, một vị thần ma lấy hết dũng khí hỏi Lâm Bắc Phàm: "Thiên Đạo ở trên, chiến trường thần ma diễn ra trong một vạn năm là quá lâu, có thể đi ra sớm hay không?"
"Có thể!" Thanh âm vang dội truyền đến.
Trong lòng mấy vị thần ma vui vẻ.
"Số thương vong vượt qua 9 phần, chiến trường thần ma sẽ kết thúc, có thể đi ra sớm!" Thiên Đạo nhãn không có chút tình cảm nào.
Câu nói kia giống như sét đánh giữa trời quang, chém nát lòng ôm may mắn của bọn họ.
Dù cho đã trở thành thần ma nhưng vẫn không thể ung dung tự tại!