Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Mắt thấy không còn gì cần nói nữa, Lâm Bắc Phàm vô cảm tuyên bố: "Một năm sau chiến trường chí tôn sẽ mở ra! Một trăm năm sau khi chiến trường chí tôn kết thúc, chiến trường thần ma sẽ mở ra!"
Sau đó Thiên Đạo chi nhãn biến mất, nhưng cuồng phong bạo vũ trong vạn giới lại bị tin tức này thổi bùng lên.
Bởi vì chỉ có thời gian một năm nên các chí tôn ở từng thế giới lập tức ra roi thúc ngựa chuẩn bị để ứng đối với chiến trường chí tôn đầy nguy hiểm.
Không cầu thu hoạch được đại cơ duyên, chỉ cầu có thể sống sót khỏi chiến trường chí tôn.
Mấy vị thần ma cũng bắt đầu chuẩn bị, thời gian 100 năm đối với thần ma mà nói là quá ngắn, chỉ chớp mắt cái là qua.
Thế là thế giới chìm vào im lặng khó có được.
Một ngàn năm của vạn giới trong cơ thể, bên ngoài thế giới mới chỉ qua mấy phút.
Một năm trôi qua, Thiên Đạo chi nhãn của Lâm Bắc Phàm lại lần nữa hiện hóa ra ngoài, không có cảm tình tuyên bố.
"Đã đến lúc, chiến trường chí tôn mở ra!"
Mỗi thế giới đều xuất hiện một thông đạo màu sắc sặc sỡ, các chí tôn trong thế giới bị một luồng lực lượng không thể từ chối kéo vào trong thông đạo, sau đó tiến vào một đại lục vô biên vô tận.
Mảnh đại lục này là chiến trường chí tôn mà Lâm Bắc Phàm mở ra.
Tương đương với một thế giới đại thiên, bên trong có đủ loại tiên duyên do Lâm Bắc Phàm thả vào, đó là những tiên duyên mà thần ma nhìn thấy cũng phải đỏ mắt, ví dụ như tiên khí, tiên thảo, tiên quả vân vân, thậm chí còn có công pháp.
Có thể nói là khắp nơi này toàn là bảo.
Khi các chí tôn bước vào chiến trường, nhìn bảo bối vô chủ trải rộng mà đỏ ngầu cả mắt.
"Đây là một đóa tiên liên, sau khi ăn vào có thể giúp nguyên thần lớn mạnh!"
"Đây là dị họa trước đây chưa từng thấy, uy lực của nó có thể xưng là tiên hỏa!"
"Đây là một khy dược viên, tất cả đều thuộc về ta!"
"Ha ha, thế này sao lại là chiến trường được, quả thực là một toà bảo sơn!"
"Đây là cơ duyên của ta!"
...
Thế là không cần Lâm Bắc Phàm thúc giục, vì tranh đoạt cơ duyên, các chí tôn đã bắt đầu đại chiến.
Tuy cơ duyên không ít nhưng số lượng chí tôn lại rất nhiều.
Mỗi một thế giới đều có hơn mười vị chí tôn, hơn vạn thế giới cộng lại thì có tới mấy chục vạn người, còn cơ duyên thì Lâm Bắc Phàm chỉ chuẩn bị một vạn phần, một vạn cơ duyên mà có tới mấy chục vạn chí tôn trong chiến trường chí tôn, có nhiều còn hơn ít, nhất định sẽ đánh nhau.
"Chu Long quả này thuộc về ta, các ngươi không được phép đoạt!"
"Là ta nhìn thấy trước, lẽ ra phải là của ta!"
"Xét theo thực lực thì ta cũng là chí tôn, không kém gì ngươi!"
"Vậy thì tới đây, tử thần nhất đao!"
...
Chỉ qua một lát đã có rất nhiều chí tôn vẫn lạc, máu chí tôn đổ xuống.
Tranh đoạt cơ duyên, ngoại trừ cạnh tranh với cao thủ cùng thế hệ ra còn phải cẩn thận nguy hiểm ẩn giấu trong cơ duyên, Lâm Bắc Phàm thiết kế ra rất nhiều phân đoạn vượt ải, còn có cả thú thủ hộ.
Chỉ có chí tôn có dũng có mưu chân chính cường đại mới có cơ hội lấy được cơ duyên.
Có thể nói là không chết mấy người thì sẽ không một ai có thể lấy được cơ duyên.
Lâm Bắc Phàm hóa thành Thiên Đạo chi nhãn, lạnh lùng nhìn xuống: "Đánh đi đánh đi, chỉ có người mạnh nhất mới có cơ hội lấy được cơ duyên."
Hắn vẫn luôn tin tưởng chỉ có loại phương thức nuôi cổ tàn nhẫn này mới có thể sinh ra yêu nghiệt.
Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần...
Cho đến khi có thiên kiêu thần ma đủ sức kéo theo thế giới lên cấp sinh ra.
Một trăm năm trôi qua rất nhanh.
Trong một trăm năm này, vì tranh đoạt cơ duyên, chí tôn trong chiến trường chí tôn chết rất nhiều, vốn có năm mươi vạn chí tôn tiến vào, bây giờ chỉ còn lại khoảng tám, chín vạn, chưa đến hai phần.
Chiến trường chí tôn bị máu nhuộm đỏ, biến thành màu đỏ nhạt, tỏa ra khí tức bất tường.
Có rất nhiều chí tôn chết rồi vẫn không cam lòng, hóa thành âm linh tà ác huyết tinh, ẩn nấp trong đại lục công kích người sống.
Những chí tôn còn sống sót trong trận đại chiến này chẳng thể lấy được bất cứ cơ duyên gì, nhưng thực lực đều tăng thêm một đoạn.
Có mấy ngàn người cùng nhau đột phá, trở thành cao thủ chí tôn cửu giai.
Lấy được cơ duyên lại càng cường đại hơn, có cơ hội chứng đạo thành thần ma, tiền đồ mênh mông.
Sau khi đại môn chiến trường chí tôn mở ra, những chí tôn kia cuối cùng cũng vô cùng mừng rỡ trở về thế giới nguyên bản.
"Cuối cùng vẫn còn sống, một trăm năm nghĩ lại mà kinh!"
"Thật may mắn, cuối cùng ta vẫn được sống tiếp, còn lấy được cơ duyên nghịch thiên, có hy vọng chứng đạo thành thần ma!"
"Quá nhiều người chết, còn ta vẫn sống tiếp!"
"Có cơ duyên này, gia tộc ta chắc chắn có thể cưỡi gió mà lên!"
...
Có người mừng rỡ, tất nhiên cũng có người bi thương.....
Chí tôn chết đi trong trận đại chiến này rất nhiều, đằng sau mỗi một chí tôn đều có một đại gia tộc, đại thế lực một phương, sau khi chí tôn vẫn lạc tất nhiên sẽ sụp đổ, thế cục trong thế giới thay đổi, rung chuyển bất an, tử thương vô số.
Nhưng ai thèm để ý những thứ này?
Bọn họ có thể làm thế nào?
Bên dưới Thiên Đạo đều là giun dế, bọn họ vĩnh viễn không thể nào phản kháng lại trời!
Nhìn chí tôn tử thương lượng lớn, thần ma lo sợ bất an, có người còn sinh ra cảm giác sợ hãi.
Bởi vì sau đó là đến phiên bọn họ, không biết có thể sống tiếp hay không.
Thiên Đạo chi nhãn lại lần nữa xuất hiện, lạnh lùng tuyên bố: "Chiến trường chí tôn kết thúc, chiến trường thần ma mở ra!"
Trên bầu trời lại lần nữa xuất hiện một thông đạo màu sắc sặc sỡ, một luồng lực lượng vô hình trói buộc tất cả thần ma bên trong thế giới, kéo bọn họ vào trong một đại lục rộng lớn.
Đây là chiến trường thần ma Lâm Bắc Phàm mới mở ra, bên trong có rất nhiều tiên duyên.
Tiên duyên tuy nhiều nhưng thần ma lại quá ít, tổng cộng chỉ có 8 vị, tất cả đều đang đề phòng lẫn nhau.
Một vị lão đạo thần ma trong đó mở miệng trước tiên: "Chư vị, chúng ta tu luyện thành thần ma không dễ dàng gì, hẳn nên làm đạo hữu hỗ trợ lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực mới đúng! Tiên duyên ở nơi này không ít, không cần tranh đoạt, làm tổn thương hòa khí!"
Các thần ma khác cũng không muốn đánh.
Giống như vị thần ma kia vừa nói, tiên duyên ở nơi này không ít, đủ chia cho mọi người.
Chết vì tranh đấu không đáng giá.
Bọn họ nhao nhao gật đầu: "Được!"
Sau đó mỗi người chạy về một hướng, tìm kiếm cơ duyên của mình.
Lâm Bắc Phàm yên lặng quan sát tất cả.
Muốn giở trò khôn lỏi?
Vô dụng!
Trên tay Lâm Bắc Phàm có thêm mười con rối nhỏ, bị hắn ném xuống.
Những con rối nhỏ này được rót vào lực lượng của Lâm Bắc Phàm, từ từ biến lớn, sau đó biến thành từng đại cơ khí.
Đây là sát thủ khôi lỗi, được chế tạo thành từ tài liệu tiên cấp, kiên cố không phá vỡ nổi, đây là chuẩn bị sau cuối do Lâm Bắc Phàm để lại.
"Đuổi theo giết thần ma, chết hay sống không cần quan tâm!"
"Rõ, chủ thượng!" Khôi lỗi đáp.
Sau đó mấy khôi lỗi tách ra, xác định phương hướng thần ma sau đó mỗi đứa đuổi theo giết một vị thần ma.