Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Đây là tình huống gì?" Sở Ngự Tọa ngơ ngác.
Vừa mới định dẫn người về thế giới Cửu Thiên tính sổ, sao đã bị đại quân vây giết rồi?
Hắn dụi dụi hai mắt nhìn kỹ, phát hiện thực lực của đại quân này rất mạnh, phần lớn đều là cường giả cảnh giới Thiên Nhân, đại tôn giả đâu đâu cũng có, cũng có không ít chí tôn.
Những cường giả thế này bình thường rất ít khi thấy, sao lần này tất cả lại tề tựu ở đây?
Sao bọn họ biết thông đạo giữa hai giới ở chỗ này?
Nhìn bộ dạng như lâm đại địch, chết cha chết mẹ của bọn họ, như hận không thể giết hết cho thống khoái!
Sở Ngự Tọa cảm thấy có thể trong chuyện này có chút hiểu lầm.
Bấy giờ Sở Ngự Tọa được coi là dẫn đầu đội ngũ bị đại quân bên đối phương dốc sức nhằm vào, khí thế hùng hổ vung đao tiến đến.
"Giết, bảo vệ thế giới Cửu Thiên!"
"Không cho một tà ma ngoại đạo nào xông vào, bọn họ đều là ma quỷ!"
"Các huynh đệ tỷ muội theo ta lên!"
...
Sở Ngự Tọa vẫn hơi ngơ ngác nhưng động tác trên tay không hề chậm, lập tức vươn tay cản lại,, sau đó trở tay giết chết đối phương.
Đó là thái độ đáp trả của Sở Ngự Tọa, nếu đối phương đã muốn giết hắn, mặc kệ đúng sai, giết trước rồi nói!
Nhìn thấy Sở Ngự Tọa xử sự như vậy, đám người của thế giới linh khí khôi phục sau lưng hắn như được ủng hộ, cũng vung vẩy đao khí thế hung hăng xông lên, chém giết địch đang lao đến.
Thế là hai quân nổ ra đại chiến!
Hỏa lực không ngớt, gió tanh mưa máu, cường giả ở cả hai cái thế giới đều chú ý tới trận chiến này.
Ở hậu phương thế giới linh khí khôi phục.
Viêm đế nhíu mày: "Các vị, ta cảm thấy tình huống có chút không đúng, chúng ta rõ ràng đến để tìm kiếm cơ duyên, thế mà đối phương lại coi chúng ta như tà ma ngoại đạo, hận không thể diệt sạch cho thống khoái!"
Diệp Thiên Đế gật đầu: "Ta cũng cảm thấy sự tình có điều kỳ quặc, đại quân tu luyện giả quy mô thế này nhất định phải có người đứng ra tổ chức, làm sao bọn họ biết được thông đạo của hai giới ở đây? Lại vì sao muốn ngăn cản chúng ta?"
Đường Tam nói: "Người này chắc chắn có địa vị không thấp!"
"Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?" Na Tra khiêng Hỏa Tiêm thương, ngông cuồng nói: "Nếu đối phương đã coi chúng ta như địch nhân, vậy chúng ta cũng dứt khoát coi bọn họ là địch nhân là xong, để ta tiến lên thả một mồi lửa xem còn ai chống đỡ được?"
Tuy Na Tra đã khống chế được ma tính trong cơ thể, nhưng bản tính thích gây họa vẫn không thể thay đổi được.
"Na Tra ngươi đừng vọng động, trong đó nhất định có hiểu lầm. Nếu như bây giờ chúng ta ra tay, rất có thể sẽ khiến hiểu lầm trở nên lớn hơn, như vậy rất không tốt, chúng ta cứ bí mật quan sát trước, sau đó mới quyết định xem làm như thế nào!" Ngao Bính ôn hòa nói.
"Ta nghe ngươi, hảo bằng hữu!" Na Tra cất thương đi.
"Thần ma chúng ta cũng không nên nhúng tay, đây là cơ hội trải nghiệm hiếm có với tu luyện giả của thế giới chúng ta, cứ để bọn họ đánh một trận ác liệt, sau cùng chúng ta mới tới thu thập tàn cuộc!" Viêm đế nói.
Mấy vị thần ma khác đều đồng ý.
Ở hậu phương thế giới Cửu Thiên.
Thánh quân và cửu đế nhất hậu đang quan sát trận đại chiến kịch liệt này, tâm tình trầm trọng.
"Cường giả ở thế giới đối phương thật nhiều, tuy nhân số không quá nhiều nhưng mỗi một người đều khí thế như long như hổ, tinh thần bừng bừng phấn chấn, vô cùng trẻ trung..." Ngữ điệu Cuồng Kiếm thiên đế nặng nề: "So sánh với bọn họ, bên chúng ta tuy người đông thế mạnh, nhưng lại có chút yếu thế, không có tiềm lực."
"Đúng vậy, bọn họ không chỉ trẻ tuổi mà thực lực cũng không tệ!" Vô Cực thiên đế lắc đầu thở dài: "Những người kia nếu đặt vào thế giới chúng ta, tất cả đều là hạt giống đại đế, có cơ hội leo lên vị trí thiên đế!"
"Ta còn cảm thấy ở trong cánh cửa không gian phía đối diện vẫn còn mấy luồng khí tức cường đại, khiến ta cảm thấy bị uy hiếp." Sắc mặt Vô Tình đại đế nghiêm trọng nói: "Tình huống như vậy sinh thời ta chưa từng gặp phải!"
...
Các vị đại đế đều phát biểu ý kiến, cảm thấy tình huống không mấy lạc quan.
"Chư vị đừng nâng uy thế người khác lên mà diệt uy phong mình!" Thánh quân uy phong lẫm liệt nói: "Có câu tà bất thắng chính, bọn họ là một đám tà ác chi đồ, tà ma ngoại đạo đến từ dị thế! Chúng ta là chính nghĩa chi sư, chỉ cần ôm tâm lý tất thắng, cùng chung mối thù, kiên quyết không lùi bước thì thắng lợi chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta! Ta tuyên bố, Vân Thượng Nhân ta sẽ tử thủ ở thông đạo giữa hai giới, đối phương muốn bước vào thế giới của ta thì trước tiên phải bước qua thi thể của ta!"
"Nói rất hay!"
"Có thánh quân ở đây, tà ma ngoại đạo đừng mơ vào được!"
"Trận chiến này chúng ta tất thắng!"
...
Nhất thời mọi người nhận được khích lệ to lớn, vô cùng cảm động vì sự vĩ đại của thánh quân!
Cũng càng thêm kiên định với quyết tâm tất thắng!
"Thật là biết kích động lòng người, thật biết điều khiển lòng người!" Vô Cực thiên đế vô cùng khinh thường, nhưng cũng không nói ra thẳng mặt.
Dù sao bây giờ mọi người đều cùng chung mối thù, tuyệt đối không thể nội loạn, ảnh hưởng tới sự đoàn kết.
Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn không nói một lời, yên lặng quan sát chiến trường.
Đúng lúc này, hắn trông thấy một bóng người quen thuộc đang xen lẫn trong nhóm người bên phía đối phương, thế là thân thể run lên, lẩm bẩm nói: "Sở Dương, sao hắn lại ở trong đội ngũ của đối phương? Hắn đang làm gì?"
Ánh mắt hắn một mực nhìn chằm chằm vào Sở Dương, hết sức khó hiểu.
Vì sao tiểu huynh đệ Sở Dương hắn vẫn luôn chú ý đến lại xưng huynh gọi đệ với quân địch, lại còn giết người mình đến hăng say như vậy?
Hắn không khỏi hoài nghi phẩm chất của Sở Dương, cảm thấy chẳng lẽ trong đó có điều gì bất thường.
Trên thực tế từ khi thánh quân tuyên bố chuyện này đến nay, hắn vẫn luôn cảm thấy sự tình rất quái lạ, rất khó tưởng tượng, nhưng lại không nói ra được quái lạ ở chỗ nào, khó tưởng tượng ở chỗ nào...
Hắn chỉ cảm thấy "chân tướng" thật sự trong đó rất có thể đã bị thánh quân che giấu.
Dù sao thì vị này cũng có tiền sử, Tuyết gia hắn...
Biểu hiện của Đông Hoàng đế quân khác thường, bị thánh quân tinh mắt phát hiện, hỏi: "Đông Hoàng đế quân, hình như ngươi có chuyện gì..."
"Không... Không có gì, chỉ là suy nghĩ tới mức xuất thần, không cần phải để ý đến ta." Đông Hoàng đế quân lắc đầu.
"Vậy sao?" Thánh quân thuận theo ánh mắt Đông Hoàng đế quân nhìn qua, cũng phát hiện Sở Dương cùng với Cửu Kiếp kiếm hắn cầm trong tay.
Sau đó hắn lén truyền tin tức này ra ngoài, sai người điều tra người này và quan hệ của hắn với Đông Hoàng đế quân.
Trận đại chiến khiến cả thế gian phải chú ý này tất nhiên cũng hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của các thế lực lớn, trong đó có Thiên Binh các đang im lặng phát triển.
Bởi vì chuyện này quá mức nghiêm trọng, Thiên Binh các túi khôn Mạc Thiên Cơ quyết định đích thân đến quan sát.
Biết được càng nhiều tin tức chân thật mới có thể ung dung bày bố, dẫn Thiên Binh các đi lên một con đường mới.
Kết quả hắn nhìn thấy Sở Dương, linh hồn của Thiên Binh các.
"Sở Dương! Hắn quả nhiên không chết! Hắn cuối cùng đã xuất hiện! Ha ha..." Mạc Thiên Cơ hết sức kích động, khuôn mặt đỏ bừng, sau đó nhanh chóng truyền tin tức tốt này về, báo cho tất cả huynh đệ.
Về phần tại sao Sở Ngự Tọa lại xuất hiện trong đội ngũ đối phương, tuy trong lòng Mạc Thiên Cơ có nghi vấn nhưng vẫn quyết định tin tưởng hắn, đây là tín nhiệm cơ bản giữa các huynh đệ, hắn tin tưởng bên trong có nguyên do sâu xa, khi nào gặp lại hẵng hỏi.
Thế là hắn tiếp tục ẩn nấp, tìm cơ hội tiếp cận Sở Ngự Tọa.