Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Gấu trúc có chút xấu hổ, cảm thấy không phù hợp với khí chất của đại lão.
Thế là bèn giơ một cái thẻ bài lên: Vô ý quá, vừa rồi ăn hơi nhiều, quá no!
Đám người: "..."
Ngẫm nghĩ, gấu trúc lại giơ một cái thẻ bài lên: Chúng ta làm lại!
Đám người: "..."
Gấu trúc chậm rãi bò trở về, sau đó thuận tay đóng cửa, chỉ để lộ ra một khe hở nhỏ, ám chỉ Hạ Bình có thể bắt đầu.
Hạ Bình: "..."
Thế là Hạ Bình lại lần nữa mở cửa ra.
Gấu trúc chậm rãi bò tới, lần này đi còn chậm hơn vừa rồi, nhưng uy vũ hơn rất nhiều, tự mang tiết tấu chậm cùng với nhạc nền “đổ thần ra sân khúc quân hành”, mỗi một bước đi đều đi ra khí thế đại lão.
Hạ Bình linh cơ khẽ động, lớn tiếng kêu: "Chào đại lão!"
Gấu trúc vô cùng tự nhiên giơ bảng hiệu lên: Chào các đồng chí!
Hạ Bình lại quát to một tiếng: "Đại lão khổ cực rồi!"
Gấu trúc giơ lên cái bảng hiệu thứ hai: Vì nhân dân phục vụ!
Đám người: "..."
Hạ Bình lập tức đứng ra sau lưng gấu trúc, đưa tay chỉ vào đám người vây công mình, lên án: "Gấu trúc đại đại, chính là đám người này muốn khi dễ tiểu đệ của ngươi, mau bắt bọn họ lại đi!"
Gấu trúc uy nghiêm gật đầu một cái, cặp mắt nhỏ màu đen giấu sau kính mác bắn ra một ánh mắt sắc bén thuộc về đại lão, giơ bảng hiệu lên: Là các ngươi khi dễ tiểu đệ của ta?
Đám người đều giật nảy mình.
Mặc dù gấu trúc không có lực sát thương, vô hại với cả người và vật vô hại, nhưng chủ nhân sau lưng gấu trúc là cộng chủ, cường giả đệ nhất thế giới, ngay cả tiên thiên thần ma cũng đã giết tới mấy người, nhỡ đắc tội thì phải làm sao?
Không nói tới đắc tội cộng chủ, chỉ nói về cả đám bằng hữu của gấu trúc thôi là cũng đã không thể đắc tội.
Thế là, đám người lập tức cầu xin tha thứ.
"Hiểu lầm! Mọi thứ đều là hiểu lầm!"
"Chúng ta căn bản không định khi dễ hắn, vừa rồi ta chỉ đùa một chút thôi!"
"Thuần túy chỉ là nói đùa, đừng coi là thật!"
"Gấu trúc đại nhân, ngươi buông tha cho chúng ta đi!"
...
Nhưng gấu trúc không dễ dàng buông tha bọn họ như vậy.
Hiếm lắm mới có cơ hội làm đại lão, vậy liền làm cho thống khoái, làm cho đủ vốn mới được. Tiểu đệ bị người khác đuổi tới tận cửa, nếu không đòi lại công đạo thì còn là đại lão nữa sao?
Gấu trúc ta, manh sủng của cộng chủ, tuyệt đối là đại lão!
Ánh mắt gấu trúc sắc bén, ngẩng đầu nhìn bọn họ.
Lại nhận ra mấy người bên đối phương quá cao, đầu nàng quá lớn lại còn vô cùng nặng, ngẩng lên thật mệt, thế là giơ bảng hiệu: Các ngươi quá cao, ngồi xuống cho ta!
"Vâng vâng vâng, chúng ta lập tức ngồi xuống!"
"Cứ ngồi xổm như vậy!"
...
Mấy người vội vàng ngồi xổm xuống, vây xung quang trước mặt nàng.
Có một người trong đó nịnh nọt hỏi: "Như thế này sao, gấu trúc đại nhân?"
Gấu trúc ngẩng đầu to lên, nhận ra thế này vẫn phải ngẩng đầu để nhìn bọn họ, rất không giống đại lão, thế là lại giơ thêm một cái bảng: Các ngươi gục xuống cho ta!
Tiếp đó lại giơ lên cái bảng thứ hai: Không cho phép cao hơn ta, ai cao hơn là ta đánh!
Thế là đám người vội vàng nằm xuống, úp sấp dưới đáy bàn, đầu rạp xuống đất.
Nhìn một đám người thấp hơn mình, gục đầu rạp xuống trước mặt mình, cuối cùng gấu trúc mới hài lòng, cảm thấy cuối cùng uy nghiêm đại lão của mình đã được phát huy, vô cùng có cảm giác thành công.
Gấu trúc bắt đầu xét xử người thứ nhất.
Chỉ thấy nàng giơ bảng hiệu lên: Vừa nãy là ngươi nói muốn một tay của tiểu đệ ta?
"Hiểu lầm rồi, thật ra ta chỉ coi trọng tay của hắn, gấu trúc đại nhân, có thể ngươi không biết, nhà ta kinh doanh chân gà, ngươi nhìn xem tay hắn đẹp biết bao, óng ánh trong suốt, giống như móng gà, cho nên ta muốn mời hắn về nhà ta trấn cửa! Không chỉ có thể kiếm tiền mà còn có thể thoải mái ăn chân gà!"
...
Gấu trúc xét xử người thứ hai.
Nàng giơ bảng hiệu lên: Vừa nãy là ngươi muốn lột da rút gân tiểu đệ ta?
"Hiểu lầm rồi gấu trúc đại nhân, có thể là ngươi nghe lầm, câu đó ta nói là 'dãn cốt mềm da'! Nhà ta làm nghề xoa bóp, ta thấy Hạ Bình đại nhân thực sự quá cực khổ, gân cốt biến dạng, làn da thô ráp, cho nên muốn giúp hắn dãn cốt mềm da! Dãn cốt mềm da này chính là tay nghề độc môn gia truyền của nhà ta, nếu có cơ hội thì gấu trúc đại nhân có thể tới thử một lần!"
...
Gấu trúc xét xử người thứ ba.
Nàng giơ bảng hiệu lên: Vừa nãy là ngươi nói muốn đánh tiểu đệ của ta thành gấu trúc?
"Hiểu lầm rồi, ta là đang định giúp hắn phẫu thuật thẩm mỹ! Ngươi xem gấu trúc đại nhân đáng yêu bao nhiêu, vừa có giá trị nhan sắc cao, lại vừa có thể giả ngây thơ, phẫu thuật thành bộ dáng như ngươi là phúc phận của hắn!"
Gấu trúc cao hứng gật gật đầu, biểu thị rất hài lòng với đáp án này.
...
Gấu trúc thẩm phán người thứ tư.
Nàng giơ bảng hiệu lên: Vừa nãy là ngươi nói muốn đánh gãy cái chân thứ ba của tiểu đệ ta?
"Hiểu lầm rồi gấu trúc đại nhân, kỳ thực căn bản không có chuyện này, ta chỉ đùa một chút ..."
Kết quả gấu trúc không hài lòng, giơ bảng lên đập hắn: Ai cho ngươi nói đùa?
Cái bảng thứ hai: Ta vừa vặn cần một thái giám phục vụ ta!
Cái bảng thứ ba: Còn không mau đi?
Hạ Bình: "..."
Mấy người khác lập tức nhìn qua, tràn ngập ác ý.
Hạ Bình lập tức khóc ròng: "Gấu trúc đại đại đừng mà, mặc dù ta mọc thêm một cái chân nhưng mà nó không vướng bận gì, ta vẫn sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ ngươi, để ta giữ lại tôn nghiêm nam nhân cuối cùng đi!"
Gấu trúc cười trộm, giơ bảng hiệu lên: Đùa một chút cho bầu không khí sôi động, đừng có làm thật!
Hạ Bình nhẹ nhàng thở ra, mấy người khác vô cùng thất vọng.
Tiếp đó gấu trúc lại dạy dỗ vài người khác, dưới “ánh nhìn đại lão” của gấu trúc, bọn họ đều khóc ròng ròng, nhận thức được sai lầm của bản thân, quyết định cải tà quy chính, không truy cứu khuyết điểm của Hạ Bình nữa.
Nhưng dù là đại lão, gấu trúc vẫn quyết định phải xử lý sự việc thật công bằng.
Thế là nàng giơ bảng hiệu lên: Đương nhiên tiểu đệ của ta cũng sai, hai bên các ngươi đều đã nhận ra sai lầm, nể mặt bản gấu trúc, chuyện lần này coi như xong, nhưng lần sau không thể như vậy nữa!
"Vâng vâng vâng, gấu trúc đại nhân, chúng ta cũng không dám nữa!"
"Về sau nếu chúng ta đụng phải Hạ Bình nhất định sẽ đi vòng!"
"Về sau hắn còn đến đào mộ tổ nhà ta, ta sẽ không ngăn cảm, cứ tùy ý đào!"
"Đan dược của ta cho hắn tùy tiện ăn!"
...
Cuối cùng bọn họ chạy mất dép.
Hạ Bình lập tức đổi sang khuôn mặt tươi cười, cực độ chân chó nói: "Gấu trúc đại đại, lần này nhờ có ngươi, nếu không có khi ta đã bị bọn họ đánh cho ngay cả cha mẹ cũng không nhận ra rồi! Cảm ơn gấu trúc đại đại!"
Gấu trúc sung sướng!
Gấu trúc kiêu ngạo!
Gấu trúc lâng lâng!
Giơ bảng lên: Ngươi là tiểu đệ của ta, ta không che chở cho ngươi thì che chở ai? Về sau có việc cứ chít một tiếng, ta sẽ giúp ngươi!
"Vâng vâng vâng, gấu trúc đại đại là tốt nhất!" Hạ Bình gật mạnh đầu, vội vàng nói: "Vừa rồi đại đại phát biểu nhất định đã đói bụng, ta lại gọi thêm cho ngươi một bàn mỹ thực!"
Gấu trúc vô cùng hài lòng, ngẩng cao đầu nhỏ, giơ thẻ bài: Bãi giá, hồi cung!
Kết quả vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy có một người đang đứng trước mặt mình, bảng hiệu trên tay rắc một tiếng rớt xuống.
Toàn thân cao thấp co lại thành một cục ngoan ngoãn, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt, giơ bảng lên ân cần hỏi thăm: Chủ nhân, sao ngươi lại tới đây?