Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Gấu trúc run lẩy bẩy giơ bảng hiệu lên: Đừng ăn ta, thịt gấu trúc không thể ăn!
Ngoan Nhân đại đế không có phản ứng, giống như một ngọn núi băng.
Gấu trúc sợ hãi co lại thành một cục, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn nàng, sau đó lại bịt tai trộm chuông nhắm mắt lại.
Rất lâu sau đó, phát hiện nàng vẫn không có hành động gì, cuối cùng gấu trúc mới lớn gan, chậm rãi bò ra khỏi lòng Ngoan Nhân, cẩn thận từng li từng tí, vô cùng tỉ mỉ.
Giống như tiểu hài làm chuyện xấu đang chuẩn bị chuồn đi mất.
Đúng lúc này, Ngoan Nhân đại đế bỗng nhiên đưa tay ra trấn áp gấu trúc.
Gấu trúc run lẩy bẩy, giơ bảng hiệu lên: Đại lão, cầu buông tha!
Ngoan Nhân đại đế không để ý tới nó, chậm rãi vuốt ve.
Thủ pháp của nữ đế cực kì tốt, độ nặng nhẹ vừa đủ, gấu trúc thoải mái rầm rì.
Một bên khác, người sở hữu hệ thống chọc tức người khác Hạ Bình thoát được một kiếp nhanh chóng rời khỏi tửu điếm.
Nhớ tới một cái liếc mắt của cộng chủ ban nãy, hắn vẫn còn hãi hùng khiếp vía, đây giống như một lời "cảnh cáo", cảnh cáo hắn không được làm hư gấu trúc, nếu như hắn còn tiếp tục, không cần nghĩ cũng biết sẽ có kết quả gì.
"Xem ra con đường gấu trúc này không thể đi, chỉ có thể tìm một chỗ dựa mới!"
Bây giờ hắn mới có hệ thống chưa được bao lâu, thực lực vô cùng yếu ớt.
Muốn dựa vào hệ thống để mạnh lên thì nhất định phải đắc tội người khác, nếu như không có chỗ dựa, chắc chắn hắn sẽ bị người khác chụp chết.
"Tìm ai mới được đây?" Hạ Bình chìm vào trầm tư.
Muốn tìm một chỗ dựa dễ lay động như gấu trúc không dễ, điểm ấy nhất định phải suy nghĩ kỹ lưỡng.
Đúng lúc này, trước mặt hắn xuất hiện ba người.
Bọn họ theo thứ tự là người sở hữu hệ thống trang bức Kim Thiểm Thiểm, người sở hữu hệ thống gặp yêu liền biến cường Ngân Xán Xán, cùng với người sở hữu hệ thống điên cuồng đi tìm chết Đồng Quang Quang, tổ ba người tìm chết tiếng tăm lừng lẫy của thế giới linh khí khôi phục.
Kim Thiểm Thiểm: "Tiểu tử, nghe nói ngươi tên Hạ Bình, là một người vô cùng không có tiết tháo, thích đắc tội người khác?"
Ngân Xán Xán: "Rất nhiều người đều bị ngươi làm cho tức gần chết, ngay cả yêu cũng không buông tha?"
Đồng Quang Quang: "Da mặt còn rất dày, điên cuồng đi tìm đường chết, không tìm đường chết thì không thoải mái?"
"Không sai, ta chính là Hạ Bình! Ba vị đại nhân, các ngươi tìm ta có chuyện gì?" Hạ Bình thận trọng hỏi.
Ba người Kim Thiểm Thiểm, Ngân Xán Xán, Đồng Quang Quang lộ ra một nụ cười vui mừng, đồng thanh nói: "Hạ Bình, ngươi làm cực kì tốt, rất phù hợp với bản tính của tổ ba người tìm đường chết chúng ta, ngươi muốn làm tứ đệ của chúng ta không?"
Kim Thiểm Thiểm: "Chúng ta dẫn ngươi đi trang bức!"
Ngân Xán Xán: "Dẫn ngươi đi gặp yêu!"
Đồng Quang Quang: "Mang ngươi đi cùng nhau hắc hắc hắc!"
Kim Thiểm Thiểm, Ngân Xán Xán mặt không thay đổi nhìn sang.
Đồng Quang Quang đỏ mặt: "Khụ khụ, ta nói sai, ta nói dẫn ngươi đi tìm đường chết, là loại rất quyến rũ rất bạo lực ấy!"
"Ta không muốn, ta không muốn ở cùng với các ngươi!" Hạ Bình bị dọa thảm, điên cuồng lùi lại.
Ba người trước mắt này đã tìm đường chết ra kỳ tích!
Một người trang bức, ngay cả mạng cũng không muốn!
Một người vì gặp yêu, ngay cả mạng cũng không muốn!
Một người thuần túy là không muốn mạng!
Hắn chỉ muốn im lặng làm người ta tức giận, từ từ thăng cấp mà thôi, chưa từng muốn đi tìm đường chết!
Ở cùng với bọn họ, đi ra ngoài không cần làm người ta tức giận đã bị đánh chết rồi!
Kim Thiểm Thiểm nở một nụ cười xán lạn: "Không cần phải sợ, thật ra bọn họ rất coi trọng ngươi, tuổi còn nhỏ đã chọc tức người ta tới nỗi đổ bệnh, tìm đường chết làm ra cảnh giới mới, gia nhập với chúng ta đúng là không thể tốt hơn, chúng ta vô cùng hoan nghênh!"
Hạ Bình mãnh liệt lắc đầu: "Ta quá hạ cấp, không xứng ở cùng với các ngươi!"
Ngân Xán Xán mỉm cười chói mắt: "Có thể ngươi chưa đủ hiểu bản thân rồi, rất tốt! Hạ cấp chỉ là tạm thời, dưới sự hướng dẫn của chúng ta, nhất định ngươi có thể nhanh chóng bay cao, cùng chúng ta hắc hắc hắc!"
"Không, ta không xứng!" Hạ Bình điên cuồng giảo biện: "Ngươi xem tên của các ngươi nào là Kim Thiểm Thiểm, Ngân Xán Xán lại còn Đồng Quang Quang, tên của ta là Hạ Bình, rõ ràng không xứng với ba vị kim ngân đồng! Đứng chung một chỗ với các ngươi, ta sẽ làm bẩn danh hào của các ngươi! Các ngươi thả ta đi đi, ta cảm tạ tám đời tổ tông các ngươi!"
Đồng Quang Quang hài lòng gật đầu: "Ngươi để ý rất tỉ mỉ, ngay cả khác biệt cỏn con như vậy mà ngươi cũng nhìn ra. Tổ ba người tìm chết chúng ta vô cùng cần nhân tài như ngươi!"
"Không! Thật ra ta có một chuyện gạt các ngươi!" Hạ Bình hít sâu một hơi, thương tâm nói: "Kỳ thực ... Kỳ thực ta là một cô nhi, ta là thiên sát cô tinh, ở cùng ai là người đó xúi quẩy, ta không xứng có huynh đệ!"
Ba người trăm miệng một lời: "Không sao hết, chúng ta không ngại!"
Cuối cùng Hạ Bình vẫn không thể thoát khỏi tổ ba người tìm đường chết, bọn họ lấy máu làm chứng, trở thành tổ bốn người tìm đường chết.
Từ đó về sau, Hạ Bình vượt qua khoảng thời gian dẫn quái sống không bằng chết.
Trêu chọc cường giả truy sát, tạo cơ hội trang bức cho Kim Thiểm Thiểm.
Trêu chọc yêu quái, tạo cơ hội cho Ngân Xán Xán gặp yêu.
Trêu chọc tất cả địch nhân trên thế gian, tạo cơ hội cho Đồng Quang Quang tìm đường chết.
Cuộc sống này không có cách nào qua nổi.
Về phần những người khác, cuộc sống bọn họ vẫn như cũ.
Lâm Bắc Phàm cũng vậy.
Tuy bây giờ hắn không có gấu trúc để vuốt, nhưng hắn cũng không cảm thấy cô độc. Ở trong học viện, hắn còn có một đám manh oa khả ái, mỗi đứa đều hoạt bát đáng yêu, ở cùng một chỗ cực kỳ sung sướng.
... . .
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm nhíu mày.
"Ai đang niệm tên ta?"
Đây là một loại linh giác cường đại, giống như những Thánh Nhân, khi niệm đến danh tự của bọn họ thì bọn họ đều sẽ cảm nhận được.
Lâm Bắc Phàm có nguyên thần cường đại, tất nhiên cũng có thể cảm nhận ra.
Nhưng ở trong thế giới linh khí khôi phục hắn được nhắc đến thực sự quá nhiều, cho nên bình thường hắn đều che đậy cảm giác này, ngoại trừ tình huống đặc biệt.
Bây giờ chính là tình huống đặc biệt.
Bên trong hư giới, một giao diện trong QQ trò chơi bình đài.
Vẻ mặt đại văn hào Sở Vân Phi tiếc nuối: "Thế mà lại sáng tạo thất bại, không có đạo lý! Vì sao những người khác đều thành công, còn hắn hết lần này tới lần khác đều không được! Rõ ràng ta đã miêu tả căn cứ theo tình hình thực tế, thế mà vẫn không được thừa nhận!"
Bên dưới giao diện của hắn xuất hiện rất nhiều nhân vật ảo, Diệp Thiên Đế, Viêm đế, Son Goku, Na Tra ...
"Ta không tin!" Sở Vân Phi quyết định làm lại một lần: "Chờ ta gọi thế giới cộng chủ ra đánh nổ cả đám các ngươi!"
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm bỗng nhiên xông ra: "Đã lâu không thấy ngươi viết sách cho thiên kiêu, ngươi đang làm gì?"
Sở Vân Phi giật nảy mình: "Lâm huynh, ngươi ngươi ... Sao ngươi lại tới đây?"
Trông thấy Lâm Bắc Phàm nhìn ra phía sau hắn, hắn lập tức ngăn cản: "Ta ... Không làm gì cả!"
Nhưng mắt Lâm Bắc Phàm rất tinh: "Ồ, vạn giới tiểu thuyết mạng?"