Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Không lâu sau, đại văn hào Sở Vân Phi lại lần nữa sưng mặt sưng mũi nằm dưới đất, sống không còn gì luyến tiếc.
Hắn nhìn ánh mặt trời tươi đẹp bên trên, lại không thể nào xua tan âm u trong nội tâm.
Đúng lúc này, một chùm ánh nắng còn sót lại cũng bị chặn mất.
Lâm Bắc Phàm cúi đầu nhìn Sở Vân Phi mặt mày phiền muốn, nháy mắt, nói: "Ta lại gọi thêm một bàn mỹ thực, có hiệu quả trị liệu cho vết thương trên người ngươi, ngươi có ăn không?"
Khuôn mặt Sở Vân Phi co quắp, sau đó phun ra một chữ: "Cút!"
Thế là Lâm Bắc Phàm cút về nhà, tiếp tục lên lớp cho manh oa.
Dạy học xong, Lâm Bắc Phàm nhớ đến gấu trúc đã rời đi mấy ngày, chắc là nhận được giáo huấn rồi, dự định tới mang nàng trở về.
Kết quả đi qua xem, phát hiện nàng sống thật dễ chịu.
Trên bàn bày đầy đủ loại sơn trân hải vị, linh quả tiên dược, gấu trúc nằm sấp trên bàn ăn từng ngụm từng ngụm một, nước miếng chảy ra, ăn đến đặc biệt sảng khoái.
Ngoan Nhân đại đế ngồi bên cạnh đeo mặt nạ quỷ bình tĩnh nhìn về phía trước, dường như vẫn không cử động.
Gấu trúc nhìn thấy Lâm Bắc Phàm đến, đầu tiên là cao hứng kêu to một tiếng, sau đó giơ bảng hiệu lên: Hừ, ta không để ý đến ngươi!
Sau đó quay đầu, chỉ để lại một cái gáy khả ái.
Đây là đang tức giận đây.
Trong lòng Lâm Bắc Phàm buồn cười, xoa xoa cái đầu lông xù tròn vo của nàng: "Gấu trúc, ta tới đón ngươi trở về!"
Gấu trúc giơ bảng hiệu kháng nghị: Ta không trở về với ngươi!
Lâm Bắc Phàm muốn ôm nàng, nàng lại không cho ôm, còn giơ bảng hiệu kháng nghị: Ta ở nơi này ăn ngon uống tốt ngủ đủ giấc, không trở về với ngươi!
Thầm nghĩ, gấu trúc ta cũng có kiêu ngạo, ngươi kêu ta về ta liền về, ta sẽ mất mặt cỡ nào?
Trừ khi ngươi cầu xin ta, cầu xin ta là ta sẽ tha thứ ngươi!
"Vậy sao ..." Lâm Bắc Phàm chìm vào trầm tư, cười nói: "Nếu ngươi không muốn trở về thì cứ tiếp tục ở lại đây đi, ta tin Ngoan Nhân đại đế nhất định có thể chiếu cố tốt cho ngươi."
Hai cái lỗ tai nhỏ của gấu trúc giật giật, tình huống này có chút không đúng!
Chủ nhân, sao ngươi lại dễ dàng từ bỏ như vậy chứ?
Tại sao ngươi không khuyên nhủ thêm, khuyên thêm một câu là ta sẽ trở về với ngươi.
Trong lòng gấu trúc có chút nóng nảy, nhưng vẫn không bỏ xuống được mặt mũi, len lén giơ bảng hiệu lên: Ngươi, thật sự không mang ta đi?
"Không mang, dù sao ngươi ở đây cũng ăn ngon uống tốt ngủ đủ giấc, béo hơn mấy ngày trước một vòng, hơn nữa có Ngoan Nhân chiếu cố ngươi ta cũng yên tâm, ngươi nói có đúng không, Ngoan Nhân đại đế?" Lâm Bắc Phàm nhìn về phía Ngoan Nhân đại đế.
Ngoan Nhân đại đế phong hoa tuyệt đại, yên tĩnh giống như một đóa tiên liên, không trả lời.
Gấu trúc ngược lại càng thêm nóng nảy.
Ở trong này tuy ăn ngon uống tốt cũng ngủ đủ giấc, nhưng chỉ có một người lạnh như băng ở bên cạnh nàng, quá tịch mịch, quá nhàm chán, nàng muốn trở về, nàng không muốn ở mãi trong đây.
Thế là nàng quay đầu lại, tội nghiệp giơ bảng hiệu lên: Chủ nhân, người ta có còn là tiểu khả ái của ngươi không?
Lâm Bắc Phàm xoa đầu gấu trúc, gật đầu nói: "Đương nhiên."
Gấu trúc vô cùng cao hứng, sau đó hùng hồn giơ một cái bảng hiệu lên: Vậy thì mang ta trở về!
"Không phải ngươi nói không trở về sao?" Lâm Bắc Phàm hỏi ngược lại.
Gấu trúc giơ bảng hiệu: Vừa rồi ta nói đùa thôi!
Sau đó nhanh chóng thu dọn đồ ăn bên cạnh, cất hết vào trong không gian thủ trạc, sau khi chuẩn bị thỏa đáng tất cả liền không kịp chờ đợi leo lên lồng ngực Lâm Bắc Phàm, giơ bảng hiệu: Ta đã chuẩn bị xong, chúng ta đi thôi!
Lâm Bắc Phàm: "..."
Gấu trúc, ngươi còn đang giận dỗi mà, tiết tháo của ngươi đâu?
Cứ bỏ qua như vậy?
Lâm Bắc Phàm vừa vuốt gấu trúc vừa nói với Ngoan Nhân đại đế: "Nữ đế, mấy ngày nay đã làm phiền ngươi rồi, ta mang gấu trúc trở về trước, có thời gian sẽ trở lại thăm ngươi!"
Gấu trúc giơ thẻ bài: Tạm biệt, ta sẽ nhớ ngươi, moa moa chụt!
Nhưng vào lúc Lâm Bắc Phàm rời đi, Ngoan Nhân Nữ Đế đứng lên, đi theo phía sau Lâm Bắc Phàm.
"Nữ đế, ngươi đây là ..." Lâm Bắc Phàm sửng sốt.
"Ta đi với ngươi!" Nữ đế mở miệng, giọng nói vô cùng thanh lãnh.
"Hả?" Lâm Bắc Phàm sững sờ.
Ngoan Nhân đại đế phong hoa tuyệt đại, kinh diễm vạn cổ thế mà lại muốn đi cùng hắn?
Chẳng lẽ nàng nhìn ra được thứ gì?
Trong lòng Lâm Bắc Phàm có chút hỉng mất, bởi vì hắn cảm thấy hổ thẹn với nữ đế khi năm đó bỏ lại nàng.
Nữ đế dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn, muốn nhìn ra được điều gì đó từ trên mặt hắn... Nhưng nàng chắc chắn phải thất vọng rồi, kỹ năng diễn xuất của Lâm Bắc Phàm đã đạt đến độ xuất thần nhập hóa, chỉ nhìn là không thể ra được.
"Nếu ngươi thích thì ta rất hoan nghênh!" Lâm Bắc Phàm nhiệt tình nói.
Nữ đế khẽ gật đầu.
Gấu trúc núp trong lòng Lâm Bắc Phàm hóa thân thành Conan, thầm nghĩ: Hai người này quả nhiên ... Có gian tình!
Sau đó hai người cùng nhau về nhà Lâm Bắc Phàm.
"Đây chính là nhà ta, tuy trông đơn giản nhưng lại vô cùng ấm áp." Lâm Bắc Phàm giới thiệu: "Ở đây ngoại trừ ta và gấu trúc ra còn có hai người nữa, một là muội muội ta Giang Mai Mai, bây giờ nàng lại tới Thời Không lâu tu luyện rồi, một thời gian nữa mới trở về, còn có một thiên sứ Ariana, nàng là thủ hộ linh của ta, kỳ thực chính là một thiên sứ vô cùng lười nhác vô cùng phế vật, thường xuyên ngủ nướng, đã ngủ mấy tháng rồi mà chưa tỉnh lại, đợi các nàng đến ta sẽ giới thiệu cho ngươi."
Nữ đế gật đầu một cái, ánh mắt có chút thất thần.
Bởi vì ở đây nàng lại lần nữa cảm nhận được cảm giác ấm áp như "ca ca ở nhà", so với vừa rồi còn cường liệt hơn.
Trái tim tĩnh mịch đã lâu của nàng hồi phục trở lại.
Ca ca, là ngươi sao?
Nữ đế thật muốn hỏi Lâm Bắc Phàm câu này.
Nhưng vừa nghĩ tới quá khứ của Lâm Bắc Phàm, trái tim vừa mới sống lại của nàng lại một lần nữa lạnh xuống. Dáng vẻ hai người không hề giống, hơn nữa cũng không ở cùng một thời đại ...
"Ở chỗ ta có rất nhiều phòng, ngươi có thể tùy ý chọn một gian phòng không có người để ở." Lâm Bắc Phàm cười nói.
Nữ đế vươn một ngón tay ra chỉ, trực tiếp chọn gian phòng bên trái phòng Lâm Bắc Phàm.
"Đó là phòng của gấu trúc, nữ đế ngươi chọn phòng khác đi!" Lâm Bắc Phàm nói.
Nữ đế lại vươn tay, chọn căn phòng bên phải phòng Lâm Bắc Phàm.
"Đó là phòng của muội muội ta, nữ đế ngươi đổi phòng khác đi!" Lâm Bắc Phàm đổ mồ hôi.
Kết quả nữ đế ra tay với phòng của Lâm Bắc Phàm.
Nàng vận dụng một tia không gian pháp tắc tiến hành chồng chất không gian với phòng Lâm Bắc Phàm, mở ra thêm một không gian lớn.
"Ta ở đây!" Nữ đế phiêu nhiên tiến vào.
"Nữ đế, ầy ... Thôi!" Lâm Bắc Phàm hậm hực thu tay lại.