Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 908 - Chương 908. Ba Manh Gặp Mặt

Chương 908. Ba manh gặp mặt Chương 908. Ba manh gặp mặt

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Hai tiểu manh hàng đi tới Thanh Bạch nhân gia, nghe mùi hương tỏa ra từ bên trong, lại nhìn đám người xếp thành hàng dài, Long Bảo Bảo chảy nước miếng nói: "Có nhiều người xếp hàng như vậy chứng tỏ đồ ăn bên trong nhất định rất ngon!"

"Đồ ngon, muốn ăn..." Tiểu phượng hoàng gật đầu, cũng chảy nước miếng.

"Đó là tất nhiên, lão bản của Thanh Bạch nhân gia, Bạch Thanh Thanh chính là đệ nhất trù thần của thế giới, đồ ăn nàng làm ra nổi tiếng khắp toàn thế giới, cũng lan truyền vào xả vạn giới, vô cùng nổi tiếng, đây không phải cứ có tiền là có thể ăn được, rất nhiều người đều nghe danh mà đến còn chưa nhất định đủ tiền để trả!" Một người xếp hàng phía trước cười nói.

"Đệ nhất trù thần thế giới!" Ánh mắt hai manh hàng tỏa sáng, cái này nghe thật bất phàm.

Thế là đi theo mùi hương muốn bay vào Thanh Bạch nhân gia, nhưng lại bị người khác ngăn cản: "Chờ chút, ra phía sau xếp hàng đi!"

Hai tiểu manh hàng nhìn hàng người xếp dài như rồng rắn phía sau, lập tức chết tâm, Long Bảo Bảo kêu rên nói: "Còn phải xếp hàng sao, thế này phải xếp tới khi nào, không xếp hàng có được không?"

"Không xếp hàng thì không được, đây là quy củ của Thanh Bạch nhân gia, nếu không thì ngươi sẽ không có cơm ăn." Người kia nói.

"Sợ cái gì, ta có Bảo Bảo thiên long quyền!" Long Bảo Bảo không sợ trời không sợ đất.

"Bảo Bảo thiên long quyền!" Tiểu phượng hoàng kêu to.

Người kia lạnh nhạt nói một câu: "Người ta là thần ma!"

Long Bảo Bảo không sợ trời không sợ đất trong nháy mắt héo rũ, cả người thoạt nhìn mặt ủ mày chau, sau đó vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi một câu: "Xếp hàng thôi, vậy ngươi đã xếp hàng bao lâu rồi?"

"Ta coi như nhanh, ta đã xếp hàng được 13 ngày, xếp thêm hai ngày là đến lượt ta rồi!" Người kia đắc chí.

"Thật lâu!" Hai manh hàng cảm thấy quay cuồng.

Lại đi hỏi mấy người, lấy được đáp án giống nhau, bọn họ chỉ có thể ra phía sau xếp hàng.

May mà bộ dáng bọn họ đáng yêu, giá trị nhan sắc cao, hơn nữa còn biết nói ngọt, người phía trước bị lung lạc đến hốt hoảng, cho bọn nó không ngừng chen ngang, cứ vậy chưa đến nửa ngày đã xếp ở phía trước.

"Vẫn là bảo bảo thông minh, tiểu phượng hoàng ngươi học tập chút đi!" Long Bảo Bảo nhân cơ hội giáo dục tiểu phượng hoàng.

"Ừm ừm, mụ mụ là giỏi nhất!" Tiểu phượng hoàng sùng bái.

Long Bảo Bảo: "..."

Hai manh vật bay vào trong Thanh Bạch nhân gia, bá chiếm một cái bàn, giống như hai tiểu đại gia.

Bảo bảo rống lớn: "Lão bản, bảo bảo muốn gọi món!"

Bạch Thanh Thanh đi ra, trông thấy hai manh vật thì sững sờ, thế mà lại là hai tiểu yêu quái.

Nhưng nàng cũng coi như kiến thức rộng người, mấy năm gần đây tiếp đãi không ít Yêu tộc, đã trông thấy rất nhiều yêu quái, chỉ có điều hai yêu tộc trước mắt có hơi đáng yêu thái quá.

Nàng hỏi: "Các ngươi muốn ăn gì?"

"Toàn bộ! Ngươi có bao nhiêu thì ta muốn bấy nhiêu!" Long Bảo Bảo hết sức hào khí.

"Chúng ta không thiếu tiền!" Tiểu phượng hoàng nói.

"Nghĩ hay lắm, đồ ăn chỗ ta cung cấp chỉ có hạn, mỗi người chỉ được cung cấp cho một phần mỗi món, nhiều hơn không có!" Bạch Thanh Thanh khoanh hai tay trước ngực, nói.

"Trời ạ! Mỗi người chỉ có thể ăn một phần, quá ít, chúng ta phải xếp hàng nửa ngày mới đến lượt đó!" Long Bảo Bảo tội nghiệp nói, trong đôi mắt to tràn đầy ủy khuất.

"Đây là quy định, không có cách nào thay đổi!" Bạch Thanh Thanh nhún nhún vai.

"Nhưng mà lão bản, thực đơn này không quá hữu hảo với chúng ta..." Long Bảo Bảo cầm thực đơn lên lẩm bẩm: "Gan long hấp, gân long xào lăn, canh long hoàng kim long, tủy long trăm vị, đầu long đóa tiêu..."

Đọc một nửa liền không đọc nổi nữa, đây quả thực là phân thây hắn đi làm đồ ăn

Long Bảo Bảo ngẩng đầu lên, tội nghiệp nói: "Lão bản, ta là long, ngươi để cho ta ăn những thứ này mà được sao?"

"Đây chỉ là tên món ăn mà thôi, bên trong không có một chút thịt long nào." Bạch Thanh Thanh nói.

"Được, nhưng những món này là thế nào?" Long Bảo Bảo tiếp tục đọc: "Cánh phượng hoàng nướng, thịt phượng hoàng hấp, canh thất thải phượng hoàng, tim phượng xào lăn..."

Tiểu phượng hoàng bên cạnh run lẩy bẩy, bị dọa đến trắng bệch cả mặt.

Nhìn bộ dáng đáng thương của tiểu phượng hoàng, Long Bảo Bảo không đọc nổi nữa, ngước đôi mắt vừa lớn vừa manh lên nói: "Lão bản, chẳng lẽ cái này cũng là giả sao?"

"Không hẳn, có mấy cái là thật!" Bạch Thanh Thanh chững chạc đàng hoàng.

"Ai u! Ngẫu tích thần, thế mà lại muốn ăn phượng hoàng, ta sợ..." Tiểu phượng hoàng bị dọa đến trốn ra sau lưng Long Bảo Bảo.

"Ha ha, đùa chút thôi!" Bạch Thanh Thanh cười: "Thật ra cũng không phải thịt phượng hoàng chân chính, lấy tên như vậy tương đối may mắn!"

"Quang Minh đại thần côn trên cao, dọa chết ta!" Tiểu phượng hoàng bay trở về.

"Rốt cuộc các ngươi có ăn hay không, không ăn thì ra ngoài, nhường vị trí cho người khác!" Bạch Thanh Thanh nói.

"Ăn!" Hai manh vật trăm miệng một lời.

Cuối cùng, hai manh vật gọi hết tất cả đồ ăn một lần, sau đó từng ngụm to bắt đầu ăn.

"Ừm! Ăn ngon ăn ngon... Ta cá cái này nhất định là Quang Minh đại thần côn ban thưởng cho chúng ta! Thần nói không thể lãng phí, cho nên chúng ta phải ăn sạch toàn bộ!" Long Bảo Bảo vừa ăn vừa lớn tiếng hô.

...

"Ăn sạch toàn bộ!" Tiểu phượng hoàng lẩm bẩm một tiếng.

Hai manh vật ăn rất nhanh, chưa đến một hồi đã tiêu diệt một nửa.

Đúng lúc này, gấu trúc xuẩn manh bước hình chữ bát chậm rãi đi đến, bò lên trên một cái bàn, phát ra tiếng kêu ríu rít, giơ bảng hiệu: Nữ chủ tử, mang thức ăn lên!

Sau đó, mặt bàn trước mặt nàng nhanh chóng chất đầy đồ ăn.

Gấu trúc tâm thần sảng khoái bắt đầu ăn.

Long Bảo Bảo nhìn vậy, lập tức mất cân bằng.

Hắn chính là Đại Uy đại đức thiên Long Bảo Bảo, tồn tại trâu bò mạnh mẽ giống như hắn đây phải xếp hàng nửa ngày, nào là nũng nịu nào là giả ngây thơ, trăm cay nghìn đắng mới có thể ăn được mỹ thực, thế mà đối phương không cần xếp hàng đã có thể trực tiếp vào ăn?

Hơn nữa đối phương còn xấu xí như vậy, trên thân chỗ đen chỗ trắng, đâu có sáng lóng lánh giống như bọn nó, hơn nữa còn có một cặp quầng thâm mắt, bước đi cũng không vững, dựa vào đâu mà được ưu đãi?

Thương thiên bất công!

Thiên lý nan dung!

Long Bảo Bảo vô cùng tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Hắn và tiểu phượng hoàng nhanh chóng ăn xong mỹ thực trên bàn, sau đó chạy tới bàn gấu trúc.

Cứ thế hung hăng nhìn nàng chằm chằm, hung dữ.

Gấu trúc ngơ ngác, hai con ngu dốt này đang làm gì?

Thế mà lại nhìn nàng ăn đồ ăn, nước miếng sắp rớt vào đồ ăn của nàng đến nơi.

Thế là nàng giơ bảng hiệu lên: Các ngươi là ai? Muốn làm gì?

Bình Luận (0)
Comment