Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 925 - Chương 925. Lâm Bắc Phàm Là Ca Ca Sao?

Chương 925. Lâm Bắc Phàm là ca ca sao? Chương 925. Lâm Bắc Phàm là ca ca sao?

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Thế là trận yến hội này biến thành yến hội chân chính, chứ không phải hiện trường để người nào đó thổ lộ nữa.

Hiện tại Lâm Bắc Phàm đang ở trong nhà, Giang Mai Mai đã xuất quan.

Mới đầu nàng định trực tiếp đi tìm Lâm Bắc Phàm, nhưng bỗng nhìn thấy một nữ tử đeo mặt nạ quỷ đang an tĩnh ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn vào khoảng không phía trước, không biết đang suy nghĩ gì.

Giang Mai Mai liếc mắt một cái liền nhận ra người trước mặt chính là một vị Hồng Trần Tiên tới từ thế giới Già Thiên, đã nhiều lần hiệp trợ ca ca đánh lui ngoại địch, thực lực phi phàm.

Nhưng vị Hồng Trần Tiên nữ này lại vô cùng kỳ quái, bình thường gần như không lộ diện, rất điệu thấp.

Mỗi lần ra sân còn đều đeo mặt nạ quỷ, khiến cho người ta không thể trông thấy dung mạo chân thực của nàng.

Không một ai biết tên thật của nàng là gì, nhưng tất cả mọi người đều thống nhất gọi nàng là Ngoan Nhân đại đế, một danh xưng vô cùng cổ quái.

Trên mặt Giang Mai Mai lộ ra một nụ cười ấm áp: "Xin chào, Ngoan Nhân đại đế! Ta là muội muội của Lâm Bắc Phàm, Giang Mai Mai!"

Ngoan Nhân đại đế khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

Sau đó tiếp tục mông lung nhìn về phía trước.

Qua nhiều năm như vậy, nàng đã quen không mở miệng, quen với yên tĩnh.

Không một ai biết nàng đang suy nghĩ điều gì, cũng không biết vì sao nàng lại như vậy, chỉ cảm thấy bóng lưng của nàng vô cùng cô đơn, bên người nàng thiếu mất 1 người.

Nàng đang chờ đợi một người vô cùng quan trọng!

Không biết vì sao, từ bóng lưng này, Giang Mai Mai nhớ tới bản thân trước kia.

Giang Mai Mai tức cảnh sinh tình ngồi xuống, có chút chua xót nói: "Nữ đế, ngươi biết không? Nhìn thấy ngươi làm ta nghĩ tới bản thân trước kia! Khi ta còn rất nhỏ đã gặp phải một lần yêu thú vây thành, tất cả mọi người trong thành đều chết, bao gồm cả mụ mụ ta, ta vì núp dưới tầng hầm nên mới may mắn thoát được một kiếp! Sau khi ta leo lên, chỉ còn lại một mình ta, ta không biết phải sống sót thế nào."

Hai mắt nữ đế khẽ động, lúc nhỏ nàng cũng chỉ có một mình.

Một tiểu nữ hài không cha không mẹ, lại không có năng lực lao động, chỉ ăn cơm thôi cũng là một vấn đề lớn.

Cho nên lúc này nghe vậy, nàng hiểu rất rõ khó khăn của Giang Mai Mai.

Giang Mai Mai tiếp tục nói: "Khi đó ta rất sợ, rất rất sợ, bởi vì không thấy mẹ đâu, cũng không có đồ ăn, không còn một thứ gì, thật không biết phải sống sót thế nào, ta lại không dám ra ngoài, sợ bị yêu thú ăn mất..."

Đồng cảm với nhau, trải qua những chuyện gần như tương tự, làm cho trong lòng nữ đế nổi lên sóng gió lớn.

Nàng nhịn không được hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Về sau ta gặp ca ca!" Trên mặt Giang Mai Mai lộ ra một nụ cười vui vẻ: "Lúc đó ta lén lút bò ra, bị hắn phát hiện. Hắn đối xử với ta rất tốt, cho ta một thứ trái cây để ăn, đó là trái cây ngon nhất ta từng ăn, sau đó ta năn nỉ hắn dẫn ta đi, hắn đồng ý, thế là chúng ta bắt đầu cuộc sống mới!"

Nữ đế khẽ gật đầu.

Nàng nhớ tới lúc nhỏ, khi mình đói bụng bỗng gặp một người trẻ tuổi, người trẻ tuổi kia cho nàng một cái màn thầu thải sắc, ăn thế nào cũng không hết.

Nàng cũng từng năn nỉ hắn mang nàng đi, nhưng hắn không đồng ý.

Nhưng ca ca lại được hắn dẫn tới, từ đó nàng và ca ca cũng bắt đầu cuộc sống mới.

Về sau nàng trở nên cường đại, từng muốn tìm ra người trẻ tuổi kia báo đáp ân tình màn thầu lúc trước, cũng để cảm tạ đã cho nàng thêm một người ca ca, từ đó về sau không còn cô đơn nữa.

Nhưng điều kỳ quái là dù khi đó nàng đã là vô địch, công phu tạo hóa thâm thâm hậu, thế mà vẫn không thể tìm được hắn.

Kỳ quái hơn nữa là nàng không nhớ nổi bộ dáng của người tuổi trẻ kia, giống như ký ức bị xóa bỏ vậy.

Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi đối với một vị đại đế như nàng.

Về sau tất nhiên nàng không làm được gì nữa, bởi vì tâm thần đều bị ca ca chiếm hết, không rảnh quan tâm tới chuyện khác.

Giang Mai Mai chìm vào trong hồi ức: "Ca ca rất lợi hại, hắn tinh thông thời không pháp tắc, bước ra một bước là tới một thế giới khác, hắn mang theo ta đi khắp các thành thị, ăn tất cả đồ ngon, cuối cùng còn mang ta đi tu luyện, đó là khoảng thời gian vui sướng nhất của ta..."

Ngoan Nhân đại đế cũng chìm vào hồi ức.

Ca ca nàng tuy không lợi hại như vậy, nhưng cũng đối xử với nàng cực kì tốt, một mực bảo hộ nàng, chế tạo cho nàng rất nhiều đồ chơi, mặt nạ quỷ, thanh đồng giới chỉ... Ngoài ra còn rất nhiều đồ chơi khác.

Lúc đó tuy cuộc sống hai người nghèo khổ song lại vô cùng khoái hoạt, đó là khoảng thời gian vui sướng nhất trong trí nhớ nữ đế trí.

Chỉ là về sau...

"Chỉ là về sau, ca ca của ta rời đi, từ biệt hơn sáu mươi năm không gặp..." Giang Mai Mai ảm đạm cúi đầu.

Ngoan Nhân nữ đế giống như bị động vào dây thần kinh nhạy cảm nào đó, vội hỏi: "Hắn... Vì sao lại rời đi?"

"Bởi vì ca ca đã hết thời gian!" Giang Mai Mai giải thích: "Ca ca ta vượt qua thời không đi tới niên đại của ta, nhưng xuyên việt thời không cũng có hạn chế thời gian, khi đến giờ hắn nhất định phải trở về, trở lại niên đại của hắn, nếu không sẽ xảy ra chuyện không thể lường trước được, lúc ấy ta thương tâm muốn chết, sau đó vẫn một mực chờ đợi, chờ hơn sáu mươi năm mới gặp lại được ca ca!"

Trong lòng Ngoan Nhân nữ đế giống như bị một tia điện đánh trúng.

Vượt qua thời không!

Từ biệt sáu mươi năm!

Trái tim Ngoan Nhân nữ đế nhảy lên kịch liệt.

Nàng nhớ tới cảm giác lúc ở chung với Lâm Bắc Phàm, quen thuộc tới vậy, giống như lúc ở bên cạnh ca ca!

Nếu là vượt qua thời không thì tất cả đều được giải thích!

Lâm Bắc Phàm?

Là ca ca nàng?

Nhưng trong lòng nàng vẫn còn nghi vấn, tuổi tác hai người không khớp.

Hơn nữa ca ca nàng là người bình thường, Lâm Bắc Phàm lại không phải, tại sao hai người có thể gặp nhau?

Lúc này Giang Mai Mai nói tiếp: "Tuy ca ca rời khỏi ta lâu như vậy, nhưng ta cũng không trách ca ca, không có hắn có lẽ ta đã không sống nổi rồi. Hắn cho ta cơm ăn, dạy ta tu luyện, còn để lại ba linh phù bảo mệnh trên người ta, hắn đã làm hết tất cả rồi mới an tâm rời đi. Mỗi lần ta vuốt ve ấn ký linh phù sau lưng cũng cảm giác ca ca đang ở bên ta!"

Trái tim Ngoan Nhân nữ đế lại đập càng thêm kịch liệt, từng lớp sương mù đang dần rút đi.

Nàng nhớ tới người trẻ tuổi thần bí kia!

Người trẻ tuổi đó không phải người thường!

Bởi vì màn thầu thải sắc mà hắn cho nàng tuyệt đối không phải vật phàm!

Vĩnh viễn ăn không hết, hơn nữa cho dù bị thương nặng thế nào sau khi ăn một miếng vào cũng có thể khôi phục, so với tiên khí còn thần kỳ hơn!

Lấy kiến thức của nàng bây giờ, cho dù là thần ma bình thường cũng không thể tạo ra dạng màn thầu này!

Nhưng Lâm Bắc Phàm lại làm được, bởi vì hắn vốn là một tên yêu nghiệt!

Người trẻ tuổi bí ẩn đó có khả năng là Lâm Bắc Phàm!

Ca ca là do hắn giới thiệu tới!

Ca ca cũng có màn thầu thải sắc!

Nàng cảm nhận được cảm giác ca ca ở bên trên người Lâm Bắc Phàm!

Cho nên Lâm Bắc Phàm chính là người thần bí kia, đồng thời cũng là ca ca của nàng!

Bình Luận (0)
Comment