Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế là An Lan rời đi, mang theo dòng dõi duy nhất là Hứa An cùng đi.
Đúng lúc này, nguyên thần của Lâm Bắc Phàm mở mắt, nhìn về phía Linh sơn nằm ở phía tây, bởi vì mới vừa rồi hắn cảm thấy có một chuyện liên quan tới bản thân phát sinh trên Linh sơn.
Nhưng nơi đó có đạo tràng của Tiếp Dẫn thánh nhân, che lấp thiên cơ, không thể thấy rõ ràng.
Đương nhiên nếu cưỡng ép sử dụng lực lượng nguyên thần để xem cũng có thể thấy rõ ràng, nhưng làm vậy sợ là sẽ khiến cho Tiếp Dẫn chú ý, cái được không bù nổi cái mất, nếu như bại lộ nguyên thần thì không ổn.
Tuy không nhìn thấy, nhưng trong lòng Lâm Bắc Phàm có một cảm giác mãnh liệt.
"Cứ cảm thấy lão lừa trọc này đang ẩn giấu hậu chiêu xấu xa gì..." Lâm Bắc Phàm lẩm bẩm.
Trong số tất cả Thánh Nhân, cũng chỉ có Tiếp Dẫn là vô sỉ nhất, cái gì cũng thích vụng trộm làm, không có một chút khí độ Thánh Nhân nào.
Trong Phong Thần chi chiến năm đó, chính là tên Thánh Nhân vô sỉ này ám độ trần thương, không ngừng lôi kéo người, lét lút giúp Phật giáo phát triển lớn mạnh.
Cuối cùng khi Phong Thần lượng kiếp kết thúc, tam giáo Huyền môn tổn thất nặng nề, duy chỉ có Phật giáo là lớn mạnh.
Bây giờ hắn lại bắt đầu giở trò.
Lâm Bắc Phàm cảm thấy không thể thụ động chịu đánh được, nhất định phải chủ động xuất kích.
Thế là Lâm Bắc Phàm đi tới thế giới Hồng Hoang.
Lần này hắn đi gây sự, nhất định phải lén lút, cho nên Lâm Bắc Phàm quyết định mở một cái acc clone.
Khi quyết định mở acc clone, Lâm Bắc Phàm đột nhiên nghĩ tới bất hủ tiên vương An Lan trước kia trang bức trước mặt hắn đến chết, cảm giác biến thành dáng vẻ của hắn sẽ có lợi cho bản thân.
Lâm Bắc Phàm tinh thông thời gian pháp tắc, có đôi khi có thể đoán trước tương lai, không nhìn thấy nhưng cảm giác vẫn vô cùng chuẩn xác, thế nên hắn luôn tin tưởng vào trực giác của mình, lập tức biến thân trở thành An Lan.
Thân mặc chiến giáp, toàn thân lập lòe kim quang, vô cùng oai hùng bất phàm.
"Thân là trang bức tiên vương sao có thể không có vũ khí?"
Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc, tay trái có thêm một cái bất hủ thuẫn, tay phải có thêm một thanh An Lan thương.
Hai tiên khí này là Lâm Bắc Phàm vừa mới biến ra, tuy chỉ đạt tới cấp Chân Tiên nhưng dưới thủ đoạn xuất thần nhập hóa của Lâm Bắc Phàm, uy lực tuyệt đối không kém hơn Tiên Vương khí chân chính.
"Tiên vương trang bức sẽ không tự đi bộ, làm vậy rất không có phong cách!"
Dưới chân Lâm Bắc Phàm xuất hiện một cái chiến xa màu vàng óng, tất cả đều là dùng tài liệu tiên cấp chế tạo thành, cực kỳ tráng lệ, phía trước có chín con Chân Long kéo, phủ phục dưới chân, phát ra từng đợt tiếng long ngâm.
"Vậy là tạm được!" Lâm Bắc Phàm ngồi vào trong chiến xa kim sắc.
Chín con Chân Long rống to, kéo chiến xa kim sắc phóng lên trên trời.
Trong quá trình cửu long kéo xe, Lâm Bắc Phàm chìm vào trầm tư.
Trực tiếp đối phó với Linh sơn là không được.
Trước không nói hai vị Thánh Nhân kia, bên trong Linh sơn có quá nhiều cường giả, cường giả Kim Tiên cấp xếp thành hàng, còn có rất nhiều cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, cấp bậc Chuẩn Thánh cũng có mấy vị, trước mắt Lâm Bắc Phàm chưa thể đối phó với toàn bộ.
Cho nên biện pháp tốt nhất chính là nói bóng nói gió.
Cho Phật giáo kiếm chuyện, cho bọn họ kéo cừu hận, để bọn họ bốn phía thụ địch.
Vấn đề này Lâm Bắc Phàm đã chơi vô cùng thông thạo, trong nháy mắt đã nảy ra mấy trăm gian kế hố người.
Thế giới Hồng Hoang lớn vô cùng, tu luyện giả đông đảo, môn phái san sát, thai nghén vạn tộc.
Trong hoàn cảnh như vậy cường giả vô số, núi cao còn có núi cao hơn, người mạnh còn có người mạnh hơn, nếu như không cẩn thận đắc tội tới những cường giả này, tai hoạ diệt tộc là chuyện thường xảy ra.
Từ vô số kỷ nguyên trước nay, loại chuyện này không biết đã xảy ra bao nhiêu lần.
Cho nên tu luyện giả ở thế giới Hồng Hoang làm việc gì cũng tận lực điệu thấp, có thể điệu thấp được bao nhiêu thì điệu thấp bấy nhiêu, tránh cho kết nhân quả với cường giả, rơi vào cảnh thân tử đạo tiêu.
Nhưng hôm nay, bọn họ thấy được chín con Chân Long kéo theo một chiến xa kim sắc phách lối bay ngang qua trời.
Chiến xa kim sắc kia giống như một vầng thái dương nhỏ tỏa sáng lấp lánh, như chỉ sợ người khác không nhìn thấy.
Còn có chín con Chân Long kia, tuy thực lực chỉ tới cấp Địa Tiên, nhưng phải biết đó là Long tộc thuần huyết, Long tộc coi trọng nhất là huyết thống, huyết mạch càng tinh khiết thì địa vị lại càng cao, chín con Chân Long kia mỗi một con đều không kém hơn so với tứ hải long vương.
Ở trong Tứ Hải long cung chỉ sợ cũng không tìm được mấy con Chân Long có huyết mạch thuần như thế.
Thế mà đối phương laik chộp được chín con Chân Long tới kéo xe cho mình, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
"Điên, lại còn có người dùng cửu long để kéo xe, quá kiêu ngạo!"
"Long tộc tuy đã rút khỏi sân Hồng Hoang, nhưng khí thế vẫn rất mạnh mẽ, ngay cả Thiên Đế cũng không dám làm như thế!"
"Bất kể là ai, nhất định sẽ bị Long tộc ghi hận!"
"Hắn xong đời rồi, trừ khi hắn là Đại La Kim Tiên hoặc là có Đại La Kim Tiên bảo hộ, nếu không thì chắc chắn phải chết!"
"Ai bảo hắn lớn lối như thế?"
...
Mọi người đều cười trên nỗi đau của người khác, lén lút đi theo, muốn xem trò hay.
Quả nhiên không lâu sau đó, chiến xa của Lâm Bắc Phàm bị mấy Long tộc ngăn cản.
Phải nói đây là mấy con giao long, trên người có huyết mạch Long tộc nhưng đều không thuần khiết, thực lực thần ma tam giai, nhưng khi đối mặt với chín Chân Long nhị giai, bọn họ lại cảm nhận được áp chế huyết mạch to lớn.
"Đây thật sự là Chân Long?" Mấy vị giao long nhìn nhau hoảng sợ.
Một giao long lớn tuổi trong đó bay ra, hô to: "Người bên trong chiến xa nghe đây, ta chính là tả tướng quân của Nam Hải long cung Ngao Liệt Sơn! Ngươi dám bắt Chân Long tộc ta đi kéo xe, đã phạm vào tội đại bất kính, tội lỗi đáng chém! Bây giờ tốt nhất ngươi nên lập tức phóng thích Chân Long, ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi theo chúng ta trở về nghe phán quyết, nếu không thì chỉ có một đường chết!"
Chiến xa kim sắc bất động, Lâm Bắc Phàm cũng bất động, chỉ truyền ra một chữ.
"Cút!"
Giao long tức giận.
"Quá vô lý, thật sự coi Long tộc ta không còn ai sao?"
"Lại dám kêu chúng ta cút? Ngươi nhất định phải chết!"
"Hôm nay dù là Đại La Kim Tiên đến cũng không thể cứu được ngươi!"
...
Bọn họ gào thét xông tới.
Giọng nói phách lối lại lần nữa truyền ra từ trong chiến xa: "Đám giun dế ngươi còn chưa xứng để ta xuất thủ! Chân Long, xé nát bọn hắn, cho bọn hắn vào trong luân hồi sám hối!"
"Rõ, chủ nhân!" Chín con Chân Long kêu ngao ngao, tức giận bay thẳng về phía giao long.
Mấy con Chân Long này mặc dù mới đạt tới nhị giai, nhưng lại được lựa ra từ những Chân Long có thực lực mạnh nhất, thiên phú cao nhất ở vạn giới trong cơ thể Lâm Bắc Phàm, lại thêm huyết mạch áp chế, đối phó với mấy giao long tam giai này hoàn toàn không thành vấn đề.
Chưa đến nửa khắc, mấy giao long đã bị Chân Long cắn chết.
"Cuối cùng cũng chỉ là giun dế, không chịu nổi một kích!"
Chín Chân Long giải quyết xong đối thủ, lại tiếp tục kéo chiến xa của Lâm Bắc Phàm phách lối tiến lên.
Mọi người nhìn mấy cỗ thi thể giao long khổng lồ chết không nhắm mắt trên mặt đất, tâm tình hết sức phức tạp.
Có người hô to: "Thời thế sắp thay đổi!"