Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 931 - Chương 931. An Lan Tiên Vương Bộc Lộ Bức Khí

Chương 931. An Lan tiên vương bộc lộ bức khí Chương 931. An Lan tiên vương bộc lộ bức khí

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Thực lực của mấy giao long này cũng không tính là mạnh, nhưng quan trọng là thân phận của bọn họ khác biệt.

Tả tướng quân của Nam Hải long cung, tính thế nào cũng được coi là lãnh đạo tầng trung của long cung, đại biểu cho mặt mũi long cung, thế mà bây giờ lại ngay trước mặt mọi người bị giết chết, Nam Hải long cung có thể bỏ qua cho hắn chắc?

Bắt Chân Long tới kéo xe là khiêu khích, giết chết tướng quân của đối phương chính là không chết không thôi.

Nếu như Long tộc không đòi lại mặt mũi, giết người bên trong chiến xa thì nhất định sẽ mãi mãi bị người trong Hồng Hoang nhạo báng.

Quả nhiên chuyện tốt không truyền ra cửa, chuyện xấu thì truyền ngàn dặm.

Sự việc này mau chóng lan truyền khắp các tộc trong Hồng Hoang, còn truyền có bài bản hẳn hoi, đều là Long tộc đắc tội với một vị đại năng nên vị đại năng kia liền bắt Long tộc Chân Long tới kéo xe, cuối cùng còn giết chết mấy giao long tới đòi Chân Long.

Tất cả mọi người đều chờ xem trò vui của Long tộc, xem bọn họ định làm thế nào.

Long tộc tất nhiên cũng nhận được tin tức này, sau khi bọn họ biết việc long bên mình bị giết thì vô cùng phẫn nộ.

"Đoạt Chân Long của Long tộc ta lại còn giết chết tướng quân tộc ta, quả thực không chấp nhận nổi!"

"Cuồng vọng như thế, thật sự coi Long tộc ta không có long sao?"

"Mặc dù Long tộc chúng ta ở ẩn, nhưng không phải dễ chèn ép! Thù này nhất định phải báo, nhất định phải đoạt lại Chân Long!"

"Chuyện xảy ra lần này có nguyên do rõ ràng, dù là Thiên Đế cũng không ngăn được chúng ta!"

"Long tộc không thể bị chèn ép!"

...

Long tộc thực ra cũng không yếu, biểu hiện của bọn hắn trước nay chỉ là để cho mọi người thấy mà thôi, là một trong tam tộc đã từng vấn đỉnh thiên hạ làm sao mà yếu được?

Dù bây giờ đang suy bại, rút khỏi sân khấu Hồng Hoang nhưng vẫn không thể nào làm cho người ta khinh thường.

Chỉ có điều, cường giả của Long tộc đều vẫn lạc trong trận đại kiếp Long Phượng năm đó, trước mắt trong tộc không có cường giả tuyệt thế uy chấn nhất phương, cho nên bọn họ mới quyết định giấu tài, dựa vào Thiên Đình để sinh tồn, chậm rãi khôi phục nguyên khí.

Ngay cả Tôn Ngộ Không năm đó, nếu không phải có Thánh Nhân đứng sau lưng, bọn họ cũng sẽ không cho Tôn Ngộ Không làm loạn trong long cung.

Nhưng bây giờ một tên vô danh tiểu tốt cũng dám giẫm lên trên đầu bọn họ, chuyện này tuyệt không thể nhịn.

Còn nhịn nữa sẽ trở thành trò cười trong Hồng Hoang.

Sau khi mấy vị long vương thương thảo liền quyết định phái ra một đại quân thảo phạt, đi chinh phạt người cưỡi chiến xa kim sắc.

Mỗi một long cung đều phái ra một đại quân 100 vạn, cuối cùng tụ hợp thành một đại quân 400 vạn, tiến lên thảo phạt Lâm Bắc Phàm.

Còn phái ra 4 vị Kim Tiên vây giết Lâm Bắc Phàm.

Kim Tiên là thần ma tứ giai, cấp bậc tiên thiên thần ma, ở trong thế giới Hồng Hoang cường giả như mưa này cũng thuộc về tầng lớp cao thủ nhất lưu, là tồn tại bất hủ trấn áp một tộc hoặc một phái khí vận.

Có thể nói vì đối phó với cuồng vọng chi đồ Lâm Bắc Phàm, bốn đại long cung đã dốc lực lớn.

Cùng ngày, chiến xa của Lâm Bắc Phàm bị vây chặt bên trên Nam Hải.

Tinh kỳ tế nhật, sóng lớn mãnh liệt.

Phóng mắt nhìn qua tất cả đều là lính tôm tướng cua, trong đó hỗn tạp rất nhiều giao long, thực lực thấp nhất cũng là cảnh giới Thiên Nhân, người đạt tới tiên cấp trong đó có hơn vạn vị, tụ hợp thành một lực lượng ngập trời.

Còn có bốn vị Kim Tiên phân biệt đứng ở bốn phương, vây quanh Lâm Bắc Phàm chặt chẽ.

Thanh thế to lớn, tràng diện úy vi tráng quan!

Ngay cả chín Chân Long cũng cảm thấy vô cùng bất an, co đầu rụt cổ trở về.

Tất cả sinh linh đều chú ý tới trận chiến này, rốt cuộc là người trong chiến xa kim sắc thắng hay là đại quân Long tộc thắng?

Một vị Kim Tiên trong đó mở miệng quát: "Giao Chân Long ra, sau đó vươn tay chịu trói, nếu không thì chết!"

"Giao Chân Long ra, vươn tay chịu trói!"

"Giao Chân Long ra, vươn tay chịu trói!"

...

Lính tôm tướng cua tề thanh hô to.

Thanh thế to lớn, từ tứ hải ba đào lên, cuồn cuộn mà đến.

Lâm Bắc Phàm ngồi trong chiến xa vẫn thờ ơ như cũ, giống như không nhìn thấy bốn đại Kim Tiên cùng với lính tôm tướng cua.

Giọng nói nhàn nhạt bình tĩnh truyền ra từ trong chiến xa: "Long tộc, niệm tình các ngươi có công thủ hộ tứ hải, hiện giờ tạm thời thối lui còn không tính là chuyện gì lớn. Nếu tiến về phía trước một bước, chắc chắn là long trời lở đất."

Mọi người kinh hãi.

"Chưa từng thấy ai lớn lối như vậy, đối mặt với bốn vị Kim Tiên cường giả mà còn dám khoác lác!"

"Hoặc là vô cùng trâu bò, hoặc là chỉ biết nói mồm!"

"Đây là khiêu khích cực lớn, Long tộc có tiếp nhận không?"

"Nhất định sẽ tiếp nhận, bọn họ đã tới hết rồi!"

"Tìm đường chết!"

...

Long tộc tức giận.

Một vị Kim Tiên khiển trách: "Cuồng vọng! Lúc Long tộc ta quản hạ phong vân, vấn đỉnh thiên hạ, chỉ sợ còn chưa có ngươi! Nhóc con miệng còn hôi sữa, không biết trời cao đất rộng! Nếu ngươi đã tự tìm đường chết như thế thì ta thành toàn cho ngươi!"

"Ngươi cứ dốc hết khả năng thử xem! Dù cho ta hoàn toàn bị bao vây, gánh vác tứ hải, An Lan ta vẫn vô địch tại thế gian!" Lâm Bắc Phàm cười, cực độ tự phụ.

Chiến xa kim quang sáng chói, tỏa ra ức vạn đạo quang mang, giống như đang chế giễu Long tộc vô năng.

Tất cả mọi người bị bức khí của hắn chấn cho bị thương.

"Bức khí thật cường liệt, quá hại người!"

"Chưa từng gặp qua người cuồng vọng như thế, nếu hắn không chết thì thiên hạ nhất định kinh động!"

"Bàn về trang bức, ta nguyện tôn ngươi làm mạnh nhất!"

"Người trang bức mạnh như vậy, không thể không chết!"

...

Long tộc cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa.

Còn để cho hắn tiếp tục trang bức nữa, bọn họ sẽ biến thành đại phản phái.

Cho nên người này phải chết!

"Chết đi!" Bốn vị Kim Tiên đồng thời xuất thủ, đánh ra một chưởng che lấp chiến xa kim sắc, khí lãng ngập trời, đại hải lật đổ.

Chỉ nghe thấy một tiếng ầm vang, bất hủ tiên vương An Lan (Lâm Bắc Phàm) cuối cùng đã xuất thế.

Đây là hắn lần đầu tiên hắn lên sân ở Hồng Hoang, một tay cầm bất hủ thuẫn, một tay cầm hoàng kim cổ mâu, từ trên chiến xa giậm chân mà ra.

Toàn thân trên dưới đều tỏa ra tiên quang hỗn độn, quang mang vô cùng sáng, cực độ chói mắt, toàn bộ thời không đều bị hắn chiếu sáng, người khác đều không có cách nào nhìn thẳng, giống như hoàng kim cổ mâu trong tay hắn.

Nói tóm lại chính là bức khí bắn ra bốn phía, bá khí bộc lộ.

"Chân Long kéo xe quá chậm, bốn vị có nguyện ý làm tọa kỵ của ta không?" An Lan (Lâm Bắc Phàm) xuất thủ, bất hủ thuẫn trong tay hóa thành bốn mặt, lần lượt chặn lại một đòn lật trời của bốn vị Kim Tiên.

"Oanh" "Oanh" "Oanh" "Oanh"

Liên tục bốn tiếng nổ vang lên, đại hải đều bị đánh sập, hải tộc tử thương vô số.

Nhưng toàn bộ chiến xa vẫn không tổn hại mảy may.

An Lan (Lâm Bắc Phàm) hài lòng gật đầu: "Các ngươi có tư cách trở thành tọa kỵ của ta, quỳ xuống, ta đeo dây cương cho các ngươi!"

Bốn vị Kim Tiên tức giận đến mức kêu to, lại lần nữa xuất thủ.

"Xem ra ta vẫn phải tự mình xuất thủ!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) thở dài, chiến xa dưới chân chở theo hắn bỗng nhiên vượt qua thời không, đi tới trước mặt một vị Kim Tiên.

Vị Kim Tiên kia giật nảy mình, lập tức thi triển thần thông, muốn công kích vào đầu Lâm Bắc Phàm nhưng lại đánh vào bất hủ thuẫn.

Đây là một quy tắc của Lâm Bắc Phàm được kích hoạt, nguyên lý giống với chiêu ra tất trúng, bất luận đối phương đánh tới bao nhiêu chiêu cũng sẽ đánh lên vị trí Lâm Bắc Phàm chỉ định trên thân thể, hoặc là đánh lên đồ vật có tiếp xúc cùng thân thể.

Còn An Lan thương thì lấy một góc độ quỷ dị đâm tới từ phía sau, xuyên thân thể hắn.

Bình Luận (0)
Comment