Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 936 - Chương 936. Mười Vạn Thiên Binh Thiên Tướng Bắt Lấy An Lan

Chương 936. Mười vạn thiên binh thiên tướng bắt lấy An Lan Chương 936. Mười vạn thiên binh thiên tướng bắt lấy An Lan

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Hai đại thế lực của Hồng Hoang không làm gì, Lâm Bắc Phàm càng thêm khoa trương.

Hắn lái ngô đồng chiến xa một đường xuôi nam, phàm là đồ hắn để mắt là đều cướp đi, người thấy ngứa mắt giáo huấn toàn bộ một lần, một đường hoành hành không sợ ai, cuối cùng trở thành mối họa lớn của Hồng Hoang.

Tiếng oán hờn dậy khắp nơi, mọi người một nhịn hai nhịn, cuối cùng đã không thể nhịn được nữa.

Đám người lên Lăng Tiêu bảo điện cáo trạng.

"Thiên Đế, An Lan hắn khinh người quá đáng, đoạt bảo vật quan trọng của phái chúng ta, hủy đi căn cơ của phái chúng ta, trong mắt không có thiên quy, không tuân theo thiên điều, xin hãy phái ra thiên binh thiên tướng bắt lấy An Lan!"

"Thiên Đế bên trên, không phải chúng ta muốn quấy nhiễu ngươi, mà là An Lan quá mức quá đáng, ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta!"

"An Lan thật sự quá đáng, lại muốn bắt tộc nhân ta đem đi nướng!"

"Thiên Đế, dược viên tiên thảo của nhà ta đều bị hắn lột sạch, linh đan đều bị hắn cướp đi, ta chẳng còn gì nữa, Thiên Đế!"

"Thiên Đế, lúc này ngươi không thể mặc kệ!"

...

Mọi người khóc lóc kể lể, tan nát cõi lòng, thanh âm vô cùng cảm động.

Bọn họ xếp thành hàng quỳ xuống trước Lăng Tiêu bảo điện, giống như chỉ cần Thiên Đế không mở miệng, bọn họ liền quyết không đứng dậy.

Còn có thần binh thần tướng tiên quan bên cạnh cùng chung mối thù, nhao nhao mở miệng nhất định phải bắt An Lan về quy án, giống như An Lan cướp nhà của bọn họ vậy.

Trên thực tế, Lâm Bắc Phàm thật sự cướp nhà của bọn họ.

Thật ra phần lớn khổ chủ quỳ xuống bên dưới là người của Xiển giáo, Nhân giáo, phần lớn thần tướng tiên quan mở miệng thay bọn họ cũng thuộc về hai giáo phái này, muốn lợi dụng lực lượng của Thiên Đình đi thu thập An Lan.

Cũng chỉ có người của Tiệt giáo là mặt mũi thờ ơ không biểu cảm, nhưng trong lòng vô cùng muốn cười.

Các ngươi cũng có ngày hôm nay, đáng!

Nhìn đám người phía dưới khóc kể lể cùng với tiên quan liên tục hối thúc, Hạo Thiên thượng đế không muốn quản nhưng bây giờ lại không thể mặc kệ.

Sự tình huyên náo quá lớn, tìm tới chỗ hắn mà hắn vẫn mặc kệ, chẳng phải sẽ thể hiện Thiên Đế hắn vô năng hay sao?

Đám người thuyết phục một hồi, Hạo Thiên thượng đế cuối cùng đã quyết định đi bắt An Lan.

"Phái ai mới tốt đây?" Hạo Thiên thượng đế lâm vào trầm tư, chọn người là một vấn đề.

Thác Tháp Lý thiên vương cầm bảo tháp trong tay bước lên một bước, trịnh trọng nói: "Khởi bẩm Thiên Đế, An Lan kia quá xem thường Thiên Đình, hung hăng ngang ngược, để ta bắt hắn về quy án!"

Thác Tháp Lý thiên vương tuy nhậm chức ở Thiên Đình, nhưng hắn là người của Phật giáo.

Hai nhi tử của hắn Kim Tra, Mộc Tra đều bái người Phật giáo làm sư, ngay cả hoàng kim bảo tháp trong tay hắn cũng là Phật tổ ban cho, chuyên dùng để đối phó với Na Tra không nghe lời.

Thác Tháp Lý thiên vương thỉnh chỉ đi bắt An Lan chỉ sợ là được Phật tổ chỉ thị.

Bên ngoài ra vẻ bắt, sau lưng âm thầm thả.

Hạo Thiên thượng đế cũng không muốn quản mấy chuyện này, dựa vào cái gì mà nồi của các ngươi lại để ta tới cõng?

Ân oán cá nhân của giáo phái các ngươi thì tự đi mà xử lý, ta mới lười quản!

"Được, thiên vương ra tay, trẫm rất yên tâm!" Hạo Thiên thượng đế nhìn hắn một cái thật sâu: "Trẫm lệnh ngươi lập tức dẫn theo Na Tra tam thái tử, Cự Linh thần, tứ thiên vương, ngũ phương kệ đế, cửu diệu tinh quân, hai mươi tám tinh túc, cùng với muòi vạn thiên binh thiên tướng bắt tội tiên An Lan về Thiên Đình thẩm vấn!"

"Rõ, Thiên Đế!" Chúng thần tướng hô.

Thế là dưới sự suất lĩnh của Thác Tháp Lý thiên vương, mười vạn thiên binh thiên tướng xuất mã, tinh kỳ tế nhật, biển người mênh mông.

Giống như một tảng mây đen cực kỳ khổng lồ đang nhanh chóng ùa tới.

Đám người nhìn thấy cảnh tượng này liền vô cùng sợ hãi.

"Thiên binh thiên tướng ra tay, chẳng lẽ Tôn Ngộ Không lại đại náo thiên cung?"

"Nói đùa, Tôn Ngộ Không đã tu thành chính quả, trở thành một Đấu Chiến Thắng Phật, bây giờ đang ung dung tự tại ở Hoa Quả sơn, làm sao có thể đại náo thiên cung?"

"Đừng đoán, bọn họ muốn bắt mối họa lớn An Lan kia! Nghe nói rất nhiều người đã lên Lăng Tiêu bảo điện cáo trạng, Thiên Đế không nhìn nổi, cho nên mới phái thiên binh thiên tướng đi bắt An Lan!"

"An Lan? Nên bắt từ sớm! Ha ha, thống khoái!"

"Lúc này để xem An Lan ngông cuồng thế nào?"

...

Mọi người nhao nhao lên đường xem trò vui.

Hoa Quả sơn, Thủy Liêm động, Đấu Chiến Thắng Phật Tôn Ngộ Không đang vui đùa ầm ĩ cùng một đám hầu tử, đúng lúc này hắn nhìn lên thiên không, trông thấy một tảng mây đen cực lớn lướt qua, bên trên là tiên thần hắn quen.

"Đây là tình huống gì?" Tôn Ngộ Không vô cùng tò mò.

Lúc này, Trư Bát Giới đi đến, ưỡn bụng lớn chế giễu nói: "Hầu ca, ngươi lại đại náo thiên cung?"

"Nói năng bậy bạ cái gì, không nhìn thấy bọn họ chỉ là đi ngang qua thôi sao? Ta hoài nghi bọn họ đang đi thu thập một con đại yêu!" Trong lòng Tôn Ngộ Không ngứa ngáy khó nhịn, vò đầu bứt tai nói: "Đi, ngốc tử, chúng ta cũng đi nhìn xem!"

"Được, Hầu ca!"

Hai người đằng vân giá vũ đi theo.

Những người khác ở thế giới Hồng Hoang vừa nghe nói Thiên Đình muốn thu thập tên siêu cấp đại tai họa An Lan là lập tức tràn đầy phấn khởi đi theo.

Thế là, đằng trước có mười vạn thiên binh thiên tướng, đằng sau có tu sĩ kết bè kết lũ đi theo.

Bọn họ tìm được An Lan (Lâm Bắc Phàm) bên trong Vạn Đại sơn.

Lúc này An Lan (Lâm Bắc Phàm) đang dùng dị hỏa đốt một cái cánh chim khổng lồ, bên trên rải thì là và dầu vừng, phát ra từng tiếng tí tách, mùi thơm nức mũi bốc lên.

"Tiên hạc của ta!" Một vị lão tiên trong đó bi thống nói.

Cánh chim khổng lồ này chính là tiên hạc của nhà hắn, được hắn nuôi từ bé đến lớn, tình cảm vô cùng thâm hậu, thế mà lại bị người làm thành hạc nướng, kr tóc bạc tiễn hạc tóc đen.

"Không cần bi thương, nó được nuôi tới béo khoẻ như thế, công lao của ngươi là lớn nhất! Thưởng cho ngươi một phần, ăn đi!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) cắt một miếng thịt cánh ra, ban thưởng cho hắn.

"Đúng là không chấp nhận nổi!" Vị lão tiên kia tức giận đến mức tóc dựng thẳng.

Chưa bao giờ thấy tên nào vô liêm sỉ như thế!

Giết tiên hạc ta yêu mến, còn bảo ta đi nhấm nháp nó?

Hôm nay có ngươi không có ta!

Thác Tháp Lý thiên vương tiến lên một bước, cầm hoàng kim bảo tháp trong tay, lớn tiếng quát: "An Lan tội tiên, ngươi có biết tội của mình không? Đánh giết Long tộc, cướp mất Ngô Đồng bảo thụ của Phượng Hoàng tộc, cướp đi Thất Thải linh chi của Kỳ Lân tộc..."

Thác Tháp Lý thiên vương nói ra từng chuyện từng chuyện Lâm Bắc Phàm đã làm.

An Lan (Lâm Bắc Phàm) bị 10 vạn Thiên Binh trên trời rơi xuống bao vây lại vẫn bình chân như vại, khiến cho người ta không thể không bội phục.

Sau khi đọc hết một canh giờ, đọc đến khi Lâm Bắc Phàm đã ăn xong cánh chim, Thác Tháp Lý thiên vương mới nói: "Tội lỗi ngươi phạm vào chồng chất! Bây giờ Thiên Đế ra lệnh cho ta bắt ngươi về Thiên Đình thẩm vấn, còn không mau thúc thủ chịu trói, nghe xử lý?"

Mây đen dày đặc, gió thu đìu hiu, tràn ngập sát khí nghiêm trang.

An Lan (Lâm Bắc Phàm) ăn cánh chim xong liền về lại chiến xa, cầm hoàng kim cổ mâu và bất hủ thuẫn lên, chỉ thương về phía chúng sinh.

Giờ khắc này, khí tràng trên người An Lan (Lâm Bắc Phàm) thay đổi, hào quang rực rỡ, bức khí lộ ra ngoài.

Khí thế kinh khủng rào rạt ập đến, 10 vạn thiên binh thiên tướng đều bị dọa đến mức lùi lại 300 dặm.

Thác Tháp Lý thiên vương chấn kinh, hét lớn: "An Lan, ngươi muốn làm gì?"

"Ta muốn làm gì? Ta làm chuyện mà An Lan ta vẫn đang làm!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) nhớ tới một câu nói đặc biệt trâu bò, bèn lớn tiếng nói ra: "Ta muốn trời này không che được mắt của ta! Muốn đất này không chôn được lòng ta! Muốn chúng sinh đều hiểu ý ta! Muốn chư tiên kia đều tan thành mây khói!"

Giờ khắc này, An Lan tiên vương tỏa ra hào quang rực rỡ, bức khí lộ ra ngoài.

Đám người chấn kinh, đã đến lúc này rồi mà vẫn không quên trang bức?

Nhưng phải nói, câu nói kia thật có ý tứ!

Bình Luận (0)
Comment