Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng Lâm Bắc Phàm ở lại hòn đảo này hai ngày liền rời đi, về tới thế giới linh khí khôi phục.
Trên thực tế, bởi vì tinh thông không gian pháp tắc nên chân trời như gần trong gang tấc, khoảng mấy ngày Lâm Bắc Phàm lại trở về một chuyến, linh hoạt qua lại giữa hai thế giới, người khác cũng không ngờ Lâm Bắc Phàm đã tới thế giới Hồng Hoang nhấc lên một hồi sóng gió lớn, chỉ cảm thấy hắn hơn một năm nay hắn tương đối kín đáo, ít khi ra ngoài, vô cùng trạch.
Cũng chỉ có mấy người là biết rõ Lâm Bắc Phàm tới thế giới khác chơi.
Sở dĩ trở về bây giờ là do Nữ Oa nương nương lại đào bảo, Lâm Bắc Phàm cần phải đưa đồ cho nàng.
Trước kia Lâm Bắc Phàm vô cùng kháng cự việc đưa chuyển phát nhanh, nhưng sau khi biết chân diện mục của Nữ Oa nương nương, hắn không còn kháng cự nữa, ngược lại còn có chút hổ thẹn trong lòng, muốn bù đắp cho nàng.
Lâm Bắc Phàm mang theo một đống đào bảo thương phẩm tới Oa Hoàng cung ở thế giới linh khí khôi phục.
Nữ Oa nương nương đã sớm đợi trước cửa, nhìn thấy Lâm Bắc Phàm liền trực tiếp vươn tay: "Hôm nay tới nhanh như vậy không quá giống phong cách của ngươi, mau giao đồ của bản cung ra đây!"
Lâm Bắc Phàm vung tay lên, trên mặt đất có thêm rất nhiều đồ chuyển phát nhanh.
Nữ Oa nương nương mừng rỡ tìm kiếm: "Kỳ quái, sao lại nhiều đồ như vậy, hơn nữa còn đều là đồ ta thích ..."
"Đây là đồ ta tặng ngươi!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Thật sao? Ngươi mà có lòng tốt như vậy? Có phải lại đánh chủ ý xấu gì không, mau chóng nói thật!" Nữ Oa nương nương hoài nghi.
"Ta đương nhiên có lòng tốt, ta đối xử với ai cũng vô cùng tốt!" Lâm Bắc Phàm há mồm liền nói.
"Gạt người!" Nữ Oa nương nương lườm hắn một cái, đặc biệt vũ mị.
Sau đó nàng tìm ra quần áo và đồ trang sức mình thích từ trong hàng chuyển phát nhanh, mặc thử, vừa thử còn vừa hỏi Lâm Bắc Phàm có đẹp hay không, sau khi lấy được câu trả lời khẳng định của Lâm Bắc Phàm thì lại vô cùng vui vẻ đổi sang bộ khác.
Hôm nay Lâm Bắc Phàm đặc biệt có kiên nhẫn, cảm thấy Nữ Oa nương nương mặc thế nào nhìn cũng đẹp, cuối cùng thốt lên: "Nương nương, ngươi hôm nay thật xinh đẹp!"
Khuôn mặt Nữ Oa nương nương trong nháy mắt đỏ lên, lời này của hắn là có ý gì? Thổ lộ sao?
Trong lòng có chút bối rối, còn có chút mừng thầm.
Cố ý hơi giận nói: "Lời này của ngươi là có ý gì, bản cung ngày nào mà chả xinh đẹp?"
Lâm Bắc Phàm vội vàng gật đầu: "Đúng đúng, ngươi ngày nào cũng xinh đẹp!"
"Thế còn tạm được!" Nữ Oa nương nương hết sức vui mừng.
Sau khi xong việc ở chỗ Nữ Oa nương nương xong, Lâm Bắc Phàm về nhà, trông thấy Ngoan Nhân nữ đế.
Lúc này Ngoan Nhân nữ đế đang ngồi trong phòng khách, vẫn đeo mặt nạ quỷ.
Nhưng khi Lâm Bắc Phàm xuất hiện, nàng đứng lên nghênh đón, mặt nạ quỷ trên mặt lập tức biến mất, lộ ra khuôn mặt phong hoa tuyệt đại, giống như băng tuyết hòa tan, bên trên còn có nụ cười mỉm nhàn nhạt, nhỏ giọng ôn nhu nói: "Ca ca, ngươi đã về!"
"Ta đã về!" Lâm Bắc Phàm cười nói, nhẹ nhàng ôm lấy nữ đế, nữ đế biểu hiện vô cùng không muốn xa rời.
Hiện tại nữ đế đã không còn bộ dáng lạnh như băng trong quá khứ nữa.
Từ sau khi tìm được ca ca Lâm Bắc Phàm, trái tim của nàng dường như sống lại, trên mặt thường xuyên hiện lên nụ cười, chỉ là nụ cười này chỉ cho Lâm Bắc Phàm xem, đối với những người khác vẫn là tránh xa ngàn dặm.
Lúc này, trong tay nàng ôm gấu trúc, chậm rãi vuốt ve.
Gấu trúc thoải mái ngủ ngáy, thoạt nhìn giống như đang mơ một giấc mộng đẹp, sau đó trong lúc mơ mơ màng màng liền mở mắt, trông thấy Lâm Bắc Phàm liền giơ bảng lên: Chủ nhân, ngươi đã về!
"Hôm nay ngươi đã làm việc xong chưa? Không tới Thanh Bạch nhân gia làm công nữa? Lâm Bắc Phàm hỏi.
Kiếp sống làm công của ta đã kết thúc, đây là giấy chứng nhận nữ chủ nhân phát cho ta!
Gấu trúc giơ bảng hiệu lên giải thích, sau đó lấy ra một tờ giấy nhỏ màu đỏ, bên trên có bảy chữ lớn "Giấy chứng nhận nhân viên ưu tú", kiêu ngạo nhìn Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm mở ra xem:
Gấu trúc làm việc ở cửa hàng của ta nhẫn nhục chịu khó, không ăn vụng, không uống trộm, không lười biếng, hơn nữa để chiếu cố việc làm ăn nhà mình mà tự hủy hình tượng, giả vờ ngây thơ, tinh thần rất đáng khen! Hiện tại đặc biệt phát cho giấy chứng nhận nhân viên ưu tú coi như cổ vũ!
"Lợi hại, gấu trúc của ta!" Lâm Bắc Phàm hết sức cao hứng, sờ đầu gấu trúc.
Gấu trúc lâng lâng, cảm giác nỗ lực một năm qua vô cùng có giá trị.
Sau đó giơ bảng hiệu lên, mở to mắt nhìn Lâm Bắc Phàm: Có ban thưởng gì không?
"Đây là đồ tốt ta lấy được từ một thế giới khác, ngươi từ từ dùng!" Lâm Bắc Phàm phất tay, trên mặt bàn có thêm rất nhiều kỳ trân dị quả, tỏa ra mùi thơm đậm đà.
Gấu trúc chảy nước miếng, kêu ríu rít nhào tới.
Thời gian bình thản trôi qua hai năm.
Trong hai năm này, Lâm Bắc Phàm đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Bởi vì vạn giới trong cơ thể hắn gần như đã toàn bộ tấn cấp lên thế giới đại thiên nhị cấp, thực lực của hắn cũng tăng gấp trăm lần so với trước đó, thực lực vô cùng hùng hậu, căn cơ vững chắc, sắp bước vào hàng ngũ tiên thiên thần ma mà tất cả mọi người hâm mộ.
...
Lần này, hắn vẫn muốn dẫn theo thế giới tấn cấp.
"Cái gì? Ngươi lại chuẩn bị tấn cấp, lại còn là kéo theo thế giới tấn cấp?" Cửu U đệ nhất thiếu chấn kinh, giống như nghe được một cố sự vô cùng khó tin.
Vô số thiên kiêu thần ma cố gắng mấy ức năm, tích lũy pháp lực hùng hậu mà vẫn không cách nào kéo theo thế giới tấn cấp.
Kết quả đến ngươi, sao lại trở nên dễ dàng như vậy?
Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái: "Đúng thế, lực lượng trong cơ thể ta đã không thể áp chế được! Kông tiến lên thêm một cấp có khả năng sẽ bạo thể mà chết, ta cũng không muốn như vậy."
Cửu U đệ nhất thiếu thật sự muốn hét lớn một tiếng, đúng là được tiện nghi còn khoe mẽ, ngươi không muốn nhưng ta muốn!
...
Ngươi không muốn nhưng ta muốn!
Đáng chết, làm sao tất cả chuyện tốt đều bị hắn gặp được?
"Hiện tại ngươi đã là thần ma tam giai, tiến thêm nữa chính là tiên thiên thần ma!" Tà Quân chua chát nói, hắn cố gắng vài chục vạn năm cũng mới chỉ tu luyện đến tam giai.
Nhưng thiên phú này ở trong vạn giới đã được coi là vô cùng cao rồi.
Có rất nhiều thần ma phí hoài bao nhiêu năm tháng mà vẫn không có cách nào nhảy thêm một giai, hắn cũng vân luôn vô cùng kiêu ngạo.
Kết quả tên biến thái trước mắt này thì hay rồi, lúc mới quen Lâm Bắc Phàm vẫn chỉ là nhất giai, mấy năm trôi qua đã cùng cấp bậc với hắn, lại qua mấy năm, trực tiếp vượt qua hắn.
Mà hắn vẫn bất động tại chỗ.
So sánh với hắn, bản thân mình giống như một đại phế vật.
Cùng là người mà sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Tà Quân cảm thật thật chua, chua đến mức răng cũng sắp rụng.
Chơi đùa một trận, Lâm Bắc Phàm nghiêm mặt nói: "Lần này tấn cấp không thể coi thường, thế giới linh khí khôi phục từ tam cấp thăng đến tứ cấp chắc chắn sẽ xảy ra biến hóa long trời lở đất, trong đó chắc chắn ẩn chứa cơ duyên cực lớn, đối với mấy thiên kiêu kẹt ở thần ma tam giai đỉnh phong như các ngươi chính là có thể gặp mà không thể cầu, đồ tốt mọi người nên cùng chia sẻ, cho nên ta mới gọi các ngươi trở về!"
"Đúng vậy đúng vậy!" Hai vị đại thiếu cao hứng gật đầu, mỗi người một bên ôm lấy bả vai Lâm Bắc Phàm.
"Đúng là hảo huynh đệ, có kỳ ngộ tốt như vậy vẫn còn nhớ tới chúng ta!"
"Có kỳ tốt tốt như vậy mà còn không tấn cấp, ta cắt đầu ngươi xuống làm bóng đá!"