Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Sinh linh hình người được gọi là lão bát trong đó cười ha ha: "Chúng ta tới đây là để gặp Lâm Bắc Phàm nổi tiếng là tồn tại không thể trêu chọc nhất trong vạn giới, xem dáng dấp ra làm sao!"
Lại có một cái sinh linh cười nói: "Không sai, chúng ta đặc biệt đến gặp hắn!"
Sinh linh thứ ba có chút xoắn xuýt: "Nhưng mà thoạt nhìn quá bình thường, nhã nhặn, hoàn toàn không có một chút bộ dáng nào của cường giả... Ta chỉ có thể nói nhìn người không thể nhìn bề ngoài!"
Sinh linh thứ tư nói: "Quả thực quá bình thường, hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của ta!"
...
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Ta còn có thể thế nào? Ta cũng là con của người bình thường, đến từ một thế giới bình thường, nhiều lắm chỉ là mạnh hơn các ngươi một chút mà thôi, chẳng có gì lạ!"
Người xung quanh cùng nhau bĩu môi.
Con của người bình thường?
Nếu ngươi là con của người bình thường thì thế giới này không có ai là bình thường.
Đến từ thế giới bình thường?
Thế giới linh khí khôi phục mà là thế giới bình thường? Một thế giới được mấy vị Thánh Nhân để mắt tới, bản thân đã không tầm thường.
Nhiều lắm chỉ mạnh hơn chúng ta một chút?
Lời này... Nói đúng là không khiêm tốn chút nào!
"Ta không tin, trừ khi ngươi theo ta đánh một trận, đánh bại ta rồi ta mới thừa nhận ngươi mạnh hơn ta!" Người được gọi là lão bát rất ra dáng cường giả, hắn cầm phủ đầu nói, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Ngươi gọi là Bàn Cổ?" Lâm Bắc Phàm hỏi.
"Không sai, thế nào?" Vị sinh linh hình người tên Bàn Cổ kia nói.
"Trước kia có một vị hỗn độn ma thần công phu tạo hóa thâm hậu cũng dùng phủ đầu, vô cùng cường đại, cũng tên là Bàn Cổ!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Cái này ta biết, chúng ta cùng tên thì thế nào?" Bàn Cổ không hiểu.
"Ta chỉ muốn nói với ngươi là về sau hắn vẫn lạc, chết rất thảm!" Lâm Bắc Phàm nói.
Bàn Cổ: "..."
Ngươi là đang trù yểm ta?
"Bớt nói nhảm, đến chiến!" Bàn Cổ giơ cự phủ lên, bổ xuống một nhát như khai thiên tích địa.
Vẻ mặt Lâm Bắc Phàm không vui không buồn, sau đó đưa tay phải ra tiếp nhận cự phủ từ trên trời giáng xuống, thời không khựng lại ngay trong khoảnh khắc này.
"Tay không tiếp tiên binh!" Có người kêu thành tiếng.
Không sai, chính là tay không tiếp tiên binh!
Thứ Vô Thủy đại đế biết, Lâm Bắc Phàm cũng biết!
Hắn còn làm xuất sắc hơn Vô Thủy đại đế, bởi vì hắn đã tiếp Tiên Vương khí!
Hơn nữa...
Chỉ thấy tay phải Lâm Bắc Phàm dùng sức nắm lại.
"Cách"
Cự phủ của Bàn Cổ thế mà vỡ vụn ra, hóa thành bụi nhỏ rơi xuống.
"Khai Thiên phủ của ta!" Bàn Cổ đau lòng muốn nhỏ máu.
Thanh phủ đầu này là do hắn đi khắp vạn giới, thu thập đủ loại tiên kim tài liệu chế tạo thành, ngay cả thân thể tiên thiên thần ma cũng có thể đánh nát, mọi chuyện đều thuận lợi, kiên cố không gì phá vỡ nổi.
Không ngờ bị đối phương dùng tay nắm một cái đã trực tiếp vỡ vụn.
Tà Quân ngã ra đất ôm bụng cười to: "Ha ha, đáng! Ai bảo ngươi khiêu khích Lâm Bắc Phàm, đây chính là báo ứng!"
Bàn Cổ tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: "Ta là sư huynh ngươi, rốt cuộc ngươi đứng về phe nào?"
"Ai mạnh thì ta giúp người đó!" Tà Quân hùng hồn.
"Cái tên hỗn tiểu tử nhà ngươi, ta đánh xong lại thu thập ngươi!"
"Đến đây, bây giờ ta cũng là tiên thiên thần ma, ta không sợ ngươi!" Tà Quân xắn tay áo lên.
Bàn Cổ cất tiên kim tài liệu trên đất đi, thứ này mang về nung lên tái tạo lại, sau đó bỏ thêm chút tài liệu vẫn có thể tạo ra một phủ đầu mới, không nên lãng phí.
"Khụ khụ, ngươi là khách nhân tôn quý của sư phụ ta, múa đao lộng thương không tốt, chúng ta đánh tay không đi! Chạm đến là thôi!" Bàn Cổ tằng hắng một cái, nghiêm trang nói.
Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Cũng được! Nhưng thân thể ngươi có thể chịu đòn được không?"
"Có ý gì?" Bàn Cổ không hiểu.
"Chính là ý này!" Chỉ trong chớp mắt Lâm Bắc Phàm đã đi tới trước mặt Bàn Cổ, điểm ra một cái phong bế pháp lực trong cơ thể Bàn Cổ, cũng phong bế tất cả hành động của hắn, sau đó một tay nhấc cả người hắn lên hung hăng đập xuống đất.
Sau đó lại đập về một hướng khác.
"Bành" "Bành"...
Liên tục lặp đi lặp lại.
Mặt đất vô cùng cứng rắn, Bàn Cổ bị vung đến thất điên bát đảo, không có cách nào mở miệng cầu xin tha thứ.
Đối với việc này, mọi người cảm thấy đồng tình sâu sắc, cũng cười trên nỗi đau của người khác.
"Lão bát thật thảm, bị người ta quăng như quăng bao cát!"
"May mà lão bát xúc động, nếu không người thảm đã là chúng ta, thật đáng mừng!"
"Tên Lâm Bắc Phàm này thoạt nhìn nhã nhặn, không ngờ vừa động thủ lại cuồng dã như vậy, nhìn người không thể nhìn bề ngoài! Lão bát có thực lực tương đương với hắn, kết quả không có một chút năng lực phản kháng nào, quá mạnh!"
"Nếu không sao lại được gọi là tồn tại không thể trêu chọc vào nhất trong vạn giới?"
"Không nói nhiều nữa, chúng ta xem kịch đi, cứ xem là được!"
...
Ở tầng trên của Lăng Thiên cung, một bạch y nam tử đứng từ xa nhìn xuống, trên mặt mang theo nụ cười như có như không, lắc đầu cười nói: "Mấy tên này đúng là không an phận, biết rõ không thể địch lại đối phương còn cứ nhất định phải thăm dò một phen! Lão bát cũng toàn cơ bắp, ai!"
Nhưng hắn cũng không ngăn cản, đây là chuyện của người trẻ, để tự người trẻ tuổi đi giải quyết...
"Thiếu gia, ngươi mời khách tới?" Một bạch y nữ tử chầm chậm đi tới, nữ tử này chính là thê tử kết tóc của hắn, là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên từ bé.
"Đúng vậy, hắn đến rồi, vừa đến đã đánh đồ đệ của ta một trận!" Bạch y nam tử cười nói.
Bạch y nữ tử cũng cười theo, nàng biết rõ phu gia cũng không tức giận.
Bạch y nữ tử ngưng thần nhìn sang, chỉ thấy nam tử khiến phu gia vô cùng mong đợi thế mà chỉ là một người trẻ tuổi khí phách, thoạt nhìn có mấy phần giống thư sinh, bộ dáng rất không cân đối với Bàn Cổ mà hắn đang hành hung.
"Hắn trông thật trẻ, sinh mệnh chi khí rất dồi dào, có lẽ còn chưa tới một trăm vạn tuổi, nhưng đã có thể đánh bại Bàn Cổ, đúng là phi phàm!" Bạch y nữ tử phát ra một tiếng thán phục.
"Một trăm vạn tuổi?" Bạch y nam tử lắc đầu: "Thần Nhi, ngươi sai rồi, hắn còn chưa đến một trăm tuổi!"
"Chưa đến một trăm tuổi?" Bạch y nữ tử ngạc nhiên.
Chưa đến một trăm tuổi mà đã có thể hành hung tiên thiên thần ma Bàn Cổ?
Hỗn độn theo hầu cũng không mạnh như vậy!
"Thần Nhi ngươi ở ẩn đã lâu, không biết chuyện bên ngoài, người này không đơn giản, chỉ trong vòng một trăm năm ngắn ngủi đã tu luyện từ phàm nhân đến tiên thiên thần ma, hơn nữa còn nhiều lần lấy lực lượng của bản thân kéo theo thế giới tấn cấp, cực kỳ khủng bố, trong tương lai thậm chí có thể vượt qua cả ta! Ngươi theo ta xuống, gặp vị vô thượng cự đầu tương lai này!" Bạch y nam tử cười nói.
"Thiếu gia nói đúng!" Bạch y nữ tử đi theo.