Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế là lại uống rượu thêm nửa ngày, Lăng Thiên phất tay, để tất cả cung nữ rời đi.
Hiện trường chỉ còn lại Lăng Thiên, thê tử của hắn, Lâm Bắc Phàm, cùng với chín đồ đệ của hắn, lập tức trở nên yên tĩnh.
Lâm Bắc Phàm nói thầm một tiếng đến rồi, cường giả Đại La Kim Tiên không phải vội vàng lĩnh ngộ đại đạo thì chính là vội vàng tu luyện, sẽ không nhàm chán như thế, đột nhiên mời hắn qua chỉ để uống rượu ăn cơm, chắc chắn trong đó còn việc gì không thể nói rõ.
Lại nhìn hắn cho tất cả mọi người lui xuống, dùng đại thần thông bố trí trận pháp che chắn, việc này hiển nhiên không tầm thường.
Nhìn các đồ đệ của hắn, hình như đã biết trước việc này.
Bọn họ ngồi đoan chính, giống như tổ chức hội nghị.
Vẻ mặt Lăng Thiên trịnh trọng, nhìn Lâm Bắc Phàm gằn từng chữ nói: "Lâm Bắc Phàm, lần này ta hẹn ngươi qua đây ngoại trừ vì muốn quen biết ngươi còn muốn có một chuyện muốn thông báo, mong ngươi đã chuẩn bị tốt tâm lý!"
"Mời nói!" Lâm Bắc Phàm cũng bắt đầu nghiêm túc.
Lăng Thiên thở ra một hơi: "Có khả năng một đại kiếp nạn tác động đến vạn giới sắp tới!"
"Vạn giới đại kiếp?" Lâm Bắc Phàm nghi hoặc.
"Không sai, hắc ám giáng lâm, vạn giới đại kiếp!" Sắc mặt Lăng Thiên hết sức nặng nề: "Chuyện này còn phải kể từ 500 vạn năm trước! Lúc ấy ta đi qua một thế giới trung thiên, vô tình thấy được vài sinh linh hắc ám đang cử hành hoạt động tế tự vô cùng kinh khủng, bọn nó muốn hiến tế toàn bộ sinh linh trên thế giới, hiến cho một tồn tại vĩ đại vô danh, khi đó nhìn thấy tình huống như vậy ta vô cùng oán giận, lập tức tru giết bọn nó, xua đuổi hắc ám! Để nhổ cỏ tận gốc, tránh cho chuyện này xảy ra một lần nữa, ta đã truy tung theo dấu vết của mấy sinh linh hắc ám đó..."
Đám người nghe vậy đều gật đầu, tác phong này đúng là của Lăng Thiên.
Hoặc là không xuất thủ, đã xuất thủ chắc chắn nhổ tận gốc.
"Nhưng chuyện xảy ra sau đó vượt ngoài dự liệu của ta, khi ta bước vào thời gian trường hà liền phát hiện ra bọn nó không có lịch sử, hoặc có lẽ là không lưu lại một chút dấu vết nào trong thời gian trường hà, lịch sử của bọn nó giống như bị người ta xóa đi... Lúc ấy ta đã cảm thấy tình huống thế này không tầm thường!"
Lâm Bắc Phàm thường xuyên đi lại trong thời gian trường hà cũng cảm thấy việc này không thể coi thường.
Muốn chặt đứt lịch sử của một người, xóa khỏi dòng năm tháng, thần ma ngũ giai (Thái Ất Kim Tiên) có thể làm được.
Nhưng muốn triệt để xóa đi lịch sử của một người, không để lại một chút dấu vết nào, e rằng chỉ có người từ Đại La trở lên mới có thể làm được, hơn nữa còn không phải Đại La bình thường.
Lăng Thiên lúc ấy đã là Đại La Kim Tiên, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
"Thế là việc này cũng chỉ có thể dừng lại ở đó, nhưng ta đã chú ý, thời gian sau mỗi lúc ta đi du lịch vạn giới đều hoặc vô tình hoặc cố ý điều tra chuyện này, nhưng ta nhận ra mỗi lần ta định truy sâu hơn đều không thành công, trong thời gian trường hà không có dấu vết, dù ta có công phu tạo hóa thâm hậu cũng vô dụng!" Lăng Thiên cười khổ.
Đại La Kim Tiên có thể đi lại trong thời gian trường hà, quá khứ, hiện tại, tương lai đều như một, bất tử bất diệt, không bị năm tháng che lấp.
Đây chính là nguyên nhân dưới Đại La vĩnh viễn không có cách nào phạm thượng.
Nhưng nếu xuất hiện người cùng cấp hoặc người cường đại hơn, năng lực này sẽ vô tác dụng.
"Nhưng ta vẫn chưa chết tâm, điều này ngược lại còn khơi dậy lòng hiếu thắng của ta! Rốt cuộc là ai đang bố trí, bọn họ làm như vậy để làm gì, vì sao lại không tiếc xóa đi lịch sử của một người, cẩn thận đến vậy, phải chăng trong đó có bí mật gì không thể cho người biết? Ta nói chuyện này cho mấy vị bằng hữu của ta, bọn họ cũng cảm thấy hứng thú, đi truy tra cùng ta! Sau đó ta còn nói cho mấy đồ đệ của ta, để bọn họ giúp điều tra!"
"Không sai, sau khi nhận được chỉ lệnh của sư phụ, chúng ta cũng hoặc vô tình hoặc cố ý tra xét! Nhưng năng lực của chúng ta kém hơn sư phụ, không phát hiện được nhiều!" Một vị đồ đệ trong đó cười khổ.
"Nhưng về sau sư phụ bảo chúng ta dừng lại, không được tiếp tục điều tra nữa!" Một đồ đệ khác nói.
"Vì sao?" Lâm Bắc Phàm tò mò hỏi.
"Bởi vì về sau... Một vài bằng hữu của ta chết, hoặc có thể nói là mất tích, tóm lại chính là không có một chút tin tức nào, mặc kệ ta tìm thế nào cũng không ra!" Vẻ mặt Lăng Thiên cô đơn.
Lâm Bắc Phàm kinh hãi, có thể làm bằng hữu với Lăng Thiên chắc hẳn đều là người đồng đạo, thực lực ít nhất cũng phải thần ma ngũ giai, ở trong vạn giới được xưng là siêu cấp cự đầu, là tồn tại chấn nhiếp một phương.
Đặt trong thế giới Hồng Hoang thì cũng cùng cấp bậc với cao tầng của Thiên Đình, giống như Na Tra.
Dạng siêu cấp cường giả này, người cùng cấp cũng rất khó giết chết, ít nhất cũng có thể đào thoát, phát ra tin cầu cứu.
Thế mà lại biến mất vô thanh vô tức, trong đó tất có đại khủng bố!
"Đại La ra tay?" Lâm Bắc Phàm hỏi.
Lăng Thiên lắc lắc đầu: "Không biết, có khả năng không chỉ là Đại La, bởi vì thực lực mấy vị bằng hữu kia của ta mặc dù kém hơn ta một bậc, nhưng cũng không phải nhân vật đơn giản. Muốn bọn họ biến mất vô thanh vô tức quá khó, đến chính ta cũng không làm được!"
Lâm Bắc Phàm hờ hững gật đầu.
Tới Lăng Thiên cũng không làm được, kẻ địch phía sau khẳng định càng khủng bố!
Đại La Kim Tiên?
Chuẩn Thánh?
Hoặc là...
Khó trách hắn lại bảo mấy vị đồ đệ dừng lại, bởi vì tới mấy vị bằng hữu cường đại của hắn cũng không chống đỡ nổi, mấy tiểu đồ đệ này của hắn chắc chắn không được, không cần phải hy sinh một cách vô ích.
Lăng Thiên vỗ bàn đứng dậy: "Bằng hữu biến mất vì ta, ta không thể nuốt trôi cơn tức này, thế là ta tiếp tục truy tra, tra đến cùng. Nhưng dường như đối phương cũng biết ta đang tra xét, không biết là có kiêng dè hay là nguyên nhân gì khác mà ẩn nấp hết, khiến cho cố gắng mấy trăm vạn năm của ta đều phí công!"
Thế mà có thể tránh khỏi tra xét của Đại La Kim Tiên, tình huống thế này càng thêm kinh dị!
Theo Lâm Bắc Phàm biết, tình huống như vậy chỉ có Thánh Nhân (hỗn độn thần ma) mới có thể làm được, bọn họ có thể sớm thăm dò thiên cơ, sau đó ung dung bày bố, thoạt nhìn không làm bất cứ thứ gì nhưng kỳ thực đã sớm nắm chắc phần thắng.
Lâm Bắc Phàm cũng từng dùng nguyên thần làm loại chuyện này, vô cùng thuần thục.
"Nhưng ta sẽ không dễ dàng nhận thua, thế là ta du tẩu qua thời gian trường hà của từng thế giới, tìm kiếm trên dưới, rốt cuộc đã phát hiện được một chút dấu vết để lại."
"Dấu vết để lại gì?" Đám người trăm miệng một lời.
Giọn điệu Lăng Thiên nặng nề nói: "Một trăm vạn năm này, động tác của bọn họ càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng không cố kỵ, có khả năng mục đích của bọn họ đã sắp đạt thành, một kiếp nạn hắc ám vạn giới sắp sửa ập đến! Cụ thể sẽ tới lúc nào thì ta không rõ, nhưng có lẽ là trong vài chục vạn năm tiếp theo, trong trận đại kiếp nạn này, chỉ có thế giới được hỗn độn thần ma trấn giữ mới có thể may mắn thoát khỏi kiếp nạn, Đại La có thể miễn cưỡng bảo vệ bản thân, muốn làm gì khác e là rất khó!"