Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Bắc Phàm đào một cái hố to, sau đó phủi mông chuồn mất.
Về phần sau này Tôn Ngộ Không sẽ làm thế nào, sẽ lựa chọn thế nào, đều không liên quan tới hắn.
Tiếp theo Lâm Bắc Phàm lại lén lút theo dõi một đại quân của Ma giáo, chuẩn bị làm nốt đợt này rồi rời đi, lần này ma binh lại công kích một tiên môn, tiên môn này thoạt nhìn vừa béo bở vừa vững chắc, có rất nhiều linh bảo, nhất là còn có linh bảo trân quý.
Đợt hành động này mà thành thì thu hoạch sẽ phong phú hơn cả mấy lần trước đó cộng lại.
Thế là Lâm Bắc Phàm lén lút lẻn vào, đóng gói các linh bải trân quý mang đi.
Đúng lúc này, trên trời xuất hiện một hắc tráo lớn phủ lên cả Lâm Bắc Phàm và tiên môn, vây hắn lại chính giữa.
Phía xa xuất hiện một lượng lớn nhân mã, tất cả đều là ma binh ma tướng, từng lớp từng lớp bao vây lấy nơi này, ma diễm phách lối, ma khí trùng thiên.
Kẻ dẫn đội chính là bất hủ tiên vương, bây giờ đã trở thành đại hộ pháp của Ma giáo, An Lan.
Bản chất trang bức của hắn vẫn không thay đổi, hắn ngồi trên một chiếc chiến xa do bốn con ma long kéo, trên thân mặc hắc quang lân lân củ ấu, ngay cả mâu và thuẫn cũng đã đổi sang màu đen, tóc rũ sau lưng, nhìn thế nào cũng giống một ma thần.
Trên trán hắn có thêm một đóa hắc liên hoa, đây là tiêu chí của Vô Thiên.
Đứng bên cạnh hắn là một đám ma tướng, có ma tướng thực lực Thái Ất Kim Tiên, cũng có thực lực Kim Tiên, bọn họ đứng vây quanh hắn như để bảo vệ, tôn hắn lên vô cùng anh vĩ bất phàm.
Có một ma binh hô to: "Ma giáo đại hộ pháp giá lâm, các ngươi còn không mau bái kiến?"
"Bái kiến đại hộ pháp!" Chúng ma binh hét to.
Ngay cả tiên thần bên trong hắc tráo cũng hét to, bởi vì bọn họ chính là những tiên thần đã bị hắc hóa, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của An Lan, vừa rồi bọn họ đã được sai sử diễn một tuồng kịch nhằm dẫn Lâm Bắc Phàm xuất hiện.
"Các vị miễn lễ!" An Lan nói, ánh mắt vẫn không lay động, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Bắc Phàm.
"Ngươi chính là tiểu tặc vẫn luôn đi theo sau lưng Ma giáo ta nhặt linh bảo sao? Ngươi chung quy cũng rơi vào trong lưới của chúng ta, mau ngoan ngoãn cúi đầu nhận tội đi theo ta trở về. Vô Thiên phật tổ thấy ngươi là một nhân tài, miễn là thái độ của ngươi thành khẩn, đồng ý gia nhập Ma giáo, chúng ta không những sẽ không phạt ngươi, mà còn phong cho ngươi một chức quan, còn nếu như ngươi không đồng ý thì chỉ có chết!"
Khi nói ra chữ cuối cùng, thiên địa đều tiêu túc, sát khí tràn ngập.
Ma vân dâng lên khắp tinh không, che đậy mặt trời, vô cùng âm u.
Lâm Bắc Phàm nhẹ giọng cười một tiếng: "Hóa ra là trang bức tiên vương An Lan, không phải ngươi là người của Linh sơn sao, sao bây giờ lại phản bội bán đứng phe mình, tới làm đại hộ pháp cho Ma giáo, biến thành một con chó của Vô Thiên thế này?"
Phản bội bán đứng phe mình?
Chó của Vô Thiên?
Gương mặt lạnh lùng của An Lan có chút vặn vẹo.
Đối với kẻ luôn luôn cao ngạo như hắn, chửi bới sỉ nhục thế này là không thể nào chấp nhận nổi.
Hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc bản thân không sai, kẻ sai là Linh sơn, là Linh sơn lợi dụng hắn trước nên hắn mới biến thành như vậy.
"Là Linh sơn phụ ta trước nên ta mới dùng Linh sơn khai đao, ta không sai!" An Lan rống to, trên thân tỏa ra cuồn cuồn sát khí, hội tụ thành một thanh hắc sắc trường mâu, nhắm vào Lâm Bắc Phàm: "Tiểu tặc, ngươi đừng có giở trò miệng lưỡi, bản tọa lười nói nhảm với ngươi, bản tọa hỏi lại ngươi một lần nữa, ngươi theo hay là không theo?"
Hiển nhiên An Lan đã không còn kiên nhẫn.
Chỉ cần trả lời "không theo", nhất định hắn sẽ lập tức ra tay giết chết đối phương, không còn gì nói thêm
Các hắc ám thần tiên bên trong hắc tráo bắt đầu thuyết phục Lâm Bắc Phàm.
"Tiểu tặc cúi đầu nhận tội đi, đi theo Phật tổ, ngươi sẽ được hưởng vô thượng đại đạo!"
"Chấp mê bất ngộ, quyết giữ ý mình, cuối cùng chỉ có kết cục thân tử đạo tiêu, vạn cổ đều là thành không mà thôi!"
"Quang minh chỉ là tạm thời, hắc ám mới là vĩnh hằng!"
...
"Các ngươi cút cho ta, không cần các ngươi tới đây khoa tay múa chân!" Lâm Bắc Phàm phất phất tay, trên thân bắn ra kiếm khí hủy diệt mãnh liệt, kiếm khí tung hoành giết chết toàn bộ hắc ám thần tiên và ma binh bên trong hắc tráo.
"Xem ra ngươi đã đưa ra lựa chọn, giết!" An Lan rống to, tất cả hắc sắc trường mâu xuyên qua hắc tráo.
Cùng lúc đó, tất cả ma binh ma tướng xung quanh đều thi triển thần thông, muốn nhất cử hủy diệt Lâm Bắc Phàm, diệt trừ tai họa ngầm.
"Muốn giết ta? An Lan ngươi còn chưa đủ tư cách!" Lâm Bắc Phàm nói, sau đó lập tức xuất hiện bên ngoài hắc tráo, trên tay có thêm một chiếc lông vũ vàng óng ánh, giống như hỏa diễm đang thiêu đốt.
Đây là một trong các chiến lợi phẩm Lâm Bắc Phàm đục nước béo cò được, phượng hoàng vũ.
Đây là một Hậu Thiên chí bảo, không biết do ai luyện chế thành, nó lấy lông vũ phượng hoàng làm cơ sở, sau đó sáp nhập các loại thần hỏa vào bên trong, cuối cùng biến thành một tiên khí có công kích hệ hỏa cường đại.
Lâm Bắc Phàm cầm phượng hoàng vũ, dùng sức vung lên.
Thần hỏa bên trong phun ra ngoài, hóa thành từng con phượng hoàng trông rất sống động, phô thiên cái địa quét ngang tứ phương, cắn nuốt từng ma binh ma tướng, khiến cho bọn họ bị thiêu chết bên trong liệt hỏa.
Quá trình này vô cùng thống khổ, thực lực càng thấp thì siêu thoát càng nhanh, không quá thống khổ.
Giống như những ma binh kia, vừa đụng tới thần hỏa là trực tiếp hôi phi yên diệt, cái gì cũng không lưu lại.
Chỉ còn lại các ma tướng có thực lực tương đối cường đại.
"Đại hộ pháp... Cứu ta!" Một vị ma tướng cấp bậc Kim Tiên thống khổ kêu gào.
Ma tướng cấp bậc Thái Ất Kim Tiên có thực lực cường đại không thống khổ tới vậy, nhưng là bị thần hỏa nhiễm phải nhất thời không thể thoát được, cảm giác vô cùng phiền phức.
"Tiểu tặc đáng chết!" An Lan lập tức thi triển đại thuật pháp, ấn ký hắc liên trên trán hiển hoá ra ngoài.
Đây là hắc liên chi thuật hắn học được từ chỗ Vô Thiên phật tổ, có nhiều loại thần thông ứng dụng, chỉ thấy đóa hắc liên này hóa thành từng đoá từng đoá tiểu hắc liên bay tới bên trên mỗi một ma tướng, hút thần hỏa của bọn họ vào.
Lâm Bắc Phàm thu hồi phượng hoàng vũ, trên tay có thêm một thanh kiếm.
Đây cũng là một trong các chiến lợi phẩm của hắn, tên là Tru Thần kiếm, cái tên vô cùng ngưu bức mà trên thực tế cũng quả thực rất ngưu bức, nó là Hậu Thiên chí bảo, một kiếm có thể tru thần, chuyên dùng để tru sát nguyên thần.
Lâm Bắc Phàm trách trời thương dân nói: "Để ta tới giúp bọn họ kết thúc thống khổ!"
Sau đó vung kiếm lên, một vị ma tướng trong đó chết.
Lại vung kiếm thứ hai, có thêm một ma tướng chết.
Đang chuẩn bị vung kiếm lần thứ ba...
"Bất Hủ thuẫn!" An Lan cầm thuẫn lên chặn lại kiếm thứ ba của Lâm Bắc Phàm.
"Bành"
Không gian rung động, dây xích pháp tắc vỡ vụn.
"Hôm nay An Lan ta sẽ kết thúc tính mạng ngươi! An Lan thương!" An Lan gào lên, hắn hắc sắc chiến mâu đâm tới, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi cùng với phẫn hận không cách nào lấp đầy.