Bối Nhĩ nhìn thấy Thi Khôi bị đánh bay, vội vã đến ôm lấy Nim.
"Trên người không có vết thương, chắc là hoảng sợ quá độ mà ngất đi."
Seele tiếp nhận Nim từ trong tay của Bối Nhĩ kiểm tra đưa ra kết luận. "Grừm"
Thi Khôi lại đứng lên, hắn đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào đám người Coway.
Đám người Coway liếc nhau, đem Nim giao vào tay của lão gia tử, không cần nói lời dư thừa, ba người bọn họ vây công về phía Thi Khôi, pháp trượng trong tay Seele chỉa xuống đất, Hỏa Tường khổng lồ bao trùm lấy Thi Khôi.
Thi Khôi giãy dụa ở trong hỏa diễm một lát, trực tiếp xé mở Hỏa Tường xông ra.
Thi Khôi mới lao tới, lại đụng vào tường đất do Bối Nhĩ phóng ra, tường đất dày bị Thi Khôi đụng ra khe nứt.
"Bùm"
Thân thể của Thi Khôi dừng lại một chút, Bối Nhĩ thừa cơ phát động ma pháp, khiến cho bùn đất tạo thành mấy cái tay tum lấy chân của Thi Khôi lại, ý đồ kéo hắn vào trong đầm ma pháp.
Chỉ là Thi Khôi giãy giụa quá mãnh liệt, Bối Nhĩ căn bản là không có cách nào kéo Thi Khôi vào trong.
"Khụ khụ, Coway thúc, nhanh!"
Mặc dù không cách nào kéo Thi Khôi vào trong đầm ma pháp, nhưng khiến cho Thi Khôi mất đi năng lực hành động, cũng đủ rồi.
Coway nghe tiếng mà phát động, Đấu Khí khổng lồ bao trùm ở trên đại kiếm, thân ảnh lóe lên, kiếm phong của Coway đã xẹt qua cổ của Thi Khôi, thân thể nhất thời bất động, nghiêng đầu một cái, đầu của Thi Khôi rớt xuống.
"Chi"
Thi thể của Thi Khôi phân ly, trong chốc lát liền hoá thành nước đặc.
"Lão gia tử, tình huống có chút không đúng, với thực lực của hắn, hắn căn bản là không có cách nào biến phủ thành chủ thành như vậy."
Coway không có buông bỏ cảnh giác, hắn hoài nghi biến phủ thành chủ thành như vậy, có một người khác.
"Quả thực không giống hắn làm, khí tức trên người hắn không hề khiến cho ta có cảm giác rét đến thấu xương, loại cảm giác cảm ứng được trước đó khiến người ta ngột ngạt, khó có thể hình dung được."
Seele cũng cảnh giác nhìn về phía xung quanh, hoài nghi Thi Khôi còn có đồng bọn ở đây.
"Chờ Nim tỉnh lại, hỏi nàng chẳng phải sẽ biết nơi này đã xảy ra chuyện gì rồi sao."
Hoàng Đông Kiệt không sao cả nói.
“Ưm"
Nim cũng rất phối hợp, ưm một tiếng liền tỉnh lại.
Nhưng mà thật bất hạnh là, Nim như thể bị kinh sợ, hỏi nàng cái gì, nàng đều là một dáng vẻ thất kinh. Nhìn thấy dáng vẻ này của Nim, Bối Nhĩ bọn họ càng đau lòng hơn, đây không phải là chuyện mà cái tuổi như Nim phải nhận.
"Chúng ta không thể đến mất công, cạy mở kim khố của Baludoka, có bao nhiêu lấy bao nhiêu, coi như kinh phí của chúng ta."
Hoàng Đông Kiệt cũng là không đi không công, lập tức cạy kim khố của Baludoka ra, thật sự giống như những gì hắn nói, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Cướp sạch hết kim khố, đám người Hoàng Đông Kiệt cũng không ở lại thêm, trực tiếp rời khỏi phủ thành chủ.
Không lâu sau, chuyện phủ thành chủ của thành Cossaye bị tàn sát lan truyền sôi sục, nhưng chuyện này cũng không liên quan đến đoàn mạo hiểm Phá Hiểu. Thành bang thượng cấp như thành Boris, thành Cossaye, mà chưởng quản thành Boris là Công Tước Rebouakt.
"Lão gia, trải qua điều tra, phủ thành chủ thành Cossaye là do sinh vật hắc ám làm ra, từ khí tức tàn dư ở hiện trường có thể thấy, rất có thể là Hấp Huyết Quỷ"
"Phân tích của nhân sĩ chuyên môn chúng ta, rất có thể là Công Tước Hấp Huyết Quỷ làm ra."
Mặc dù Rebouakt đã già rồi, nhưng khí tức thượng vị giả của hắn quá mạnh mẽ, người tới hồi báo đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt của lão nhân này.
Rebouakt đối với rất nhiều chuyện đều không để ở trong lòng, dù cho quý tộc do hắn quản hạt bị diệt, không quan trọng, hắn đều lựa chọn coi nhẹ, nhưng nghe đến là Công Tước Hấp Huyết Quỷ làm ra, hắn không có bình tĩnh nữa.
Cần phải biết bất kể là Kỵ Sĩ Thiên Không, hay là Ma Pháp Sư cấp chín, đối mặt với Công Tước Hấp Huyết Quỷ, cũng không dám xem thường.
Kỵ Sĩ Thiên Không của vương quốc Murphil cùng Ma Pháp Sư cấp chín mới có mấy vị, nơi mà hắn quản hạch đột nhiên tới một vị Công Tước Hấp Huyết Quỷ, điều này khiến cho hắn cũng cảm thấy bất ngờ.
"Có hành tung của công tước Hấp Huyết Quỷ hay không?" Rebouakt hỏi.
"Không có, Công Tước Hấp Huyết Quỷ kia sau khi tàn sát hết phủ thành chủ thành Cossaye, liền không có động tĩnh nữa."
Hạ nhân hồi đáp.
"Vậy chuyện này cứ dừng ở đây, lúc này chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm."
Rebouakt không muốn đắc tội với một công tước Hấp Huyết Quỷ, hắn còn có chuyện quan trọng phải làm, chỉ cần Hấp Huyết Quỷ Công Tước không tiếp tục tác loạn nữa, hắn có thể mở một mắt, nhắm một mắt.
"Dựa theo kế hoạch hành sự, việc này có thể thành hay không, phải xem chúng ta."
Có tiểu kim khố, cuộc sống của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu càng ngày càng dễ chịu hơn. Nho đều là hai mâm, cũng không sợ Nim ăn trộm. Cứ như vậy, Hoàng Đông Kiệt lại trạch gần nửa tháng.
Điều không có thay đổi là, Bối Nhĩ vẫn đi sớm về trễ, đi tìm gia gia hắn. Chạng vạng, Bối Nhĩ đã trở về!
"Khụ khụ, lão gia tử, Vương Quốc Agar và Vương Quốc Ilu khai chiến." Bối Nhĩ đem tin tức nghe được nói ra.
"Ngươi chắc chắn chứ?"
Coway ở một bên nhướng mày, vương quốc Agar và vương quốc Ilu đều là nước láng giềng của vương quốc Murphil, quốc lực đều hơi nhỏ so với vương quốc Murphil.
Vương quốc Murphil vốn có tính xâm lược, vương quốc Lorrain của hắn trước đây chính là bị vương quốc Murphil tiêu diệt, vương quốc Agar và vương quốc Ilu không thể thể không biết.
Quốc lực đã hơi nhỏ, hai nước không hợp tác cùng nhau chống lại vương quốc Murphil, ngược lại còn đánh nhau, đây là chuyện gì vậy.
"Khụ khụ, đã được chứng thực, hai vương quốc này quả thực đánh nhau."
Bối Nhĩ đáp.
"Vì sao bọn họ lại đánh nhau?"
Coway lại hỏi.
"Khụ khụ, không rõ, nguyên nhân khai chiến có thể chỉ có bọn họ biết."
Bối Nhĩ lắc đầu nói.
"Hai vương quốc này đang làm cái gì vậy, bọn họ không biết làm như vậy sẽ hời cho vương quốc Murphil ư."
Coway không khỏi oán trách một chút, dù cho vương quốc Lorrain bị diệt đã mười năm, cái gai trong lòng kia không phải muốn nhổ là có thể nhổ.
"Ngươi nghĩ như thế nào?"
Hoàng Đông Kiệt nhìn về phía Bối Nhĩ, Bối Nhĩ nói ra tin tức này, Hoàng Đông Kiệt cũng đã đoán ra tâm tư của Bối Nhĩ.