“Giao công chúa Diane ra, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái!”
Eugenio Ojerozo đã thủ hạ lưu tình, nếu không thì Raleigh đã điện giật chết, để hắn sống sót là để hỏi tung tích của công chúa Diane.
Raleigh không phản ứng, hắn nhìn thấy xung quanh có rất nhiều binh lính, hắn biết mình không thể rời đi, hắn nghiến răng nghiến lợi giơ kiếm lên, quả quyết lao về phía Eugenio Ojerozo.
Cái đồ cho thể diện mà lại không cần!
Eugenio Ojerozo thấy Raleigh không hợp tác như vậy, cái này không phải tự mình chuốc lấy cực khổ hay sao?
Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, hắn chỉ ngón tay vào Raleigh, một tia sét bắn ra từ đầu ngón tay, đầu gối trái của Raleigh lập tức bị xuyên thủng.
Raleigh đau đến đổ một thân mồ hôi nhưng hắn không dừng hành động của mình, hắn cong một chân nhảy lên, dùng thanh kiếm lớn chém tới Eugenio Ojerozo.
Nhìn thanh kiếm lớn xuyên qua không trung, Eugenio Ojerozo giơ tay lên phát động thuật luyện kim, thanh kiếm lớn vừa chạm vào tay hắn thì vỡ tan như thủy tinh thành từng mảnh.
Raleigh mở to mắt, nhưng hắn chưa kịp phản ứng thì bàn tay của Eugenio Ojerozo đã tới, năm ngón tay ấn lấy mặt hắn đập xuống đất.
“Bốp!”
Gáy hắn đập xuống đất, tạo thành một cái hố trên mặt đất.
Raleigh lúc này đã bị thương nặng, ý thức thoáng mơ hồ.
Không chút nương tay, Eugenio Ojerozo giơ chân lên giẫm thẳng lên đầu gối còn nguyên vẹn còn lại của Raleigh, ngay lập tức vang lên tiếng gãy xương.
“A!”
Raleigh mơ hồ một lát lập tức bật người tỉnh lại hét lên tiếng kêu thảm thiết như lợn đang bị chọc tiết.
“Nói cho ta biết, ngươi giấu công chúa Diane ở đâu?”
Eugenio Ojerozo ép hỏi.
“Phi!”
Raleigh hít một hơi, nhổ một ngụm đờm máu về phía Eugenio Ojerozo.
Đờm máu chưa đến gần cơ thể Eugenio Ojerozo đã bị điện quang làm bốc hơn, nhưng hành động của Raleigh đã khiến Eugenio Ojerozo tức giận.
Eugenio Ojerozo nhìn cánh tay còn nguyên vẹn của Raleigh, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, hắn lại giơ chân lên, chuẩn bị phế cả cánh tay của Raleigh.
Ngay lúc hắn vừa giẫm lên, một luồng gió thổi vào làm chặt đứt động tác của hắn, khiến hắn phải nghiêng đầu để tránh ngọn trường thương phóng ra.
Eugenio Ojerozo ngẩng đầu nhìn người đã tấn công mình, chính là Coway, lúc này rất nhiều binh lính ngã xuống xung quanh Coway, trường thương là do Coway tùy tiện nhặt của binh lính lên phóng tới.
Thấy Coway xuất hiện, đại hoàng tử Hull Lioux nhanh chóng quay đầu lại nhìn Giscuzzi đang ngồi bên cửa sổ.
“Chỉ có một mình hắn, không phát hiện hơi thở những người khác của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu!”
Giscuzzi cau mày, mùi máu ở nơi dừng chân của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu rất nồng, cho thấy vết thương của Coway chắc chắn rất nghiêm trọng.
Tại sao bây giờ nhìn lại, Coway dường như đã có tình trạng khỏe mạnh, tại sao chỉ trong hai ngày hắn lại hồi phục nhanh như vậy?
Ngoài ra, xung quanh không có người nào khác, điều này khiến hắn không biết đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đang có kế hoạch gì.
“Dám xuất hiện một mình. Hắn giấu đoàn mạo hiểm Phá Hiểu lẻn ra ngoài hay là người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đang âm mưu gì đó?”
Đại hoàng tử Hull Lioux tự hỏi.
Nhị hoàng tử Hull Achilles bên cạnh vẻ mặt khinh thường, hắn không quan tâm đoàn mạo hiểm Phá Hiểu có đang âm mưu gì hay không.
Trong lòng hắn, cho dù hôm nay thiên vương có đến cũng không thay đổi được kết cục hôm nay. “Kỵ, kỵ sĩ trưởng, ngươi đã đến rồi!”
Raleigh rất vui mừng khi thấy kỵ sĩ trưởng xuất hiện, hắn nhìn xung quanh, kỵ sĩ trưởng xuất hiện ở đây, vậy người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu chắc cũng ở đây.
Nhưng sau khi quan sát xung quanh, không thấy đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, niềm hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng hắn lại tắt đi lần nữa.
Nếu những người khác của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không đến thì một mình kỵ sĩ trưởng có ích gì?
“Xem ra ngươi có nhiều bí mật như vậy. Chỉ trong hai ngày, vết thương của ngươi không những gần như bình phục mà còn thăng chức kỵ sĩ Không Trung!”
Coway vừa đột phá kỵ sĩ Không Trung, khí tức trên người còn chưa hoàn toàn ổn định, Eugenio Ojerozo lập tức cảm nhận được.
Eugenio Ojerozo rất ghen tị, hắn cực khổ bán mạng vì người khác, cuối cùng không dễ dàng gì mới thu hoạch được tài nguyên tấn chức.
Nhìn xem Coway, một người tàn tật, chưa kể thực lực cực kỳ mạnh mẽ, chiến đấu với hắn một hồi, cách hai ngày liền tấn chức kỵ sĩ Không Trung.
Điều này sao có cảm giác coi thường nỗ lực của hắn bao năm qua...
“Buông hắn ra!”
Coway liếc nhìn Raleigh đang bị đánh thành con chó chết dưới chân Eugenio Ojerozo, hắn cau mày nói.
Eugenio Ojerozo nghe vậy cúi đầu nhìn Raleigh một chút, hắn không chắc liệu Coway có biết tung tích của công chúa Diane hay không, để đề phòng, hắn vẫn muốn để lại mạng Raleigh.
Đá hắn sang bên cạnh đứa con đang sợ hãi của công chúa Diane, hắn ngưng tụ bàn tay, thanh kiếm đen xuất hiện trong tay hắn.
Hắn nghiêm túc hơn, trước đây Coway ở cấp độ kỵ sĩ Đại Địa, sức mạnh của hắn không thua kém hắn bao nhiêu.
Bây giờ hắn đã được phong làm kỵ sĩ Không Trung, sức mạnh và tốc độ của hắn nhất định sẽ tăng lên.
Không rõ sẽ cải thiện đến mức nào, nhưng để đề phòng hắn vẫn phải cẩn thận.
“Hắc thiểm!”
Eugenio Ojerozo dùng ma pháp cảm ứng bốn phía, xác định Coway tới một mình, hắn nhất thời an tâm.
Tâm niệm vừa động, hàng rào điện dày đặc lóng lánh trên người, chân vừa động như sấm sét cắt xuyên không khí bắn về phía Coway.
“Keng!”
Hai người va chạm nhau, gió mạnh nổi lên xung quanh khiến mặt đất dưới chân nứt ra, dưới tác dụng của gió mạnh, các phiến đá, đất,... đều bị bay đi.
Nhất thời bụi đất bay lên, trong bụi đất lóe lên những tia lửa dữ dội không ngừng nghỉ.
Eugenio Ojerozo có ma pháp cảm ứng, bụi không thể ảnh hưởng đến tầm nhìn của hắn. Coway cũng không bị bụi ảnh hưởng. Các mặt võ kỹ hắn nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được động tác múa may của Eugenio Ojerozo.
Mặt khác, các thành viên khác của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền hơi căng thẳng khi nhìn thấy Coway, Coway này vừa được thăng cấp thành kỵ sĩ Không Trung, nhưng xét về sức mạnh thì hắn chiếm thế thượng phong.
Nếu Eugenio Ojerozo không có ma pháp lôi điện gia trì, chỉ sợ về mặt sức mạnh hắn sẽ bị giảm nhiều.
Giờ khắc này, bọn họ không còn coi đoàn mạo hiểm Phá Hiểu là đoàn mạo hiểm Vinh Diệu nữa mà là đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ ngang hàng với họ.
Đại hoàng tử Hull Lioux thấy Coway vừa được thăng làm kỵ sĩ Không Trung, có thể lực bằng với Eugenio Ojerozo ma vũ song tu, hắn càng ngày càng thận trọng với đoàn mạo hiểm Phá Hiểu này. Nói biểu hiện của Coway không liên quan gì đến đoàn mạo hiểm Phá Hiểu thì chắc chắn là giả.
Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu này càng ngày càng làm người ta nhìn không thấu, sao bọn họ lại để một người tàn tật vừa đột phá kỵ sĩ Không Trung cứng rắn đối đầu với Eugenio Ojerozo ma vũ song tu?