Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 110 - Chương 110. Châu Chấu Đá Xe

Chương 110. Châu chấu đá xe
Chương 110. Châu chấu đá xe

"Ta, thực xin lỗi, ta cũng muốn ở lại trợ giúp các ngươi, nhưng, thật xin lỗi."

Vương Thiên Đoan nhìn Thường Cảnh Vân, cảm thấy hắn có thể sẽ ở lại trợ giúp bọn họ, kết quả Thường Cảnh Vân không ngừng né tránh ánh mắt của hắn, nói một câu xin lỗi rồi đi.

"Vương trang chủ, thật xin lỗi."

Trường Bạch Sơn Châu Tiếu Bạch ôm quyền nói với Vương Thiên Đoan tiếng xin lỗi cũng đi.

"Thật xin lỗi, Vương trang chủ, người nhà của ta cần ta, ta không thể ở lại mạo hiểm..."

"Vương trang chủ, hài tử của ta cần ta, cho nên... Xin lỗi." "Vương trang chủ, hẹn gặp lại!"

Cường giả Tông Sư muốn rời đi, cái cớ gì cũng có, có người càng không nói lời nào, quay đầu bước đi.

Vương Thiên Đoan triệt để lạnh lòng, thân bằng hảo hữu trong lòng hắn cho rằng sẽ không đi nhất vẫn rời đi, đi rất quả quyết, một chút do dự cũng không có, điều này khiến cho hắn làm sao không lạnh lòng chứ?

Dần dần, người muốn đi đều đi, vô số khách mời cuối cùng chỉ còn lại không tới hơn năm mươi người lưu lại. 17 vị cường giả Tông Sư cuối cùng cũng chỉ còn lại năm vị còn ở lại chỗ này.

"Cảm ơn, cảm ơn các ngươi, sau này các ngươi chính là bằng hữu tốt nhất của Quy Vân sơn trang chúng ta."

Vương Thiên Đoan trong lòng chua xót biết bao nhiêu, thân bằng hảo hữu nhiều như vậy, cuối cùng nguyện ý mạo hiểm ở lại trợ giúp bọn họ chỉ có hơn năm mươi người này.

Vương Nguyên Vinh yên lặng không nói lời nào, hắn đã gặp quá nhiều người đi trà nguội, giờ khắc sống chết, có bao nhiêu người không ngại sinh tử trợ giúp những người khác chứ?

Đi người nhiều như vậy hắn có thể tiếp nhận được, nhưng có hơn năm mươi người nguyện ý ở lại mạo hiểm cùng bọn họ, trái tim của hắn cũng cảm thấy ấm áp, khi nhìn thấy cả nhà Hoàng Đông Kiệt cũng không hề rời đi, hắn đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó lộ ra vẻ tươi cười với Hoàng Đông Kiệt.

Đây là lần đầu tiên sau khi nữ nhi chết, hắn lộ ra nụ cười đối mặt với Hoàng Đông Kiệt, auwj xa cách đối với Hoàng Đông Kiệt trước đây vào thời khắc này cũng biến mất không có tăm hơi.

Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy nụ cười của lão nhân, cũng không nói gì nhiều, chỉ là hơi gật đầu một cái với hắn.

"Tên què Bạch Thông Lượng, Vạn Nhạc Chính, Đinh Trí Nguyên, Cố Thiên Trình, Đoạn Hướng Nhân, năm người các ngươi thật sự muốn bồi táng cùng Quy Vân sơn trang đúng không."

Đại trưởng Lão của Bá Đao Hội Giang Mông Phong nhìn thấy cuối cùng còn lại năm cường giả Tông Sư, ánh mắt lạnh lùng liếc qua đây...

Tên què Bạch Thông Lượng: "Ta nợ Quy Vân sơn trang một cái mạng, các ngươi muốn huỷ diệt Quy Vân sơn trang, phải bước qua thi thể của ta."

Vạn Nhạc Chính: "Quy Vân sơn trang đã từng cứu mẫu thân ta, cũng từng trợ giúp ta, Quy Vân sơn trang có ân đối với ta, ta phải ở lại báo ân."

Đinh Trí Nguyên: "Ta không muốn trốn tránh, đám chó dưỡng Bá Đao Hội, mối thù giết con, không đội trời chung, ngày hôm nay không phải các ngươi chết thì chính là ta chết."

Cố Thiên Trình: "Đi con mẹ ngươi!"

Đoạn Hướng Nhân: "...”

Năm cường giả Tông Sư đều có nguyên nhân ở lại của riêng mình, mặc kệ bọn hắn vì nguyên nhân gì, lưu lại đây liền đại biểu bọn hắn đã đem bản thân cột trên chiến xa Quy Vân sơn trang này.

Quy Vân sơn trang sống, bọn họ sống! Quy Vân sơn trang diệt, bọn họ chết!

"Thực không biết sống chết, năm cường giả Tông Sư ở lại có ích lợi gì, còn không phải là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình ư?"

.....

Chung Hùng Nguyên cười lạnh nói

"Chung Hùng Nguyên, theo ngươi thấy năm người bọn họ là châu chấu đá xe, nhưng mà ngươi không biết là, năm người bọn họ lưu lại, vừa hay kéo lại khoảng cách giữa chúng ta."

Phụ tử Vương Nguyên Vinh không tỏ vẻ nữa, sắc mặt trực tiếp khôi phục lại bình tĩnh, không còn biểu cảm ngưng trọng trước đó nữa.

"Ngươi nói cái gì, kéo lại khoảng cách giữa chúng ta?"

"Là ta nghe nhầm rồi, hay là ngươi giả hồ đồ, 29 vị cường giả Tông Sư vốn có của các ngươi thêm với năm vị này, cũng chỉ có 34 vị cường giả Tông Sư."

"34 vị cường giả Tông Sư đấu với 55 vị cường giả Tông Sư, ngươi nói với ta kéo lại khoảng cách, ngươi đang nói đùa cái gì vậy."

Chung Hùng Nguyên cảm thấy Vương Nguyên Vinh đang phát điên, thêm năm cường giả Tông Sư liền kéo khoảng cách trở về, thật sự coi năm người này đều là cường giả Thiên Bảng chắc?

"Chung Hùng Nguyên, ngươi thật sự cho rằng ta không có sự chuẩn bị gì cả ư, đừng quên, chúng ta đã chiến đấu bảy tám chục năm, ta hiểu rõ ngươi hơn ai hết."

"Với tính cách làm người của ngươi, ta đã sớm dự liệu được ngươi sẽ chọn khoảng thời gian này tiến công chúng ta, ta cũng dự liệu được ta sẽ không có chuẩn bị."

Nghe thấy thế, lần này đến lượt biểu cảm của Chung Hùng Nguyên xuất hiện biến hóa.

"Ha ha... Lời đã nói đến ở đây rồi, vậy mọi người cũng đừng lề mề nữa, đem thứ mà ngươi chuẩn bị bày ra đi, ta xem ngươi làm sao kéo chênh lệch trở lại."

Chung Hùng Nguyên vô cùng chán ghét việc Vương Nguyên Vinh thường dự liệu được hành động của hắn, nhưng không có cách nào cả, hiểu rõ nhất ngươi không phải bằng hữu của ngươi, mà là kẻ thù cũ của ngươi.

Nhưng mà hắn không tin Vương Nguyên Vinh sẽ dễ dàng kéo lại khoảng cách như vậy.

Hắn đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, bỏ ra cái giá lớn như vậy mới có được kế hoạch lần này. Vương Nguyên Vinh muốn kéo lại khoảng cách, trừ phi Vương Nguyên Vinh bỏ ra một nửa của cải.

Nhưng mà, điều này sao có thể...

Hết chương 110.
Bình Luận (0)
Comment