"Vương gia, mấy người trước đó chỉ trích vương phủ chúng ta, đã bị người của chúng ta xử lý ở chân núi rồi."
Lúc này, Bạch Lão cách không truyền âm nói với Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt hơi gật đầu một cái, ý bảo bản thân biết rồi, sau đó tiếp tục xem vở kịch ở hiện trường.
Vương Nguyên Vinh cũng không nói nhảm dư thừa, quay đầu nhìn về phía sau, đệ tử của Quy Vân sơn trang rất biết tự hiểu nhường ra một con đường đi.
Đạp đạp đạp.
Mấy tiếng bước chân từ phía sau chậm rãi bước ra.
Tống Hách Lang, Lâm Bị Hoa, Trương Kiếm Diệu...bảy vị cường giả Tông Sư bước ra.
Bảy người bọn họ đến từ cùng một thế lực, người của Võ Giả thương hội, một trong mười hai thế lực đỉnh cấp.
Võ Giả thương hội, một thương hội chuyên môn truy cầu lợi ích, cũng là thương hội biết làm ăn lớn nhất thiên hạ. Kết cấu tổ chức phức tạp, nhân viên phức tạp, hầu như đều có liên quan đến tất cả thế lực trong thiên hạ.
Mấu chốt nhất là bọn hắn siêu có tiền!
"Sao có thể là các ngươi, các ngươi tại sao phải giúp Quy Vân sơn trang?"
Đoàn trưởng lão của Bá Đao Hội nhìn thấy người đi ra là người của Võ Giả thương hội, bọn hắn cau mày, trong lòng bọn hắn nghĩ không ra.
Mười đại thế lực đỉnh cấp khác không phải sớm đã có quy tắc ngầm, sẽ không can dự vào ân oán của bọn hắn cùng Quy Vân sơn trang sao, hiện tại Võ Giả thương hội đứng ra là có ý gì?
Trước đây Võ Giả thương hội rất ít can thiệp vào tranh đấu của thế lực khác, một lòng chỉ làm kinh doanh, vừa đụng đến chuyện phiền phức chỉ biết lẩn tránh ra xa, lần này sao lại lựa chọn cuốn vào trong vòng xoáy phiền phức này?
"Chúng ta đã từng nợ Quy Vân sơn trang một nhân tình rất lớn, chúng ta nói thành tín, nhưng chúng ta đồng thời cũng rất coi trọng nhân tình."
"Thêm với Quy Vân sơn trang đang trong một cuộc làm ăn với chúng ta... Chúng ta ít nhiều đều phải cho Quy Vân sơn trang một ít trợ giúp."
"Chúng ta là tới trả nhân tình, không phải thực sự cuốn vào trong ân oán của các ngươi, chúng ta chỉ đến bảy người đã cho thấy rõ thái độ của chúng ta."
Người dẫn đầu Võ Giả thương hội nói xong, lại quay đầu nhìn về phía Vương Nguyên Vinh.
"Vương tiền bối, đối với chuyện này, ý kiến nội bộ của chúng ta rất khó thống nhất, kết quả cuối cùng huy động bảy người đã là cố gắng lớn nhất của chúng ta."
"Chúng ta chỉ giúp ngươi ngăn chặn bảy người đối diện, còn những người khác chúng ta sẽ không thể ra sức nữa."
"Nếu như tình huống không thích hợp, chúng ta sẽ lập tức rút lui, hy vọng Vương tiền bối có thể hiểu được."
Người dẫn đầu Thương hội Tống Hách Lang vẫn bày tỏ thái độ của bọn họ với Vương Nguyên Vinh, phần nhân tình này chỉ đủ để bọn họ xuất động bảy Tông Sư.
Bọn họ đã tới rồi, nhưng bọn họ sẽ không vì Quy Vân sơn trang mà liều mạng chiến đấu, bọn họ nhiều nhất là ngăn chặn người, một khi tình huống không thích hợp, bọn họ sẽ bỏ Quy Vân sơn trang mà đi.
"Có thể hiểu được, đồng ý giao dịch của các ngươi, chúng ta sẽ tiếp tục, chỉ cần chúng ta còn sống."
Vương Nguyên Vinh cũng biết Võ Giả thương hội chưa bao giờ làm mua bán lỗ vốn, chút ơn huệ này đổi lấy sự hỗ trợ của bảy vị cường giả Tông Sư, đã là vụ mua bán nhân nghĩa của Võ Giả thương hội.
"Năm vị Tông Sư ở lại thêm với bảy vị Tông Sư của Võ Giả thương hội, tổng cộng mười hai người, vừa vặn nhân số giống với ngoại viện của chúng ta."
"Chư vị của Thính Vũ Các thì sao, ngươi làm sao san bằng chênh lệch này."
Chung Hùng Nguyên thấy chuyện đã thành như vậy, nội tâm càng là khó chịu hơn, thầm nghĩ, đối thủ cũ này sẽ không thực sự san bằng chênh lệch đấy chứ, vậy sự chuẩn bị của hắn trong những năm này còn có ý nghĩa gì chứ?
"Nói ra thì ngươi có thể không tin, trên đời có quá nhiều sự trùng hợp khiến người ta cảm thấy kinh sợ."
"Ngươi mời sát thủ của Thính Vũ Các tới."
"Thật là ngại quá, ta cũng mời sát thủ của Thính Vũ Các tới, không nhiều không ít, vừa vặn mười vị."
Vương Nguyên Vinh vừa dứt lời, mười bóng người từ phía sau Quy Vân sơn trang nhảy ra.
Cái bóng người một thân đen, áo khoác đen, mặt nạ đen, giày đen..., bọn họ cũng là Kim Bài Sát Thủ của Thính Vũ Các.
Hắc Dạ số 3 đến số 12, cùng Thiên Tự số 3 đến số 12 của Bá Đao Hội bên kia thuộc về đối thủ cạnh tranh.
"Đây là xảy ra chuyện gì vậy?"
Giang Mông Phong của Bá Đao Hội quay đầu nhìn về phía sát thủ mà Thính Vũ Các bọn họ mời tới, muốn biết đây là tình huống gì.
"Tôn chỉ của chúng ta là, ai bỏ tiền, người đó chính là đại gia, chúng ta không thể nào nhận vụ làm ăn của các ngươi liền cự tuyệt vụ làm ăn khác."
"Quy Vân sơn trang đưa tiền, vậy Thính Vũ Các phục vụ bọn họ cũng là bình thường."
"Nhưng mà, xin các ngươi yên tâm, chúng ta là sát thủ có tiết tháo, nhận tiền của các ngươi, thì sẽ một lòng thay các ngươi làm việc."
"Không phải sợ chúng ta đục nước béo cò, sát thủ Hắc Dạ đối diện cứ giao cho sát thủ Thiên Tự chúng ta, chúng ta nhất định sẽ giúp các ngươi ngăn chặn bọn hắn."
Nghe thử xem, cái này thật biết làm ăn đấy! Còn nói sẽ không đục nước béo cò, ai tin chứ!
Đều là cùng là một thế lực, nhận tiền của hai nhà, cuối cùng liền một câu: Ta ngăn chặn đồng bọn của ta là được, các ngươi cứ tiếp tục đi.
Sắc mặt của đám người Chung Hùng Nguyên trực tiếp đen lại, cảm giác tiền của bọn họ đều mất trắng rồi, mời sát thủ của Thính Vũ Các đi ngang qua sân khấu liền không còn nữa.
Chỉ là trong lòng của đám người Chung Hùng Nguyên càng không cam lòng hơn, bọn họ cũng không dám bây giờ nói với sát thủ của Thính Vũ Các là không. Nếu như không cẩn thận khiến đối phương nổi giận, bức đối phương đến phe đối diện, vậy thì phiền toái lớn.
"Chung Hùng Nguyên, hiện tại lại trở về cục diện ban đầu, sát thủ Thính Vũ Các cùng ngoại viện mà ngươi mời tới đã không giúp được ngươi nữa."
"Cố ý khai chiến, cũng là Bá Đao Hội ngươi cùng thế lực cá nhân của Quy Vân sơn trang ta chém giết, kết cục chắc chắn lưỡng bại câu thương giống như bình thường."
"Hôm nay là sinh nhật ta, không thích hợp thấy máu, chi bằng song phương chúng ta đều lùi một bước, ngươi đưa người của ngươi rời đi bây giờ, ta sẽ không truy cứu chuyện ngươi đập phá tường đá nhà ta."
Vương Nguyên Vinh nói xong, lại lén lút truyền âm cho Hoàng Đông Kiệt.
Hắn hiểu rất rõ Chung Hùng Nguyên, khả năng để Chung Hùng Nguyên rời đi không nhiều lắm, hắn phải làm thêm một cái bảo hiểm mới được.