“Này còn chưa rõ hay sao!”
Thân thể Hoàng Đông Kiệt lơ lửng dần dần nâng lên cho đến khi đạt tới mức ngang với Vipotensa mới dừng lại.
“Ngươi không phải là dũng giả, ngươi có thiên phú dị bẩm thêm vận khí tốt mới thăng chức Người Siêu Việt, đây trời cao cho ngươi ân huệ, ngươi hà tất phải đi tìm chết!”
Vipotensa chợt cảm thấy được buồn cười, một bó tuổi như vậy tương đương đã bước một chân vào quan tài, dù hắn có là Người Siêu Việt, hắn còn có thể có bao nhiêu thực lực?
Không thức thời cản đường nó không phải là tìm cái chết sao?
Hoàng Đông Kiệt không trả lời, triệu hồi sấm sét đánh vào Vipotensa, tia sét vừa lóe lên thì sấm sét đã đánh vào người Vipotensa.
Sấm sét cực lớn đánh vào Vipotensa giống như những mưa rơi xuống tấm thép, tia lửa điện bắn tung tóe, hồ quang loạn tảo, tuy nhiên, thân hình to lớn của Vipotensa không hề cử động, đôi mắt rồng nhẹ nhàng giám sát Hoàng Đông Kiệt giống như đang nói ngươi đang gãi ngứa cho ta phải không?
“Quả nhiên da dày thịt béo!”
Chứng kiến sức phòng thủ đáng kinh ngạc của Vipotensa, Hoàng Đông Kiệt không khách khí triệu hồi vô số tia sét hướng về phía Vipotensa.
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Sấm sét lóe lên khắp bầu trời, vô số vòng điện tạo thành mạng lưới năng lượng dày đặc tập trung, bao trùm lên Vipotensa.
Thân thể của Vipotensa rất to lớn, nhưng dù thân hình có to lớn đến mấy cũng không thể dung nạp được sấm sét trên trời, sấm sét đánh vào nó tràn ra, quét về phía mặt đất theo những vòng cung ngẫu nhiên.
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Vô số đá vụn bay lên, vòng cung càn quét ra những con mương cháy đen trên mặt đất.
“Hừ!”
Vipotensa bỗng nhiên quát lạnh một tiếng, hàn ý lan rộng đến tận trời đất.
Tiếng sấm dừng lại, giống như vạn vật thế gian đều bị đóng băng.
Cơ thể to lớn của Vipotensa rung chuyển, bầu trời phủ đầy băng, sấm sét, mây đen, vân…vân… nháy mắt biến thành những ngôi sao sáng, thung lũng khổng lồ giờ đã biến thành một thung lũng trắng xoá.
“Ngươi không nên cản đường ta!”
Vipotensa vốn tưởng rằng ông lão sẽ sợ hãi vì sức phòng ngự đáng kinh người của nó, nhưng không ngờ ánh mắt của ông lão lại bình tĩnh đáng sợ, nó nhìn không ra thứ nó muốn nhìn, bỗng nhiên khó chịu.
Nhất thời, long uy trong cơ thể nó ngày càng mạnh mẽ, nó chuẩn bị dạy cho ông già một bài học.
Ai ngờ ông già có thể di chuyển nhanh hơn nó một bước?
Cảm giác áp bức trên cơ thể nó vừa tăng lên, một cảm giác áp bức khác thậm chí còn mạnh mẽ hơn chợt xuất hiện, giống như hàng tỷ tấn nước biển lao thẳng vào mặt nó, lấn át cảm giác áp bức của nó.
Là ông lão, ma lực lực phô thiên cái địa của lão trào ra áp đảo, như muốn tràn ngập thế giới.
Cảm giác áp bức tột đến từ ông già này.
Negan Culadra Leihou trợn to mắt, đây là cha của hắn sao? Làm sao cha hắn lại có thể có được pháp lực đáng sợ như vậy.
Nim cứng miệng, hay thật, nó là một cự long, còn là cự long Vipotensa sao?
Bọn người Luân Nạp bị ma lực lượng này làm kinh hãi khiếp sợ, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy lão gia tử phát huy lực lượng mức độ như vậy.
Là đối thủ trước mặt quá yếu, lão gia tử chưa bao giờ được tận hứng.
Những người ẩn nấp trong bóng tối lúc này đều kinh sợ.
Đặc biệt là những người giáo đình Hắc Ám, trong mắt họ, mối đe dọa từ Hoàng Đông Kiệt ngày càng lớn.
Bọn họ cũng không hy vọng Hoàng Đông Kiệt còn sống, hy vọng Vipotensa có thể mạnh tay giết chết Hoàng Đông Kiệt.
Ma lực như thần như ma lan tỏa khiến cho khắp thiên địa như lâm vào lôi vực, một lúc sau, phía sau Hoàng Đông Kiệt ngưng tụ ra chân thân lôi thần khổng lồ. So với chân thân lôi thần khổng lồ, thân hình của Vipotensa giống như một đứa trẻ so với một người trưởng thành.
Hoàng Đông Kiệt giơ tay, chân thân lôi thần khổng lồ phía sau cũng giơ tay.
Một cái tát nhắm thẳng vào Vipotensa.
“Ầm!”
Ngay cả cơ hội né tránh Vipotensa cũng không có, nó đã bị chân thân lôi thần khổng lồ tát rơi xuống đất.
Ngay sau đó, trước khi Vipotensa kịp phản ứng, chân thân lôi thần khổng lồ đã đấm về phía Vipotensa.
Vô số tàn ảnh nắm đấm làm rung chuyển toàn bộ thung lũng tuyết khiến đất đá bay tung, bụi bay mù mịt.
“Gầm!”
Khi lớp bụi dày đặc bao phủ vạn vật, Vipotensa bị đánh xuống đất nổi giận, long tức xé nát lớp bụi, xuyên qua chân thân lôi thần.
Chân thân lôi thần tan biến, Hoàng Đông Kiệt lơ lửng trên bầu trời, bình tĩnh nhìn đôi cánh khổng lồ bên dưới, lớp bụi bao phủ phía dưới bị Vipotensa thổi bay. Những khán giả xung quanh thấy rõ tình trạng của Vipotensa đều kinh sợ, nó đã bị thương rồi.
Vipotensa bị thương.
Cánh trái bị xé toạc, trên người không chỉ có vết bầm tím, chảy máu mà còn có những chỗ bị sét đánh cháy xém.
“Không hổ là cự long, máu rất nhiều. Đối mặt với loạn quyền tấn công của ta cũng chỉ bị thương da thịt!”
Hoàng Đông Kiệt càng hưng phấn hơn, bao cát có đủ tư cách như vậy có thể chịu được một phần mười lực lượng của hắn.
“Nhân loại đang chết, ta muốn ngươi chết!”
Vipotensa tức giận, quả thực là vết thương ngoài da, nhưng bị người đè trên mặt đất ấu đả, thương tổn tính không cao, tính sỉ nhục lại rất mạnh.
Một cự long cao cấp như nó khi nào thì chịu sỉ nhục như vậy.
Khí tức của kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn trong chốc lát tràn ngập thiên địa, giây tiếp theo, vết thương trên cơ thể nó lành lại với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường…