Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 129 - Chương 129. Mất Mặt Xấu Hổ!

Chương 129. Mất mặt xấu hổ!
Chương 129. Mất mặt xấu hổ!

Quy Vân sơn trang.

Mọi người Quy Vân sơn trang tìm trên thi thể Chung Hùng Nguyên và trưởng lão Bá Đao Hội nhưng không tìm được bất kỳ thuốc giải nào, đoán là có thể bọn người Chung Hùng Nguyên thật sự đã hủy thuốc giải.

Bất đắc dĩ, bọn họ chỉ có thể an tĩnh lại khẩn trương nhìn y sư Lỗ Thụ đang bắt mạch cho Vương Nguyên Vinh, đặt hết hy vọng lên người y sư Lỗ Thụ.

Một lúc lâu, khi thấy y sư Lỗ Thụ đột nhiên nhíu chặt lông mày, họ hoảng sợ:

“Lỗ Y sư, thế nào rồi?”

Mọi người thấy Lỗ Thụ thu hồi bàn tay bắt mạch đứng dậy thì khẩn cấp hỏi.

“Trang chủ, thật xin lỗi, tình trạng của lão trang chủ đã vượt qua phạm vi năng lực của ta, ta tìm không ra bất kỳ phương pháp nào chữa trị cho lão trang chủ.”

Lỗ Thụ rất áy náy lại bất lực nói.

“Không, Lỗ y sư, ngươi xem lại lần nữa đi, ngẫm lại nói không chừng có cách cứu trị lão trang chủ, ngươi nhất thời gấp mà quên mất.”

“Lỗ gia gia, ngươi chính là thần y, ở sơn trang không có bệnh nhân nào ngươi trị không được, gia gia chỉ là trúng chút độc nhỏ, Lỗ gia gia ngươi chắc chắn có cách cứu trị gia gia mà đúng không?”

Các trưởng lão Quy Vân sơn trang nóng nảy, huynh muội Vương Tử Bác cũng nóng nảy, ngay cả hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn cũng thấy nóng nảy.

“Thực xin lỗi, kịch độc đã xâm lấn lục phủ ngũ tạng của lão trang chủ, ta căn bản cũng không có năng lực bức độc tố ra ngoài.”

“Bây giờ thứ có thể cứu lão trang chủ, chỉ có Lục thần y hoặc phục sinh đan.”

“Cái này, cái này...Lỗ y sư, trừ cái đó ra, chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?”

Mọi người Quy Vân sơn trang vừa nghe, lông mày đều nhíu chặt, bọn họ biết Lục thần y đã sớm mai danh ẩn tích.

Trên đời không thiếu nhất chính là bệnh nhân, những bệnh nhân này hơn ai hết muốn tìm được Lục thần ý để chữa lành bệnh tật, vết thương, nhưng trước đó chưa có ai trong số họ tìm được Lục thần y.

Phục sinh đan, năm đó Lục thần y dựa vào hơn nửa đời người trả giá mới khó khăn lắm mới luyện ra mười lăm viên, nhiều năm như vậy chỉ còn lại mấy viên.

Bọn họ đi đâu tìm những viên phục sinh đan còn lại, dù cho lão thiên gia mở mắt để bọn họ biết tung tích phục sinh đan thì bọn họ lại lấy gì để đổi lấy phục sinh đan, người có thể có được phục sinh đan không phải là thế lực siêu nhiên chính là thế lực đỉnh cấp, những thế lực này sẽ thấy Quy Vân sơn trang đáng thương lấy phục sinh đan ra trao đổi sao.

Ngẫm lại cũng biết không thể, phục sinh đan chính là thánh dược cứu mạng, ai mà ngu ngốc lấy thánh dược bảo mệnh ra cho.

Nhìn lão trang chủ ngất xỉu, tất cả mọi người trong phòng đều hy vọng Lỗ y sư lại nghĩ cách khác.

Hoàng Thiên Khải nghe được phục sinh đan, mắt cũng hơi ngưng tụ, trên người phụ vương vốn đã có một viên phục sinh đan, có điều đã bị hắn lấy cho Kiều Vân Nhi ăn rồi.

Hắn cũng bất lực với tình huống bây giờ, hắn cũng không thể kêu Kiều Vân Nhi nôn viên phục sinh đan ra.

“Độc mà lão trang chủ trúng là một loại kỳ độc ngay cả ta cũng không biết, kỳ độc này rất bá đạo, nếu như không phải lão trang chủ chân khí viên mãn thâm hậu, lão trang chủ cũng không thể kéo dài được đến bây giờ.”

“Nhưng kỳ độc chính là kỳ độc, dù chân khí của lão trang chủ thâm hậu thế nào cũng vô dụng, không có thuốc giải chuyên môn thì kịch độc không biết này cũng sẽ không ngừng thôn phệ sinh mệnh lực của lão trang chủ.”

“Ngoại trừ Lục thần y cùng phục sinh đan ra, có lẽ còn tồn tại cách không phải là cách.”

“Đó chính là lão trang chủ ở thời khắc nguy cơ sinh tử đột phá thiên hạn nhất quan, đạt tới đại Tông Sư, đến lúc đó chân khí lão trang chủ triệt để chuyển hóa thành chân nguyên.”

“Lấy tính đặc biệt của chân nguyên, chân nguyên sẽ mài mòn kịch độc trong cơ thể, hoặc là dễ dàng bài tiết kịch độc ra ngoài cơ thể.”

“Nhưng các ngươi cũng biết, tiềm lực của lão trang chủ đã sớm hao hết rồi. Muốn đột phá đại Tông Sư, lão trang chủ chỉ sợ khó có thể vượt qua cửa ải này.”

“Ngoài ra, nếu chúng ta có thể mời đại Tông Sư tới, lấy chân nguyên đại Tông Sư cường đại trục xuất kịch độc trên người lão trang chủ, nói vậy cũng có thể.”

“Nhưng trên đời chỉ có bảy vị đại Tông Sư, mỗi một vị đều cao cao tại thượng, muốn mời bọn họ, ngay cả con mắt cũng không nhìn chúng ta.”

“Ôi!”

Lỗ Thụ đầu tiên là thở dài một hơi, sau đó tiếp tục nhìn mọi người nói.

“Với trạng thái bây giờ của lão trang chủ, lão trang chủ nhiều nhất có thể chống đỡ ba canh giờ, ta có thể dùng bí thuật đánh thức lão trang chủ.”

“Có điều vừa tỉnh lại, lão trang chủ có thể chống đỡ không quá nửa canh giờ, đây chính là cái giá phải trả cho bí thuật.”

Lỗ Thụ bất lực, chỉ có thể đưa ra quyền lựa chọn cho Vương Thiên Đoan, có muốn đánh thức lão trang chủ bây giờ để gặp hắn một lần cuối cùng hay không.

“Ôi...”

Lỗ Thụ vừa mới nói xong, trong phòng có tiếng khóc yếu ớt xuất hiện, đây là tiếng khóc của Vương Quả Nhi.

Không ai nói Vương Quả Nhi không phải, vì mọi người trong phòng cũng lộ ra cảm xúc khổ sở thương tâm, có người còn lặng lẽ rơi lệ.

Mọi người trong phòng đều khổ sở, chỉ có Hoàng Đông Kiệt ở trong phòng là lạc lõng, hắn đang nhàn nhã ngồi trên ghế uống trà, thỉnh thoảng thất thần ngẩn người.

Hắn thật sự không vội hoặc là nói hắn không hoảng hốt chút nào.

Những thứ Lỗ Thụ nói hắn hầu như đều phù hợp.

Hắn có phục sinh đan, còn có rất nhiều nữa là đằng khác.

Hắn là đại Tông Sư, còn không phải đại Tông Sư bình thường, mấu chốt y thuật của hắn cũng không tệ lắm, ngoại trừ không thể cứu sống người chết ra, bệnh nhân bệnh tật bình thường hắn đều chữa được.

Vương Thiên Đoan lộ ra ý khổ sở nhìn phụ thân ngất xỉu, hắn muốn cứu phụ thân, nhưng hắn thật sự không có cách nào.

Hắn không có phục sinh đan, ba canh giờ tìm ra Lục thần y quả thực là nằm mơ, mời đại Tông Sư ra tay, hắn tự biết thân biết phận, tư cách tiếp cận đại Tông Sư hắn cũng không có.

Đừng nói mời, có thể ngay cả đại môn thế lực siêu nhiên hắn cũng không vào được.

Nghĩ đến đây, Vương Thiên Đoan cũng đã có tâm lý chuẩn bị hậu sự cho phụ thân, bây giờ hắn nghĩ hắn sẽ đánh thức phụ thân bây giờ hay là chờ nửa canh giờ cuối cùng đánh thức phụ thân.

Hắn nhìn mọi người trong phòng, muốn nghe ý kiến của mọi người, bỗng nhiên hắn thấy Hoàng Đông Kiệt thỉnh thoảng thất thần ngẩn người, Vương Thiên Đoan đầu tiên là sửng sốt, cảm xúc này của Đông Võ vương không đúng!

Trong phút chốc, hắn đột nhiên nhớ tới một tin đồn liên quan đến Đông Võ vương phủ, nghe đồn Đông Võ vương phủ có một viên phục sinh đan, ý niệm vừa xuất hiện, cả người hắn kích động.

Hết chương 129.
Bình Luận (0)
Comment