Chương 1322
Chương 1322: Chúa tể bại trận "Phốc" Thượng Gổ Chiến Thần dừng thân thể lại, không nhịn được nuốt một ngụm thần huyết, nhìn thấy chiến phủ ở trên tay của Hoàng Đông Kiệt, hắn giơ tay nhắm chuẩn về hướng Hoàng Đông Kiệt, muốn cưỡng ép triệu chiến phủ của hắn trở về. Chiến phủ đáp lại rồi, nó kịch liệt chấn động ở trong tay của Hoàng Đông Kiệt, ý đồ trốn thoát khỏi sự khống chế của Hoàng Đông Kiệt. "Không biết ngoan như vậy, cần ngươi để làm gì!" Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy chiến phủ đang phản kháng hắn, thuộc tính tan vỡ xuất hiện, trực tiếp xuyên vào trong chiến phủ. "Không"
Thượng Cổ Chiến Thần cảm ứng được cái gì đó, khoé mắt phóng đại lên.
Băng
Chiến phủ vẫn là không chịu nổi thuộc tính tan vỡ của Hoàng Đông Kiệt mà nổ thành mảnh vụn
"Phốc"
Chiến phủ tan vỡ, lực căn trả truyền đến, Thượng Cổ Chiến Thần lại lần nữa phun ra một ngụm máu, khí tức trên người cũng hạ xuống theo.
"Hai người các ngươi trộm nhà thành công chưa, có cần ta cho các ngươi thêm một chút thời gian hay không?”
Hoàng Đông Kiệt nhìn về phía Quang Minh Chủ Thần cùng Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần trốn ở phía sau, biết bọn hắn vẫn luôn xâm nhiễm thế giới này, ý đồ tìm được cách chạy khỏi nơi này.
Mặc dù biết bọn hắn gần như không có khả năng trộm nhà thành công, nhưng nhìn thấy bọn hắn ở ngay trước mặt hắn, quang minh chính đại xâm nhiễm thế giới này, cái này liền có chút quá đáng. Quang Minh Chủ Thần cùng Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần liếc nhìn nhau, đều thông qua ánh mắt của đối phương biết được không làm gì được thế giới này. "Pháp Tắc Hỗn Độn"
Biết không cách nào xâm nhiễm thế giới này, bọn hắn không tiếp tục làm chuyện vô ích nữa.
Lúc này hợp kích, lấy pháp tắc hỗn độn do quang minh cùng hắc ám hỗn hợp sinh ra đánh về hướng Hoàng Đông Kiệt. "Vì sao không biết ngoan ngoãn chứ?" Hoàng Đông Kiệt lắc đầu, lập tức mở miệng ra hút một cái về phía Pháp Tắc Hỗn Độn đâm đầu vào.
Ảnh hưởng của Pháp Tắc Hỗn Độn làm loạn thời không cứ như vậy bị Hoàng Đông Kiệt hút xuống.
"Khá vô vị, bỏ đi, không chơi với các ngươi nữa, nên kết thúc rồi."
Hoàng Đông Kiệt vừa dứt lời, toàn bộ thời không đều bị cầm cố, điều này khiến cho tất cả vị thân sắc mặt nhất thời biến đổi. Bọn hắn đang giấy giụa, chỉ là pháp tắc của thời không này khiến cho động tác của bọn hắn trở nên thong thả dị thường, tư tưởng cũng bị thời không này làm rối loạn.
"Cẩn thận"
Không gian Chủ Thần sắc mặt cứng đờ, nhắc nhở của các thân khác vẫn là quá chậm, Hoàng Đông Kiệt đã xuất hiện ở trước mặt hắn, hơn nữa tay của Hoàng Đông Kiệt đang xuyên vào trong thân thể hắn móc loạn.
Không Gian Chủ Thần cứ như vậy trơ mắt nhìn Thần Cách của mình bị Hoàng Đông Kiệt móc ra.
"Trả, trả lại cho ta."
Nhìn thấy Thần Cách bị móc ra, Không Gian Chủ Thần còn muốn cướp về, chỉ là hắn đã hư nhược bị một ánh mắt của Hoàng Đông Kiệt huỷ diệt.
"Người tiếp theo"
Hoàng Đông Kiệt nhìn về phía Đại Địa Chủ thần, điều này khiến cho đồng tử của Đại Địa Chủ Thần co rụt lại, hắn sợ rồi, không nói hai lời đột nhiên lui ra ngoài, ở chỗ thời không tán loạn này, ý đồ tìm ra một con đường sống.
Nhìn thấy Đại Địa Chủ Thần tán loạn khắp nơi, khoé miệng của Hoàng Đông Kiệt không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh. Hắn giơ tay nắm một cái vào hư không, phương hướng mà Đại Địa Chủ Thần chạy trốn xuất hiện bàn tay khổng lồ một tay che trời mắt không thể nhìn thấy hết được nắm qua đây.
Đại Địa Chủ Thần vẫn là quá nhỏ bé, lập tức bị bàn tay khổng lồ này bắt được. Hoàng Đông Kiệt ngoắc tay, Đại Địa Chủ Thần cũng đã đưa đến trước mặt của hắn.
Bộc
Tay xuyên vào mò loạn một lượt, lại một viên Thần Cách tới tay.
"Kiệt kiệt kiệt."
"Đừng sợ, ta hạ thủ rất nhanh, sẽ không khiến cho các ngươi cảm thấy đau đớn đâu."
Hoàng Đông Kiệt lộ ra nụ cười bất lương, từng bước đi về hướng Chủ Thần còn lại. Ngoại giới, Chúa Tể bỗng nhiên mở mắt, hắn rốt cuộc đã tìm được không gian hiện tại của Hoàng Đông Kiệt.
Hắn rạch một cái về hướng hư không phía trước, một Thông Đạo Không Gian hình thành, hắn một chút do dự cũng không có liền nhảy vào.
Sau khi hắn đi vào, nhìn thấy cảnh tượng phía trước cũng liền sững sờ.
Chỉ thấy Hoàng Đông Kiệt đạp lên thi thể của Thượng Cổ Chiến Thần, tay trái bóp cổ của Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần nhấc hẳn lên cao, tay trái cầm Thần Cách mà Quang Minh Chủ Thần mới móc ra.
Ngoại trừ Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần ở trên tay của Hoàng Đông Kiệt ra, hiện trường cũng chỉ còn lại Thượng Cổ Phong Thần vết thương chồng chất cùng Thái Dương Chủ Thần Thời Minh Hổ còn chưa chịu độc thủ của Hoàng Đông Kiệt.
Thượng Cổ Phong Thần nhìn thấy Chúa Tể rốt cuộc đã tới, ánh mắt kích động sắp nhảy ra ngoài, trong khoảng thời gian này, ngoại trừ sợ hãi ra, hắn cũng không biết bản thân tiếp nhận cái gì.
"Cứu, cứu ta."
Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần cảm giác được khí tức của Chúa Tể, biết Chúa Tể tới rồi, lập tức cầu xin Chúa Tể cứu mạng.
Chỉ là một giây tiếp theo, thân thể của hắn cứng đờ, ánh mắt tràn ngập bất cam, bởi vì Hoàng Đông Kiệt đã móc đi Thần Cách của hắn.
"Chờ ngươi lâu như vậy, ngươi rốt cuộc đã tới rồi, thế nào, nhìn thấy cảnh tượng thế này, ngươi có vui không?”
Hoàng Đông Kiệt cất Thần Cách xong, ngón tay tùy ý búng một cái, thân thể của Thượng Cổ Hắc Ám Chủ Thần cùng Thượng Cổ Chiến Thần trong nháy mắt phân giải mãn diệt.
Chúa Tể vẻ mặt âm trầm đến mức sắp chảy ra nước, hắn biết là sự ngạo mạn của thần tộc bọn họ đã tạo thành tất cả chuyện này, chỉ là bây giờ hối hận đã không còn kịp nữa rồi.
Hắn cho Thượng Cổ Phong Thần cùng Thái Dương Chủ Thần Thời Minh Hổ một ánh mắt, bảo bọn họ lui ra phía sau, một chỉ nhấn về hướng Hoàng Đông Kiệt.
Vĩ lực đến từ cõi Niết bàn ngay lập tức ập đến, Hoàng Đông Kiệt giơ tay lên đỡ một cái, bàn tay trực tiếp bị đâm xuyên. Hoàng Đông Kiệt nhìn bàn tay bị đâm xuyên sững sờ một hồi, ngay lập tức khóe miệng của hắn nhếch lên.
Lực lượng tăng vọt, vết thương bị bàn tay xuyên thủng trong nháy mắt khép lại, Hoàng Đông Kiệt mang theo Ma khí ngập trời lách thân mà lên xông về phía Chúa Tể.
Hai người va chạm, hư không nứt ra, cái bóng của Kính Hoa Thủy Nguyệt khiến cho hai người ở chỗ giao giới một người trên trời, một người dưới đất, khiến cho mảnh vỡ hư không văng tán loạn khắp nơi.
Giết chóc kịch liệt khiến cho Thượng Cổ Phong Thần cùng Thời Minh Hổ trợn mắt hốc mồm.
Bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy Chúa Tể nghiêm túc như vậy, còn nhìn thấy Chúa Tể và Hoàng Đông Kiệt đồng thời bị thương rồi, hai người lại có thể thế lực ngang nhau.