Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 1371 - Chương 1359

Chương 1359 Chương 1359: Tiền bẩn Lão Mù lúc này không nói nữa, cầm chiếc cốc xúc xắc lên lắc lắc, hắn không †in vận may của Hoàng Đông Kiệt lại tiếp tục tốt, vận may với kỹ năng cờ bạc đã khơi dậy tinh thần chiến đấu trong hắn. "Xin hãy đặt cược!" Lão Mù có thái độ đoan chính, làm cho người ta thoạt nhìn có loại ý chí chiến đấu sục sôi cảm giác. "Vẫn là toàn bộ mua xỉu!" Khóe miệng Hoàng Đông Kiệt nhếch lên, Lão Mù này chơi giỏi thật, hắn đã trúng ba lần liên tiếp, đây là vì hắn không ngờ tới, hoặc là hắn cảm thấy mình đánh bạc tích lũy quá nhiều, đặt cược nên cẩn thận. Nghe được Hoàng Đông Kiệt vẫn là đặt xỉu, tuy sắc mặt Lão Mù không thay đổi, nhưng lòng bàn tay đã đổ mồ hôi.

"Mở đi!"

"Mở đi!"

Trước sự phấn khích của những con bạc xung quanh, Lão Mù đành phải mở cốc xúc xắc.

"Ba, xỉul"

Tiếng Lão Mù không lớn, nhưng ở hiện trường mọi người nghe được, bỗng nhiên bị Hoàng Đông Kiệt làm cho chấn kinh lần nữa.

Lúc này, vốn của Hoàng Đông Kiệt đã lên tới bốn trăm lạng.

"Hắn gian lận, chắc chắn hắn đã gian lận!"

Khi Hoàng Đông Kiệt tiếp tục đặt cược, Hắc Háo Tử chỉ thẳng vào Hoàng Đông Kiệt, nói hắn gian lận. Một câu gian lận giống như que diêm đang cháy ném vào thùng dầu, lập tức bùng cháy.

"Ta cũng cảm thấy hắn gian lận, hắn là Thiết Cẩu cưồng cờ bạc, bị thần xui xẻo ám, sao có thể may mắn đến mức liên tiếp đặt trúng ba lần?"

"Đúng vậy, trước đây hăn luôn đánh thua. Làm sao vận khí nói tới là tới chứ?"

"Hay lắm, dám gian lận trong đổ phường Tứ Hải, hắn không muốn sống nữa rồi!" Khi những con bạc xung quanh nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt trúng tiền, trong lòng bọn họ mất cân bằng, từng người nghi ngờ Hoàng Đông Kiệt đang gian lận.

"Ta ở xa bàn đánh bạc như vậy, tay chân còn chưa chạm vào bàn đánh bạc. Các người đã nói rằng ta gian lận. Làm sao ta có thể gian lận được?"

"Ta có gian dối thì các ngươi nghĩ chủ nhân ở đây không nhìn ra sao. Thái độ của bọn họ đã chứng minh rằng ta không gian lận. Ta không biết các ngươi đang sủa cái gì?"

Hoàng Đông Kiệt giễu cợt mọi người, thái độ ngạo mạn khinh thường như không sợ dư luận phẫn nộ.

"Chết tiệt, hắn đang chế nhạo chúng taI" "Im lặng!"

Ngay khi tất cả những người đánh bạc tại hiện trường càng kích động hơn, Lão Mù đã nghiêm nghị hét lên khiến mọi người có mặt tại hiện trường im lặng. Đương nhiên, Hoàng Đông Kiệt không có trong số đó.

"Số tiền hắn thắng được là số tiền của đổ phường chúng ta. Nếu hắn gian lận, đổ phường của chúng ta sẽ để hắn tiếp tục hoành hành hay sao!" "Mặc dù chúng ta cũng hy vọng rằng hắn sẽ gian lận, nhưng hắn đã không làm vậy. Đơn giàn là hắn chỉ gặp may mắn mà thôi. Đôi khi các ngươi không thể không thừa nhận những cờ bạc người may mắn, đánh cược có thể như mèo mù vớ phải cá rán!

Nghe Lão Mù nói xong, đám người đánh bạc đều kiềm nén cảm xúc.

"Vận may cờ bạc của hắn suy yếu trong suốt mười lăm năm qua. Có vẻ như vận may cờ bạc của hắn đã thực sự đến!" "Đưa cho ta tất cả bạc mà các ngươi có, chúng ta đặt theo hắn, nhất định sẽ có thể thắng không ít bạc!"

Hắc Hạo Tử vội vàng bảo hai người theo mình móc tiền ra, chuẩn bị theo cược thăng một hai ván.

Khi bọn họ lục tìm bạc trên người, vẻ mặt của tất cả bọn họ đều thay đổi, tất cả bạc trên người bọn họ đều không còn nữa.

"Hai người các ngươi mỗi người mang bao nhiêu bạc?”

Hắc Hạo Tử nghĩ đến điều gì, đột nhiên hỏi.

Đại Ngưu: tám lượng.

Nhị Ngưu: bảy lượng.

Hắc Hạo Tử nghe vậy hung hăng nhìn Hoàng Đông Kiệt, trong người hắn có ba mươi lăm lượng bạc, còn của Đại Ngưu Nhị Ngưu thì đúng năm mươi lượng. "Khốn kiếp, ngươi đã trộm tiền của chúng tai"

Hắc Hạo Tử hung tợn nhìn Hoàng Đông Kiệt, tuy không biết Hoàng Đông Kiệt lấy trộm bạc của bọn họ bằng cách nào, nhưng hắn gần như chắc chắn năm mươi lượng đó là của bọn họ... Vốn tưởng hắn đã tìm được bảo vật, hắn mới dễ dàng lấy ra năm mươi lượng bạc, không ngờ năm mươi lượng bạc lại bị lấy đi trên người bọn họ.

Tưởng tượng đến chuyện con nghiện cờ bạc Thiết Cẩu đang đánh bạc bằng tiền của họ, cơn tức giận trong lòng dù có cố gắng kìm nén thế nào cũng dâng lên, biểu cảm bên ngoài trở nên dữ dội."Đổ phường các ngươi không quan tâm, bọn họ như vậy rất ảnh hưởng tâm tình của khách chơi bạc, khách chơi bạc không có tâm tình, khách của các ngươi liền giảm bớt, bọn họ như vậy là đang phá chuyện làm ăn của các ngươi!"

"Nếu bọn họ phá hoại chuyện làm ăn của các ngươi mà các ngươi cũng không quan tâm, ta có lý do nghi ngờ ba người họ và các ngươi thực chất là cùng một bọn. Đổ phường đang bắt nạt khách hàng, không muốn ta tiếp tục thắng đúng không!"

"Mới sắp xếp để ba người bọn họ cố tình làm ta ghê tởm. Đầu tiên, bọn họ buộc tội †a gian lận, bây giờ lại vu oan cho ta ăn trộm tiền của bọn họi"

Hoàng Đông Kiệt trước tiên không màng chuyện gì mà chụp mũ trước đã rồi nói. "Khốn kiếp, ngươi đã trộm tiền của chúng †a mà còn nói lý. Hãy mau trả lại tiền cho chúng ta gấp đôi, nếu không bây giờ chúng ta sẽ đưa ngươi đi gặp quan!"

Hắc Háo Tử chăm chú nhìn Hoàng Đông Kiệt, đương nhiên không thể cứ như vậy mà quên, dự định tính lãi trước, sau đó mới từ từ thanh toán với Hoàng Đông Kiệt.

"Ngươi có chứng cớ không? Ngươi có bằng chứng nào chứng tỏ năm mươi lượng này là của các ngươi không?” Hoàng Đông Kiệt thờ ơ hỏi. "Vậy còn ngươi? Ngươi có băng chứng gì chứng minh răng năm mươi lượng bạc này của ngươi mang tới?"

Hắc Háo Tử cũng ép hỏi tương tự.

"Ha ha, ngân lượng của ta, tại sao ta phải chứng minh với ngươi? Đừng quấy rầy ta đánh bạc, bằng không... !"

"Bằng không như thế nào, ngươi cho rằng ngươi đắc tội ta có thể trốn thoát sao!?" "Đủ rồi!"

Lão Mù ra lệnh dừng trò khôi hài này lại. "Nếu bây giờ các ngươi có bằng chứng chứng minh năm mươi lượng bạc là của các ngươi thì hãy lấy chứng cứ ra ngay!" "Nếu chứng minh được năm mươi lạng đó đúng là của các ngươi thì muốn làm gì thì làm, báo quan hay giải quyết riêng, đổ phường chúng ta cũng không quan tâm!" "Nếu các ngươi không thể đưa ra được bằng chứng, yêu cầu các ngươi rời đi ngay!" Lão Mù vừa dứt lời, đám tay đấm trong đổ phường đã vây quanh hắn.

"Đại ca, làm sao bây giờ?"

Đại Ngưu Nhị Ngưu sợ hãi lo lắng khi nhìn thấy tình hình trong đổ phường.

Bọn họ có thể có chứng cớ gì chứng minh năm mươi lạng là của họ, nguồn ngân lượng của họ không sạch sẽ, có thu phí bảo vệ, có dùng vũ lực đoạt lấy, toàn là tiền bẩn.

Tiền bẩn, bọn họ có chứng cớ chứng minh mới là lạ.
Bình Luận (0)
Comment