Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 1372 - Chương 1360

Chương 1360 Chương 1360: Y Tam Nương! "Chúng ta đi!" "Đại ca, tiền kia thật sự là của chúng ta, chúng ta cứ đi như vậy sao?" Đại Ngưu Nhị Ngưu không hiểu sao đại ca của bọn họ lại có thể bỏ qua được. "Sao một đám có thể ngu ngốc như vậy? Ở đây chúng ta không thể động vào hắn, nhưng sau khi hắn rời khỏi đổ phường Tứ Hải, tất cả số tiền hắn có đều không phải là của chúng ta sao?" "Hắn chỉ có một mình, trừ khi ở lại đổ phường Tứ Hải, hắn không thể trốn thoát được!" Hắc Háo Tử nói xong liền dẫn Đại Ngưu Nhị Ngưu ra ngoài, ngồi rình ở ngoài chờ Hoàng Đông Kiệt đi ra. "Không ai quấy rầy, chúng ta tiếp tục đi!" Hoàng Đông Kiệt nói lời nhẹ nhàng, nhưng Lão Mù không khỏi đổ mồ hôi trán, có khi gặp phải người may mắn nghịch thiên như vậy, một lão nhân tuân theo quy củ như hắn cũng không chịu nổi.

Hậu viện đổ phường Tứ Hải.

"Chủ tử, không ổn rồi, trong đổ phường có một tên cờ bạc cực may mắn, Phúc bá gặp phiền phức rồi!"

Trên đài trong đình các, một nữ tử xinh đẹp lười biếng đang dựa vào chiếc ghế trải thảm lông gấu màu trắng, nghe giọng nói lo lắng của nàng hầu, đôi mắt đẹp động lòng người của nàng khẽ mở ra.

"Là tên cờ bạc may mắn như thế nào?" Giọng nói trong trẻo và quyến rũ vang vọng trong sân, vừa nhiễu lòng người vừa mê hoặc.

Nàng hầu nghe vậy liền nhanh chóng kể ngắn gọn cho chủ nhân những thông tin về Hoàng Đông Kiệt.

"Kỳ lạ, một kẻ cờ bạc tệ hại đột nhiên đổi vận, liên tiếp đánh bại Phúc bá của chúng ta!"

"Đây đúng là bản thân tên cờ bạc tệ hại đó, chứ không phải có kẻ giả danh hắn, cố tình đến đổ phường của chúng ta giả heo ăn hổ chứ?"

Y Tam Nương không nghĩ rằng một kẻ cờ bạc tệ hại nói đổi vận liền đổi vận, nàng cảm thấy vấn đề bèn đứng dậy đi vê phía đổ phường.

"Xem ra vận khí của ta rất tốt, lại trúng rồi!"

Hoàng Đông Kiệt mỉm cười nhìn Lão Mù, nhưng cũng có chút kinh ngạc, với tài đánh bạc của Lão Mù, hắn có thể dễ dàng thay đổi số xúc xắc trong cốc xúc xắc, nhưng hắn không hề thay đổi. Chỉ cần viên xúc xắc lắng xuống, thời điểm tay hắn rời khỏi cốc xúc xắc, viên xúc xắc trong cốc xúc xắc muốn là cái gì thì sẽ là cái đó.

Tuy nói thủ quy định không có gì không tốt, nhưng một đổ phường thủ quy định như vậy là một điều kỳ lạ.

Lão Mù cau mày, tuy hắn không có âm thầm giở trò, nhưng người trước mặt lại trúng bốn lần liên tiếp là điều rất bất thường.

Hắn không tin một tên cờ bạc tệ hại lại đổi vận thành như thế này, người trước mặt nhất định có vấn đề gì đó.

Nhưng trong tầm cảm giác của hắn, người trước mặt là một người bình thường.

Những người mạnh hơn hắn quả thực có thể trốn tránh được cảm giác của hẳn, nhưng đây là ngoại thành. Ở kinh thành, cường giả võ đạo tức là võ giả Tiên Thiên chỉ có ba mươi bốn mươi người, hầu như đều ở nội thành.

Không phải ngoại thành không có cường giả võ đạo, chỉ có hai ba người, phần lớn đều ở ngoại thành nơi đặc biệt nhất, trấn Trường An.

Mặc dù phố Thường Phong rất gần trấn Trường An, thậm chí có một quy định nào đó cho thấy phố Thường Phong cũng là một phần nhỏ của trấn Trường An, cường giả nhưng võ đạo nhìn chung không lang thang bên ngoài thành.

Lại càng không giả heo ăn hổ dịch dung hình dáng người khác đi trêu chọc người. Hơn nữa, Lão Mù đã từng thấy võ giả Tiên Thiên, thậm chí còn biết nhiều võ giả Tiên Thiên hơn hầu hết người bình thường.

Sở dĩ hắn khẳng định Hoàng Đông Kiệt không phải là võ giả Tiên Thiên giả heo ăn hổ là vì tâm nhãn hắn chưa nhìn thấy thiên thân vận của võ giả Tiên Thiên ở Hoàng Đông Kiệt.

Về phần Tông Sư chí cường cũng đừng nghĩ tới, hiện tại kinh thành chỉ có hai, lão thái giám sâu trong cung và chỉ có hai đại tướng quân Tạ Giang Dạ.

"Trong lòng ngươi đã hỗn loạn rồi. Hay là đổi một người đổ xúc xắc khác? Ta chỉ thiếu hai trăm nữa là đủ một ngàn lượng!"

"Lần này ta cược hai trăm lượng, nếu thăng ta sẽ thu tay!"

Lão Mù chưa kịp phản ứng thì một giọng nói từ trên lầu của đổ phường vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người có mặt. Tiếng chuông leng keng, leng keng, leng keng, đây là âm thanh do chuông tạo ra, lúc những khách đánh bạc khác nghe thấy tiếng chuông, cổ đều vươn dài ra, bởi vì bọn họ biết chỉ cần tiếng chuông vang lên, nữ chủ nhân xinh đẹp đổ phường Tứ Hải sẽ xuất hiện.

Khi một nữ nhân xinh đẹp quyến rũ xuất hiện trên lầu và dân dần đi xuống cầu thang, tất cả những người đánh bạc tại hiện trường không chỉ thở dốc mà trong lòng cũng hỗn loạn, hơn nữa, cổ họng bọn họ ùng ục mấy lần, nuốt rất nhiều nước bọt.

Mỹ nhân này thật quyến rũ, nhìn thấy nữ chủ nhân đổ phường xuất hiện, ánh mắt Hoàng Đông Kiệt cũng sáng ngời.

Vóc dáng thành thục của ngự tỷ thật không chê vào đâu được.

Tóc nàng được buộc cao, lông mày thanh thoát, lông mi mảnh khảnh dễ thương, đôi mắt quyến rũ đảo quanh, những sợi mi thanh mảnh vừa chớp là làm rung động trái tim những nam nhân có mặt ở đây.

Chiếc mũi nhỏ, chóp mũi hồng hồng, miệng anh đào nhỏ nhắn, môi mỏng đỏ mọng, dường như có một hương vị khác.

Dù giang hồ có những người có tính cách kỳ lạ và cách ăn mặc kỳ dị nhưng nàng lại ăn mặc rất phóng khoáng.

Nàng mặc một chiếc váy mỏng màu đỏ nhạt gần như không mặc, một dải băng trắng quấn từng lớp một lên bộ ngực đồ sộ của nàng.

Ngoại trừ chiếc yếm, vòng eo thon gọn, xương quai xanh và bờ vai thơm ngát không có cách nào che giấu được.

Tại sao khi nàng xuất hiện lại có tiếng chuông, là do nàng không thích đi giày, thích đi chân đất nên chuông treo ở mắt cá chân trái.

Không thể không nói nàng thực sự rất cá tính.

Chỉ thấy thấy nàng cầm một chiếc tẩu mảnh dài, hút một hơi nhỏ đầy quyến rũ rồi chậm rãi bước xuống, tư thái kia quả thực rất tuyệt làm cho nam nhân cảm nhận được vẻ đẹp lạ thường.

Chiếc tẩu dài và mỏng, Hoàng Đông Kiệt nhìn ra đó là vũ khí được mỹ nhân này thường xuyên sử dụng.

Hoàng Đông Kiệt khẽ khịt mũi, mỹ nhân này không phải đang hút thuốc, nàng đang hút dược liệu.

Ngoài mùi thuốc lá sợi, còn có một số loại thảo mộc được nghiền thành bột cho vào tẩu.

Nàng đang dưỡng thương!
Bình Luận (0)
Comment