Chương 1367
Chương 1367: Sức mạnh quỷ thần
"Hồi bẩm Hoàng gia, nếu kinh thành muốn nói có chuyện gì lớn xảy ra thì phải nhắc đến rừng Trường Phong!" "Vì chuyện rừng Trường Phong mà kinh thành đầu người cuồn cuộn rơi xuống đất!" Hoàng Đông Kiệt nghe vậy hơi nghiêng đầu nhìn về phía Trịnh Lương Tài, tại sao lại dính vào rừng Trường Phong? Không phải hắn mới ở rừng Trường Phong hơn nửa tháng mà mọi người đều đã rời đi, vậy thì tại sao chuyện vẫn chưa lắng xuống. "Mấy trăm năm qua kinh thành đã xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ nhưng không gì có thể sánh bằng rừng Trường Phong!" "Bởi vì sự việc ở rừng Trường Phong quá kỳ quái. Làm sao mà cây cối đột nhiên lại chết đi? Sở dĩ chúng chết là do sức sống của đại thụ chỉ sau một đêm đã bị mất hoàn toàn!"
"Thiên hạ có thể có ma công có thể hấp thụ nội lực của cơ thể con người, nhưng không có ma công nào có thể tác động lên một vật chết như một đại thụ!" "Chuyện lạ ở kinh thành có rất nhiều, nhưng phần lớn là tin đồn hoặc người ta giở trò, nhưng sự kỳ lạ của rừng Trường Phong có thể nhìn thấy được và sờ được!"
"Rất nhiều binh lính và dân chúng trợn tròn mắt nhìn những cây đại thụ khô héo trước mặt. Thậm chí, trong quá trình đại thụ chết dần, cũng có những người táo bạo trèo lên chạm vào chúng!"
"Người thì không sao, nhưng bọn họ trải nghiệm sâu sắc đại thụ chết héo tang thương. Thậm chí có người còn nói rằng bọn họ đã nhìn thấy đại thụ than khóc!" "Loại chuyện kỳ lạ thấy được sờ được trực tiếp khiến người ta liên tưởng đến quỷ thần, khiến mọi người trong kinh thành thấp thỏm lo âu!"
"Rồi phủ Tân Vương bị nhắm tới vì phủ Tần Vương có một tai tinh. Người khác cho rằng những điều kỳ lạ ở rừng Trường Phong là lời nhắc nhở của trời xanh cho thế nhân!"
"Làm cho người ta cảm thấy tai tỉnh phủ Tân Vương sẽ mang đến thiên tai nhân họa!"
"Triều đình có lẽ không chịu nổi áp lực, cho nên trước tiên tống tai tỉnh vào tử lao, chờ điều tra!" "Nhưng dân chúng vẫn không chịu nhượng bộ, muốn ép triều đình xử tử tai tinh kial"
"Nghe nói khoảng thời gian này có rất nhiều người chết, nhưng người chết không biết là ai, người phía trên đã phong tỏa tin tức!"
"Rồi rừng Trường Phong bốc cháy, lần cháy này cũng thật kỳ diệu, áp lực lên phủ Tần Vương bỗng chốc biến mất!" "Những người khác đều cho rằng những chuyện kỳ lạ của rừng Trường Phong là do quỷ thần, nhưng rừng Trường Phong vốn gắn liền với quỷ thần đã bị thiêu rụi trong nháy mắt!"
"Nếu chuyện kỳ lạ về rừng Trường Phong là lời nhắc nhở của trời xanh với thế gian, liên quan đến thần quỷ thì ngọn lửa này sẽ không cháy".
"Làm sao ngọn lửa bình thường có thể đốt cháy được rừng Trường Phong có sức mạnh quỷ thần chứ?"
"Vừa đốt đã cháy rụi. Điều này rõ ràng không liên quan gì đến quỷ thần, đây rõ ràng là người đang giả thần giả quỷ!"
"Rồi phủ Tân Vương đến hậu thu tính sổ!" "Lại là một vòng đầu người cuồn cuộn rơi xuống đất!"
"Mặc dù rừng Trường Phong đã bị thiêu rụi nhưng mọi chuyện dường như vẫn chưa lắng xuống".
"Một số tổ chức quỷ thần vì những chuyện kỳ quái ở rừng Trường Phong đã âm thầm xuất hiện, hiện đang bành trướng ở kinh thành, như muốn tạo ra mộy trận phong ba mới".
Trịnh Lương Tài kể tất cả những gì hắn biết, trước mắt có thể gọi là đại sự lúc này chỉ có chuyện liên quan đến rừng Trường Phong.
"Một động thái nhỏ cũng có thể gây ra ảnh hưởng lớn như vậy. Xem ra ta một đời ngoài việc hưởng thụ ra còn nhất định phải làm đại sự! "Hoàng gia, ngươi nói rừng Trường Phong... !"
Trịnh Lương Tài ngẩng đầu nhìn Hoàng gia, Hoàng gia biến mất đã hơn hai mươi ngày, sau đó rừng Trường Phong lại xảy ra chuyện kỳ quái, trùng hợp như vậy, chẳng lẽ chuyện này có liên quan gì đến Hoàng gia sao?
Nếu có liên quan thì Hoàng gia đã làm cách nào để khiến rừng Trường Phong biến thành như vậy, chẳng lẽ Hoàng Đông Kiệt có sức mạnh quỷ thần!?
Nếu không có vấn đề gì thì Hoàng gia là Tông Sư chí cường thứ ba của kinh thành, người ta thường nói, chân lý chỉ nằm trong tay một số ít người, có lẽ Hoàng gia thông qua những cách khác hiểu được tình hình cụ thể của rừng Trường Phong.
"Ngươi đưa ta về không phải là muốn biết ta đã trải qua những gì sau hơn hai mươi ngày biến mất sao!"
"Thật ra cũng không có gì. Hai mươi ngày qua, ngoại trừ vài ngày ở quán trọ nghe kể chuyện, thời gian còn lại ta đều ở rừng Trường Phong!"
Hoàng Đông Kiệt thấy Trịnh Lương Tài là người thích suy đoán, liền nói thẳng: Đúng, ta đã làm ra chuyện rừng Trường Phong như vậy, ngươi đừng tưởng tượng nữa.
Trịnh Lương Tài vừa nghe Hoàng gia thừa nhận, thân thể bắt đầu kích động run lên, Hoàng gia chắc chắn đã nắm giữ sức mạnh quỷ thần khó lường mà tạo ra hiện tượng kỳ lạ khó giải thích như vậy. Một khi một người dính líu đến quỷ thần, hắn sẽ làm thế nhân sinh ra kính sợ vô hạn.
Nghĩ tới chủ tử mà mình đi theo có sức mạnh của quỷ thần, Trịnh Lương Tài không những kích động mà còn trở nên cung kính hơn.
"Ngoài rừng Trường Phong, gần đây kinh thành còn có chuyện gì nữa?”
Hoàng Đông Kiệt vẫn thản nhiên hỏi.
"Có, hai mươi ngày kể từ khi Hoàng gia biến mất, thái úy Tư Mã An Minh của phủ thái úy gặp ám sát!"
"Người ám sát thái úy Tư Mã An Minh hình như là một nữ võ giả Tiên Thiên đeo mặt nạ. Do có quá nhiều cường giả trong phủ thái úy nên vụ ám sát thất bại, sát thủ bị thương bỏ trốn!"
"Thái úy Tư Mã An Minh là ai ? Có thể nói là vị quan có quyền lực nhất vương triều Đại VõI"
"Từ khi tể tướng tuổi tác đã cao ôm bệnh ở nhà rất ít xuất hiện tại triều đình, quyền lực trong tay thái uy Tư Mã An Minh liền đạt tới đỉnh. Triều đình trên dưới gần như khó tìm được ai đối kháng với hắn!"
"Vụ ám sát một quyền thần quyền lực như vậy đã gây ra tác động rất lớn. Vì tìm kiếm thích khách, nội thành kinh thành đã chấn động!"