Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 154 - Chương 154. Đòn Sát Thủ!

Chương 154. Đòn sát thủ!
Chương 154. Đòn sát thủ!

“Vương gia, ngươi tìm ta?”

Đinh Chính Trạch cảm thấy hơi kỳ lạ, đêm khuya gọi hắn tới làm gì, còn chỉ gọi một mình hắn. “Nếu ta cho ngươi bảy vạn binh mã, ngươi dám tấn công Hưng An phủ không?”

Hưng An phủ là một trong ba phủ do Thiên Thần giáo nắm trong tay, là một phủ cách cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai gần nhất, thủ thành quân có hơn năm vạn người.

“Ta đương nhiên dám nhưng điều kiện không cho phép.”

Đinh Chính Trạch bỗng nhiên cảm thấy Hoàng Đông Kiệt có chút tham vọng quá mức

Mười lăm vạn Thiên Thần quân chặn ở trước của cứ điểm quan trọng Thiên Đỉnh Vân Nhai còn chưa giải quyết, vương gia đã muốn hắn lướt qua mười lăm vạn Thiên Thần quân này tấn công Hưng An phủ phía sau bọn họ.

Đây không phải là nghĩ không thông sao, hắn mang bảy vạn binh mã đi, để lại năm vạn binh mã có thể bảo vệ cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai sao.

Huống chi, hắn thật sự đi tấn công phủ Hưng An, Hưng An phủ nào dễ tấn công như vậy, sẽ bị Thiên Thần quân phản ứng lại.

Mười lăm vạn Thiên Thần quân đang tấn công cứ điểm Vân Nhai Thiên Đỉnh quay đầu bao vây thì bảy vạn binh mã bọn họ chỉ có con đường chết.

Nhất thời, Đinh Chính Trạch liếc mắt nhìn người đại thống soái tuyển chọn, trong lòng thầm nghĩ đây là mưu lược của ngươi, đại thống soái, lần này có lẽ ngươi nhìn nhầm rồi, chọn nhầm người rồi!

“Không, điều kiện đã cho phép, ta chuẩn bị cho ngươi mang bảy vạn binh mã vượt qua mười lăm vạn Thiên Thần quân đi tấn công Hưng An phủ.”

Mắt Hoàng Đông Kiệt tràn ngập trí tuệ nói.

“Vương gia, ngươi điên rồi sao, cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai chỉ có mười hai vạn binh mã, ngươi bảo ta mang bảy vạn binh mã đi, còn lại năm vạn binh mã làm sao có thể bảo vệ được cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai chứ?”

Giọng Đinh Chính Trạch cao lên, hắn đang nhắc nhở Hoàng Đông Kiệt không được làm bậy. “Ngươi sai rồi, ngươi mang bảy vạn binh mã đi, cứ điểm quan trọng còn lại không phải năm vạn binh lực mà là bảy vạn. Vì ta đã điều từ thủ thành quân của Văn Vinh phủ và Hướng Thiên phủ mỗi người một vạn binh lính tới đây.”

“Ta có hổ phù thủ ấn của đại thống soái, bọn họ không từ chối được mệnh lệnh của ta, huống chi ta cảm thấy hai phủ để lại hai vạn binh lính thủ thành là đủ rồi.”

“Bảy vạn binh mã ta đã chuẩn bị tốt cho ngươi, nếu như ngươi không muốn, ta có thể đổi tướng quân khác.”

Hoàng Đông Kiệt rất bình tĩnh nhìn Đinh Chính Trạch nói.

“Đông Võ vương, ngươi muốn chôn vùi Trấn Võ quân hay sao?”

Đinh Chính Trạch nghe xong lời của Hoàng Đông Kiệt, thân thể run rẩy, tay phải hắn nắm chặt kiếm, hắn đang cân nhắc có nên chém bỏ tai họa Hoàng Đông Kiệt này để bảo trụ Trấn Võ quân hay không.

“Vì sao ngươi không nghe xong kế hoạch của ta mà đã phán đoán có phải ta đang chôn vùi Trấn Võ quân hay không?”

Đinh Chính Trạch nghe xong nhìn Hoàng Đông Kiệt, hắn đang chờ hoàng Đông Kiệt nói tiếp. “Bảy vạn binh mã ta đưa cho ngươi toàn bộ đã thay trang phục của Thiên Thần quân, chỉ cần ngươi dựa theo lời ta nói mà làm, không cần công thành, Hưng An phủ sẽ chủ động mở cửa thành nghênh đón các ngươi vào.”

“Mã Niên Thắng suất lĩnh mười lăm vạn Thiên Thần quân ngươi cũng không cần lo lắng, ngày mai bọn họ có thể có hai ba vạn người chạy trốn được đã là tốt rồi.”

Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm nói.

“Bảy vạn binh mã khiến cho mười lăm vạn phản quân chỉ có hai ba vạn người chạy trốn được, cơ sở của ngươi là gì?”

Đinh Chính Trạch đang nghĩ Hoàng Đông Kiệt có điên hay không, bảy vạn binh lính thủ thành cứ điểm đã gian nan lắm rồi, Hoàng Đông Kiệt lại còn muốn dùng bảy vạn binh lính đánh bại địch nhân có số lượng gấp đôi.

Vẻ mặt tự tin của hắn là soa đây, nguyên nhân gốc rễ sự tự tin của hắn là gì.

“Cở sở của ta đương nhiên là cỏ dại tạp hoa mà các ngươi khinh thường, nhìn xem, đây chính là trọng điểm của ngày mai.”

Hoàng Đông Kiệt mở một rương gỗ hình chữ nhật bên cạnh ra, bên trong lộ ra từng quả cầu nhỏ như quả tạ đen sì sì...

“Cái này được làm từ hoa dại cỏ dại mà chúng ta đã thu hoạch được. Chúng có tác dụng gì?” Đinh Chính Trạch không tin thứ này có thể giúp bảy vạn binh mã đánh bại mười lăm vạn phản quân, nhưng vẻ mặt tự tin của Đông Võ vương khiến cho hắn không thể không hoài nghi mấy thứ này thật sự hữu dụng.

“Ngươi ghé tai lại đây.”

Đinh Chính Trạch nghe vậy ghé tai đi qua, Hoàng Đông Kiệt nhỏ giọng nói vài câu trong lỗ tai, sắc mặt Đinh Chính Trạch bỗng nhiên cực kỳ kinh ngạc.

“Những gì ngươi nói là thật sao?”

Đinh Chính Trạch kềm chế rung động trong lòng, xác nhận với Hoàng Đông Kiệt.

“Không tin ngươi có thể thử xem!”

Đinh Chính Trạch vừa nghe cũng không do dự, thử ngay tại chỗ, vừa thử hắn cũng không nói nên lời.

Ai ngờ hoa dại cỏ dại ven đường không chút bắt mắt lại có công hiệu kỳ dị như vậy, nghĩ đến số lượng bọn họ thu hoạch, cả người hắn không khỏi kích động.

“Thật tốt quá, thật sự là quá tốt, có đòn sát thủ này, Thiên Thần quân tất bại không thể nghi ngờ, vương gia ngươi thật sự là đại tài, ta không nên nghi ngờ ngươi, ta sai rồi.”

Trong mắt Đinh Chính Trạch tràn ngập hưng phấn cùng kích động vô tận, Đông Võ vương quá đáng sợ, đến Thanh Châu mới có mấy ngày lại thật sự có biện pháp phá cục.

“Cẩn thận nghe kế hoạch kế tiếp của ta, đây sẽ là mấu chốt để ngươi dễ dàng công phá Hưng An phủ.”

Tiếp theo, Hoàng Đông Kiệt nói một phần kế hoạch Đinh Chính Trạch phụ trách cho hắn biết chi tiết!

Chỉ huy im lặng!

Đinh Chính Trạch nghe xong lời của Hoàng Đông Kiệt, mắt bỗng nhiên mở to, thật tàn nhẫn, lòng người đọc sách thật bẩn!

Tùy tiện ra một độc kế, lấy mất tính mạng của mấy vạn người.

“Hô!”

“Vương gia, ngươi nên tới Thanh Châu sớm, với mưu lược của ngươi thì kẻ nào là đối thủ của ngươi được!”

Đinh Chính Trạch nặng nề thở ra một hơi, cũng may Đông Võ vương là người bên bọn họ, bằng không bọn họ bị chơi chết cũng không biết là bị ai chơi chết.

Hoàng Đông Kiệt cũng cười nhẹ với lời nói của Đinh Chính Trạch, đùa gì chứ, hắn ghét nhất là chuyện phiền toái, nếu như không phải lần này trốn không thoát, hắn sẽ không muốn lội qua vũng nước bùn này.

“Đi đi, chỉ cần các ngươi diễn giống một chút, cửa chính Hưng An phủ sẽ vì các ngươi mà mở ra.”

Đinh Chính Trạch ôm quyền hành lễ với Hoàng Đông Kiệt, đi ra ngoài dẫn binh xuất phát. Hoàng Đông Kiệt ở bộ chỉ huy tiếp tục xem tình báo liên quan đến Thiên Thần giáo, xem xong tình báo, lại nhìn lộ trình của Hưng An phủ, Tân Dương phủ, Cao Hồng phủ do Thiên Thần giáo nắm trong tay.

Vì thế, hắn phái người gọi Phan Vũ Trác tới.

Hết chương 154.
Bình Luận (0)
Comment