Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 165 - Chương 165. Có Một Cảm Giác Không Chân Thực!

Chương 165. Có một cảm giác không chân thực!
Chương 165. Có một cảm giác không chân thực!

“A!”

Đới Cao Hàng ngửa lên trời rống lên lửa giận vô biên.

“Mười lăm vạn đại quân của Mã Niên Thắng cộng thêm năm vạn quân đội của Phạm Phú Ưng, tổng cộng hai mươi vạn đại quân cứ như vậy mà bị chôn vùi.”

“Cả Thiên Thần quân mới hơn bốn mươi vạn, thoáng cái đã mất một nửa, ta nhịn, ta nhịn cái rắm!”

“Tập kết quân đội cho ta, tập kết tất cả binh lính dự phòng cùng tín đồ cho ta, ta muốn Trấn Võ quân nợ máu phải trả bằng máu!”

Đới Cao Hàng không nghe lời khuyên của người khác, ra lệnh triệu tập toàn quân.

“Giáo chủ, nếu chúng ta làm như vậy, kẻ vui vẻ nhất chính là Thiên Hùng quân và Thế quân Bình An.”

“Họ sẽ thừa cơ hội...’

La Lý Bác vẫn muốn cố gắng khuyên nhủ Đới Cao Hàng...

“Hừ, bọn họ đương nhiên vui vẻ, chúng ta mất một phủ, tổn thất một nửa quân đội, còn có tin tức khiến nào khiến cho bọn họ vui vẻ hơn tin tức này nữa!”

“Bọn họ vui vẻ không sai, nhưng bọn họ sẽ không nhân cơ hội đánh lén chúng ta hoặc Trấn Võ quân trong khoảng thời gian này.”

“Vì bọn họ vô cùng biết rõ bất kể là người của chúng ta hay là người Trấn Võ quân lúc nào cũng nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ.”

“Thứ bọn họ muốn thấy nhất chính là chúng ta chém giết với Trấn Võ quân, mặc kệ bên chúng ta thắng hay thua, hoặc là lưỡng bại câu thương đều là thứ bọn họ đều muốn thấy nhất.”

“Trong thời gian này bọn họ cũng sẽ không làm gì ảnh hưởng đến việc chúng ta giao chiến với Trấn Võ quân. Thậm chí bọn họ sẽ kiềm chế đại quân của mình cho đến khi chúng ta đánh xong với Trấn Võ quân mới thôi.”

“Đương nhiên, vì phòng ngừa vạn nhất, để người của chúng ta theo dõi bọn họ, nếu như đại quân của bọn họ thật sự có dị động thì ta chỉ có thể buông tha giao chiến với Trấn Võ quân .”

Tuy nội tâm Đái Cao Hàng chắc chắn Thiên Hùng quân và Bình Thế quân ngồi xem bọn họ chém giết với Trấn Võ quân nhưng chiến cuộc biến ảo khó lường, cần phải chuẩn bị.

“Giáo chủ, có thể không nói đến Thiên Hùng quân và Bình Thế quân bọn họ, nhưng trận chiến này đánh ra dù chúng ta thắng cũng sẽ tổn thất thảm trọng.”

La Lý Bác biết một khi bọn họ cùng Trấn Võ quân chém giết, Thiên Hùng quân và Thế Bình quân không chỉ không có dị động mà còn có thể thành thật chờ bọn họ đánh xong.

Bọn họ quá hiểu nhau, đều thích nhìn địch nhân chém giết tiêu hao, tự ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nếu như xuất hiện dị động, tình hình sẽ giống như Trấn Võ quân, trong trận doanh địch nhân xuất hiện một vị mưu sĩ đỉnh cấp, bất ngờ thay đổi toàn bộ chiến cuộc.

Nhưng mưu sĩ đỉnh cấp nổi danh có mấy người, Thiên Hùng quân và Bình Thế quân có thể mời bọn họ thì đã sớm không đợi đến bây giờ.

Thiên Hùng quân và Bình Thế quân có thể không lo lắng nhưng tiêu hao nội bộ của bọn họ là một vấn đề lớn. Bên trong Thiên Thần quân có hơn bốn mươi vạn người, một nửa binh lính ngã vào tay Trấn Võ quân.

Sợ Thiên Thần quân có các tín đồ ủng hộ, nhưng loại ủng hộ này cũng có cực hạn, Thiên Thần quân vốn đã bị thương gân động cốt, lần thứ hai sử dụng tiềm lực quá mức ủng hộ trận chiến này. Không nói đến vấn đề lương thảo, chỉ vận chuyển đại quân thôi cũng đã đốt tiền, còn có vấn đề sĩ khí.

Mã Niên Thắng thất bại, toàn quân bị diệt, Phạm Phú Ưng thua là bị địch nhân lừa mở cửa thành. Những tin tức này sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của Thiên Thần quân. Ngược lại, Trấn Võ quân đánh đại thắng, sĩ khí bọn họ tăng cao, so sánh hai bên, dù binh lực của bọn họ nhiều, lấy cứng đối cứng bọn họ cũng sẽ thua lỗ không ít người.

Hắn thật sự không ủng hộ trận chiến này, dù bọn họ thắng thì thực lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều. Khi đối mặt với Thiên Hùng quân và Bình Thế quân như hổ rình mồi, bọn họ sẽ rất bị động. “Có trận đánh nào mà không tổn thất, chỉ cần đánh bại Trấn Võ quân, đoạt lại Hưng An phủ.”

Lại công phá cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai thì Hướng Thiên phủ cùng Văn Vinh phủ không phải là của chúng ta hay sao?

“Đến lúc đó chúng ta có năm phủ, tổn thất như thế nào cũng không phải là tổn thất, mà thực lực của chúng ta cũng tăng vọt vì năm phủ.”

“Lòng ta đã quyết, trận chiến này nhất định phải đánh!”

Đới Cao Hàng bị lửa giận khiến cho choáng váng đầu óc, căn bản nghe không nghe những người khác khuyên gì cả, nhất định phải một lòng một dạ đánh một trận với Trấn Võ quân.

La Lý Bác thấy vậy cũng không khuyên nữa. Ngay khi Đới Cao Hàng hạ lệnh khác, nhân viên tình báo của Thiên Thần giáo đã tới, hắn báo cáo chiến bại cụ thể của Mã Niên Thắng cùng Hách Gia Công và thân phận cao nhân sau lưng Trấn Võ quân.

Sau khi Đới Cao Hàng và La Lý Bác biết được từ nhân viên tình báo tình hình chiến đấu cụ thể và thông tin danh tính của cao nhân đằng sau Trấn Võ quân, tất cả họ đều tỏ ra khó tin.

“Đông Vũ vương, sao có thể là hắn?”

Vừa nghe người bày mưu tính kế cho Trấn Võ quân là Đông Vũ vương, nội tâm Đới Cao Hàng và La Lý Bác thật lâu không thể bình tĩnh.

Nhất là khi biết được đòn sát thủ như vậy là do Đông Vũ Vương dùng cỏ dại tạp hoa làm ra, bọn họ càng không bình tĩnh được.

Hết chương 165.
Bình Luận (0)
Comment