“Trần lão, ngươi nói xem Thánh Đình hội rốt cuộc là cái gì.”
“Lúc trước chúng ta đã liên lạc với bọn họ, bọn họ không để ý tới chúng ta, bây giờ đột nhiên đứng ra giúp chúng ta công khai đối kháng Phật Môn cùng Ma giáo.”
“Bọn họ không sợ sao, là điều gì khiến họ tự tin cứng rắn chống lại hai thế lực siêu nhiên.” Hoàng Minh Long không hiểu sự tồn tại của Thánh Đình hội có ý nghĩa gì, nói thần bí thì tuyệt đối thần bí, nói cường đại thì tuyệt đối cường đại, nhưng bọn họ làm việc cổ quái khiến cho người ta khó có thể cân nhắc, bây giờ đột nhiên đứng ra giao phong với Phật Môn Ma giáo, mục đích của bọn họ là gì.
“Bệ hạ, có lẽ là Thánh Đình hội không muốn tiếp tục che giấu nữa, có lẽ bọn họ muốn mượn uy vọng của hai thế lực siêu nhiên mà thông báo cho thế nhân biết đến sự tồn tại của bọn họ.”
Trần Hoài Giang suy nghĩ sâu một lát rồi nói.
“Cứng rắn đối kháng với hai đại thế lực siêu nhiên, có lẽ Thánh Đình Hội đã cho rằng thực lực tổng thể của bọn họ đã đạt tới trình độ ngang thế lực siêu nhiên.”
“Đây cũng không phải là tin tức tốt gì, thiên hạ vốn có sáu vị kỳ thủ cũng đã đủ rồi, bây giờ lại có thêm một vị.”
“Dù bọn họ không có Đại Tông Sư thì bọn họ cũng có tư cách chơi cờ.”
Hoàng Minh Long buồn rầu không thôi. “Thế lực siêu nhiên” mới lên này có thái độ không rõ ràng với triều đình, bây giờ đột nhiên xuất hiện gây chuyện, hơi đáng lo ngại.
“Bệ hạ, mặc kệ Thánh Đình hội có ý đồ gì, bây giờ bọn họ đối kháng với Phật Môn và Ma giáo, đây là chuyện tốt.”
“Có tranh đấu tất có tiêu hao, bọn họ giúp chúng ta tiêu hao thực lực Ma giáo cùng Phật Môn, dù cuối cùng bọn họ không phải là đối thủ của Ma giáo cùng Phật Môn thì cũng coi như là vì chúng ta xuất lực.”
Trần Hoài Giang ngoại trừ triều đình ra, đối với các thế lực siêu nhiên khác đều phản cảm, đột nhiên xuất hiện thêm một thế lực siêu nhiên chỉ khiến cho hắn cố kỵ.
Cũng may thế lực siêu nhiên này đối đầu với Phật Môn và Ma giáo, bất kể là mượn tay Thánh Đình hội tiêu hao thực lực Phật Môn Ma giáo, hay là để Phật Môn Ma giáo diệt Thánh Đình Hội đều được, đối với triều đình chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu, đối với kết quả như vậy, hắn sao lại không muốn.
“Vẫn nên theo dõi Thánh Đình Hội chặt chẽ một chút, tất cả không thuộc về lực lượng triều đình thì đều thuộc về nhân tố bất định.”
“Trẫm cũng không muốn thấy cuối cùng kể cho chúng ta một kích trí mạng chính là Thánh Đình hội.”
Hoàng Minh Long đối với tất cả thế lực uy hiếp triều đình đều không yên tâm, đối với Thánh Đình Hội, hắn nhất định phải để lại một cái tâm nhãn.
“Thánh Đình hội gây chuyện ở Thanh Châu, cũng không biết là thật lòng trợ giúp chúng ta hay là mượn lúc chúng ta cùng Phật Môn và Ma giáo giao phong mà trà trộn vào đạt được mục đích mà bọn họ muốn.”
“Bất kể họ làm gì cũng tuyệt đối không được để bọn họ ảnh hưởng đến ngũ hoàng thúc” “Truyền toàn bộ tình báo thu thập của Thánh Đình Hội đến cho ngũ hoàng thúc, để ngũ hoàng thúc cẩn thận đề phòng Thánh Đình hội.”
“Trước khi thăm dò ra mục đích chân thật của Thánh Đình hội, chúng ta đối với Thánh Đình hội không thể không cảnh giác.”
Ma giáo
“Thánh Đình hội? Thế lực nhỏ xuất hiện từ cống rãnh nào, cho rằng có vài cường giả Tông Sư là có thể làm bậy sao, thật sự là không biết sống chết.”
Khi Ngô Kỳ Thiên biết Thánh Đình hội nhắm vào bọn họ ở Thanh Châu, hắn nổi giận, thật sự là thế lực a miêu a cẩu nào cũng muốn đến can thiệp giao phong giữa bọn họ và triều đình.
Vì thế, hắn phái hơn mười cường giả Tông Sư cộng thêm hơn ba mươi cao thủ Tiên Thiên xuất phát tới Thanh Châu đối phó người của Thánh Đình hội.
Phật Môn.
“Nói cho Phùng Lam Lỗi, Thánh Đình hội cứ để chúng ta giải quyết, để bọn họ chuyên tâm đối phó Đông Võ Vương.”
Hoàng Đông Kiệt mang binh chậm rãi đi về phía thảo nguyên Thanh Hoa, lộ trình ba ngày dưới sự cố ý kéo dài của hắn, đại quân đi năm ngày cũng chưa đến thảo nguyên Thanh Hoa.
Các tướng quân dưới tay đều tò mò hỏi hắn vì sao hành quân chậm như vậy, hắn luôn trả lời nghỉ ngơi lấy sức từ từ sẽ đến.
Làm kẻ thù nguội đi một hồi, sau đó khiến chúng bực bội.
“Vương gia, đây là tình báo triều đình khẩn cấp đưa tới, nói có một thế lực tên là Thánh Đình hội đang âm thầm trợ giúp chúng ta.”
“Thánh Đình hội này cường đại lại thần bí, trợ giúp chúng ta cũng không biết có phải là thật lòng hay không, triều đình bảo chúng ta lưu ý Thánh Đình hội này.” “Trước khi không hoàn toàn xác định hội này là địch hay bạn, nhất định phải cẩn thận bọn họ.”
Trương Dịch Nhiên giao tình báo cho vương gia, lại đọc một lần.
Hoàng Đông Kiệt nhìn tình báo trong tay, phát hiện năng lực tình báo của triều đình hơi mạnh, đã xác định thân phận thật sự của hơn hai mươi vị cường giả Tông Sư Thánh Đình hội.
Nghi toàn bộ thành viên đều là Tông Sư, trang phục thống nhất, thích hai người phối hợp thành một tổ hành động, thậm chí điểm dừng chân tạm thời của thành viên Thánh Đình hội đều tra ra hai ba người.
Hoàng Đông Kiệt đặt tình báo liên quan đến Thánh Đình hội sang một bên, nhìn bản đồ toàn cảnh Thanh Châu một hồi, hắn bắt đầu sai người tăng nhanh bước chân hành quân.
Một ngày trôi qua, cuối cùng hắn đã đến vùng rìa của thảo nguyên Thanh Hoa. “Báo, Đông Võ Vương suất lĩnh Trấn Võ quân, Hắc Giáp quân đoàn đã đến vùng ven thảo nguyên Thanh Hoa.”
“Có điều Đông Võ Vương không mang đại quân tiến vào thảo nguyên Thanh Hoa mà là dựng trại ở vùng ven thảo nguyên Thanh Hoa.”
Cấp báo binh vội vàng chạy vào tổng lều của quân liên hợp báo cáo tình hình. “Hay cho một Đông Võ Vương, lộ trình ba ngày bị hắn đi đến sáu ngày, vô ích làm nguội chúng ta ba ngày, khiến cho binh lính ba ngày của chúng ta bị vây trong bồn chồn bất an chờ đợi!”
“Bây giờ người tới rồi, không vào thảo nguyên Thanh Hoa lại ở vùng ven dựng trại, Đông Võ Vương ngươi đây là đang chơi mưu kế cùng chúng ta hay là đề phòng chúng ta đến mức này.”
Phùng Lam Lỗi thật muốn mang đại quân trùng kích trận doanh địch nhân một chút, nhưng nghĩ đến địch nhân chậm rãi chạy tới, căn bản không phải là người mệt ngựa mỏi.
Hơn nữa Đông Võ Vương quỷ kế đa đoan, hắn sợ đây là mưu kế của Đông Võ Vương, cố ý bày ra thế cục dẫn bọn họ ra khỏi thảo nguyên Thanh Hoa.