Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 194 - Chương 194. Ai Cũng Không Thể Vượt Qua Tiền!

Chương 194. Ai cũng không thể vượt qua tiền!
Chương 194. Ai cũng không thể vượt qua tiền!

“Mặc kệ Đông Võ Vương làm gì, chúng ta đều không thể lỗ mãng xúc động, chúng ta án binh bất động, chờ Đông Võ Vương mang quân tiến vào thảo nguyên Thanh Hoa.”

Hậu Đăng Phong cũng rất sợ Đông Võ Vương đang bố trí dẫn bọn họ ra khỏi thảo nguyên Thanh Hoa, vì phòng ngừa trúng kế, hắn quyết định không động tĩnh chờ Đông Võ Vương dẫn quân tiến vào.

“Vương gia, đúng như ngài dự đoán, địch nhân chẳng những không có dị động, còn án binh bất động tĩnh quan sát bước tiếp theo của chúng ta.”

Đinh Chính Trạch cung kính trả lời.

“Mở nồi nấu cơm, để binh lính ăn uống tốt nghỉ ngơi tốt, ngày mai chúng ta sẽ khai chiến.”

Đinh Chính Trạch lĩnh mệnh xuống an bài.

Ma giáo

“Sao có thể như vậy, hơn mười cường giả Tông Sư cùng hơn ba mươi cao thủ Tiên Thiên tiến vào Thanh Châu không đến một ngày thì tin tức không còn.”

Ngô Kỳ Thiên lúc này cảm thấy rất khó tin, từ khi nào Thanh Châu lại trở nên nguy hiểm như vậy, nhiều cường giả tiến vào chưa tới một ngày thì tin tức hoàn toàn không còn.

Tin tức hoàn toàn không có gì chứng tỏ người hắn phái đi đã chết, Thánh Đình hội này rốt cuộc là thế lực gì, làm sao lại có thực lực cường đại như vậy.

Chẳng lẽ Thánh Đình hội đã âm thầm nắm trong tay, hay là nói, Ma giáo bọn họ có mật thám của Thánh Đình hội tồn tại, mới để Thánh Đình hội nắm trong tay tình báo, giết chết nhiều cường giả của bọn họ như vậy.

Ngô Kỳ Thiên trong lòng đầy nghi ngờ, hắn muốn tự đi Thanh Châu xem tình hình gì, nhưng nghĩ đến Thánh Đình hội thần bí khó lường, thêm một Đông Võ Vương quỷ kế đa đoan, hắn sợ đây là bố cục mà triều đình cùng Thánh Đình hội liên hợp dẫn hắn mắc câu, nếu hắn nhắm mắt vào Thanh Châu mà trúng kế thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

“Điều tra, điều tra rõ ràng cho ta thực lực cụ thể của Thánh Đình hội này cùng chủ tử sau lưng bọn họ, dám cùng lúc đối nghịch với Thánh giáo và Phật Môn, thực lực của bọn họ chắc chắn không thể xem thường.’

Ngô Kỳ Thiên vẫn sợ hãi, hắn sợ những chuyện phát sinh ở Thanh Châu tất cả đều do địch nhân tính kế, mục đích chính là vì dẫn hắn đến Thanh Châu giết chết hắn. Sống càng lâu càng sợ chết, Ngô Kỳ Thiên không muốn lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn.

Vì thế hắn lựa chọn trạng thái nửa quan sát, lương thảo nên trợ giúp cho Hậu Đăng Phong cũng không thiếu.

Phật Môn.

“Cái gì, bát đại kim cương của chúng ta toàn bộ chết trên tay Thánh Đình hội, sao có thể nhứ thế, bát đại kim cương liên thủ cũng chống đỡ được mấy chiêu của Đại Tông Sư...”

“Như thế nào đến Thanh Châu không đến một ngày đã bị Thánh Đình hội phục kích?”

“Có mật thám, bên trong Phật Môn chúng ta tuyệt đối có mật thám của Thánh Đình hội, hơn nữa thân phận còn không thấp.”

Phật Môn đối với thực lực mà Thánh Đình hội biểu hiện ra cũng kinh tâm không thôi, bát đại kim cương của bọn họ tuy bị Thánh Đình hội phục kích nhưng Thánh Đình hội cũng chỉ phái ra tám người phục kích.

Tám chọi tám, kết quả là bát đại kim cương của bọn họ mất mạng, điều này đã chứng minh thực lực Thánh Đình hội có bao nhiêu khủng bố.

“Điều tra, bất kể là vấn đề mật thám hay là tình hình Thánh Đình hội, đều phải tra ra manh mối.”

Biết Thánh Đình hội có thực lực có thể uy hiếp đến Phật Môn bọn họ, Phật Môn bắt đầu nghiêm túc. Lúc Phật Môn và Ma giáo giao phong với triều đình, Thánh Đình hội đột nhiên xuất hiện tự nhiên khiến các thế lực thiên hạ chú ý.

Khi bọn họ hiểu rõ cường giả mà Ma giáo cùng Phật Môn phái đi Thanh Châu đều bị Thánh Đình hội chém hết cũng cực kỳ khiếp sợ.

Thiên hạ sao còn có thế lực trâu bò như vậy, dám cùng lúc trêu chọc hai đại thế lực siêu nhiên, nhất thời dòng nước ngầm bắt đầu khởi động, các thế lực lớn trong thiên hạ đều đang truy xét tình hình của Thánh Đình hội.

Một ngày mới đang đến!

Trấn Võ quân cùng Hắc Giáp quân đoàn đều bắt đầu di chuyển, sớm chỉnh trang xếp trận hình chờ Đông Võ Vương phát biểu trước trận chiến.

Khi Đông Võ Vương di chuyển lên đài cao, toàn quân đều nín thở, bọn họ biết thời khắc kích động đã đến.

“Các tướng sĩ, ta biết các ngươi chờ đợi ngày này đã chờ lâu lắm rồi, ta biết các ngươi đều khát vọng chân chính chém giết một trận, hôm nay ta cho các ngươi toại nguyện.”

“Giết!”

“Giết!”

“Giết!”

Hoàng Đông Kiệt vì để toàn quân đều nghe được giọng nói của hắn, đề chân nguyên đến cổ họng, còn dùng bí thuật khuếch trương giọng nói ra ngoài.

Hắn vừa dứt lời, các tướng sĩ đồng thanh hô lên chữ “Giết” càng chấn thiên động địa, ý giết chóc ngưng tụ bởi bốn vạn quân dường như xé nát cả bầu trời.

“Đáng chết, Đông Võ Vương đang làm gì, khoảng cách xa như vậy mà giọng nói lại truyền đến bên này.”

Bọn người Phùng Lam Lỗi nghe được từ chân trời truyền đến chữ “Giết”, nội tâm bọn họ sợ hãi, ý giết chóc này quá mạnh, cách không vọt tới.

“Kêu toàn quân chuẩn bị, đối thủ của chúng ta là Đông Võ Vương muốn xuất chiêu.”

Đám người Phùng Lam Lỗi cũng ý thức được hôm nay chính là ngày hai quân chém giết, bọn họ cũng không chậm chạp mà để toàn quân chuẩn bị.

Hoàng Đông Kiệt giơ tay lên đè xuống, giọng nói toàn quân ngừng lại.

“Trận chiến này liên quan đến việc chúng ta có thể thu phục Thanh Châu hay không, trận chiến này rất quan trọng.”

“Ta không hỏi các ngươi có tin tưởng hay không, cũng không cần các ngươi lập quân trạng gì, ta chỉ liệt kê một loạt phần thưởng sau đây.”

“Giết địch một người thưởng một lượng, giết địch hai người sẽ hai lượng, cứ như vậy, chỉ cần các ngươi giết càng nhiều, các ngươi sẽ đạt được càng nhiều.”

“Không chỉ như thế, giết địch ba người thăng một cấp, giết địch năm người liên tục thăng hai cấp, giết địch bảy người thăng liền ba cấp, cứ như vậy mà thôi.”

“Chỉ cần các ngươi giết đủ nhiều, trong vòng một ngày các ngươi thăng chức tướng quân cũng không phải là không thể.”

Nghe đến đây, binh lính phía dưới đều kích động.

Không muốn làm tướng quân thì không phải là binh lính tốt, bọn họ đến gia nhập quân đội là vì cái gì, ngoại trừ bảo gia vệ quốc ra, ai mà không muốn kiến công lập nghiệp.

Trước đây thăng một cấp quá khó, không chỉ cần công lao mà còn có cần tư cách. Bây giờ chỉ cần giết địch, bọn họ có thể nhanh chóng thăng cấp, cơ hội như vậy đời này có lẽ chỉ có một lần này, bọn họ có thể không kích động sao.

Lúc này, ý chí chiến đấu điên cuồng của binh lính dâng lên, trong mắt bọn họ, sáu mươi lăm vạn phản quân không phải là địch nhân đơn thuần mà là giấy thông hành thăng cấp của bọn họ, huống chi giết càng nhiều, lấy được càng nhiều bạc, ai có thể vượt qua tiền được chứ?

Hết chương 194.
Bình Luận (0)
Comment