Thiên Sư Đạo.
“Không ngờ còn có người tràn ngập truyền kỳ hơn cả lão đạo, Đông Võ Vương thật đúng là một người tràn ngập kỳ tích.”
“Thật muốn gặp hắn, muốn xem hắn là một huyền thoại như thế nào?”
Trương Cửu Thiên không nghĩ quá nhiều, hắn muốn gặp Đông Võ Vương, muốn biết người liên tục sáng tạo kỳ tích này là một người như thế nào.
Phái Vân Hải.
“Triều đình lại có thêm một vị Đại Tông Sư, thật phiền toái!”
“Nếu Ma giáo và Phật Môn có thể giết chết Đông Võ Vương thì tốt rồi, như vậy tất cả đều trở về điểm cân bằng.”
Bạch Vân Dạ ghét phiền toái, ghét có người phá vỡ sự cân bằng thế gian, sợ người khác cuốn phái Vân Hải của hắn vào phiền toái.
Quy Vân sơn trang.
“Đại Tông Sư, Đông Kiệt là Đại Tông Sư, ta vậy mà nhìn nhầm hắn...”
“Đông Kiệt đã sớm là Đại Tông Sư, trước khi hắn tới Quy Vân sơn trang hắn đã là Đại Tông Sư.”
“Ta thật ngốc, lúc đó nhìn thấy ý cảnh võ đạo hắn biểu hiện còn tưởng rằng hắn đột phá Đại Tông Sư còn phải cần mấy chục năm, ai ngờ là ta già rồi hoa mắt đánh giá thấp hắn.”
“Triều đình lần này may mắn, chỉ cần Hoàng Đông Kiệt không ngã xuống, đế quốc Đại Hạ vĩnh viễn sẽ không sụp đổ.”
Vương Nguyên Vinh cảm khái nói.
Vì chuyện của Hoàng Đông Kiệt, các thế lực lớn trong thiên hạ phản ứng khác nhau.
An phận thủ thường, một đám chủ động liên hệ với triều đình tỏ vẻ trung thành.
Không an phân thủ thường, ai nấy đều gần gũi Phật Môn Ma giáo, muốn lợi dụng Phật Môn và Ma giáo ra tay trừ bỏ Đông Võ Vương.
Mặc kệ những thế lực này rục rịch như thế nào, đế quốc Đại Hạ cuối cùng cũng ổn định lại. Đây đều là hiệu quả do Đông Võ Vương giết chết Ngô Kỳ Thiên mang đến.
Bây giờ chỉ cần chờ triều đình khôi phục kinh doanh, có cơ hội đoạt lại lục châu mà các thế lực siêu nhiên khác âm thầm khống chế một lần nữa.
Vì Hoàng Đông Kiệt giết chết Ngô Kỳ Thiên, bảng xếp hạng Thiên Bảng cũng theo đó mà thay đổi.
Vị trí thứ nhất: Trương Cửu Thiên
Vị trí thứ hai: Hoàng Đông Kiệt
Thứ ba: Hoàng Thiên Thạch
Thứ tư: Trịnh Thiên Tuyệt
Thứ năm: Vô đại sư
Thứ sáu: Bạch Vân Hải
Thứ bảy: Mạch Vô Sinh
Thứ tám: Thánh chủ
Thứ chín:...
Hoàng Đông Kiệt nhất chiến phong thần, leo lên vị trí thứ hai Thiên Bảng.
Thiên Bảng là triều đình làm ra, triều đình bài danh như vậy dĩ nhiên có ý nghĩ của triều đình, các Đại Tông Sư khác thì khinh thường bài danh này .
Nhưng dân chúng thiên hạ không quản được nhiều như vậy, khi biết Đông Võ Vương giết Ngô Kỳ Thiên, còn vượt lên xếp thứ hai Thiên Bảng, dân chúng đều sôi trào.
Kỳ tích do Đông Võ Vương sáng tạo ra thật sự quá nhiều, bọn họ cũng vì chịu ảnh hưởng của Đông Võ Vương mà thay đổi thái độ đối với triều đình, khiến cho triều đình thống trị càng thoải mái.
Đây chính là hiệu quả triều đình muốn!
“Mẹ kiếp, người của Thánh Đình hội thật sự cẩu, bọn họ thế mà không nói cho chúng ta biết vương gia đã sớm là Đại Tông Sư rồi.”
“Hại chúng ta cho rằng vương gia còn phải mất mấy chục năm mới có thể đột phá được Đại Tông Sư.”
Tổ năm người lạ biết được chủ tử của bọn họ giết Ngô Kỳ Thiên cũng kinh ngạc hồi lâu, chờ sau khi hoàn hồn lại bọn họ ai nấy đều khinh bỉ Thánh Đình hội quá đáng.
Tin tức như vậy mà giấu bọn họ.
“Các ngươi nói, có phải là người của Thánh Đình hội cho rằng chúng ta biết vương gia là Đại Tông Sư nên mới không có nói với chúng ta hay không?”
Bàng Tử suy nghĩ một chút rồi nói.
Những lời này khiến cho bốn người còn lại buồn bực đến không còn lời nào để nói, bọn họ cũng cảm thấy có thể là như vậy.
“Kệ đi, coi như vương gia cho chúng ta kinh hỉ lớn, hơn nữa ta biết thời đại thuộc về chúng ta đã tới.”
Bạch Đấu Thăng biết khoảnh khắc chủ tử nhà mình lộ ra tu vi chân thật, chủ tử hoàn toàn mất đi khả năng sống điệu thấp.
Chủ tử của bọn hắn ngăn trở con đường của quá nhiều người, hơn nữa chủ tử bọn họ thiên phú khủng bố đến dọa người, không ai hy vọng hắn trở thành Thiên Nhân trấn áp tất cả.
Bởi vậy có thể thấy, thiên hạ sẽ xuất hiện bão táp mới đối với chủ tử của bọn họ.
Cơn bão mới đến không đáng sợ, ngược lại Bạch Đấu Thăng rất kích động, hắn biết vương gia nhất định sẽ dùng đến bọn họ, thời đại thuộc về bọn họ đã đến.
Đối mặt với tất cả các âm mưu và thủ đoạn, người chiến thắng sẽ bọn họ. Dù sao thiên cổ đệ nhất mưu thánh cũng không phải là hư danh!
“Trùng Cốc hẳn cũng nhận được tin tức, ngày tốt của đại thế tử đã tới.”
Trùng Cốc.
Hoàng Thiên Trấn đang làm việc vặt, đột nhiên trưởng lão Văn Lợi Nhân đến, nói cốc chủ muốn gặp hắn, muốn dẫn hắn đi gặp Cốc chủ.
Tuy rằng trong lòng Hoàng Thiên Trấn tò mò, nhưng hắn vẫn đuổi kịp bước chân của trưởng lão Văn Lợi Nhân.
“Trưởng lão, sao đột nhiên cốc chủ muốn gặp ta?”
Nửa đường, Hoàng Thiên Trấn vẫn không nhịn được mà hỏi.
“Đến rồi ngươi sẽ biết.”
Văn Lợi Nhân không nói rõ ràng, cảm xúc thần bí còn có chút hưng phấn.
Hoàng Thiên Trấn nghe vậy càng thêm tò mò, đè nén khó hiểu và tò mò trong lòng, rất nhanh hắn đi theo trưởng lão Văn Lợi Nhân đi tới chủ điện Trùng Cốc.
Vừa đến chủ điện, hắn thấy trước cửa chủ điện có rất nhiều trưởng lão Trùng Cốc ở đó, những trưởng lão này vừa thấy hắn trên mặt đều lộ ra nụ cười hòa ái dễ gần nghênh đón hắn.
“Hiền chất ngươi tới rồi à, ừm, không hổ là nhi tử của Đông Võ Vương. Nhìn gần, hiền chất ngươi anh tuấn tiêu sái, nhất biểu nhân tài.”
“Khó trách hai vị tiểu thư Trùng Cốc chúng ta coi trọng hiền chất ngươi, đây thực sự là ý trời.”
“Hiền chất, trong khoảng thời gian này khiến ngươi uất ức rồi, ngươi cũng đừng trách cốc chủ của chúng ta, cốc chủ chúng ta chỉ có hai nữ nhi bảo bối thôi.”
“Đột nhiên biết được hai nữ nhi của mình cùng lúc thích một nam nhân, trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái, ngươi nên hiểu cảm xúc của một người làm phụ thân.”
“Hiền chất, ta liếc mắt một cái liền nhìn ra.”
Hoàng Thiên Trấn đến, các trưởng lão Trùng Cốc thân thiết vây quanh, trái một người gọi hiền chất, phải một người gọi hiền chất, thái độ này hoàn toàn khác với thái độ lạnh lùng trước đây. Điều này khiến cho Hoàng Thiên Trấn sửng sốt, hắn không biết chuyện gì xảy ra, những trưởng lão Trùng Cốc kiêu ngạo lạnh lùng này sao từng người một nịnh nọt hắn.
“Được rồi, Cốc chủ còn muốn gặp hắn, đừng ở chỗ này chặn đường nữa.”
Hoàng Thiên Trấn vô cùng tò mò những trưởng lão này thay đổi thái độ với hắn là vì cái gì, vừa định mở miệng muốn hiểu rõ, kết quả trưởng lão Văn Lợi Nhân xua tan những trưởng lão vây quanh hắn.