“Đi đi, cốc chủ đang chờ ngươi bên trong, muốn biết vì sao thái độ của chúng ta đối với ngươi có thay đổi như thế, cốc chủ sẽ nói cho ngươi biết đáp án.”
Văn Lợi Nhân mỉm cười chỉ vào trong đại điện nói.
Hoàng Thiên Trấn không suy nghĩ nhiều, nhấc chân đi vào bên trong, rất nhanh, hắn thấy cốc chủ Thẩm Ngọc Đường đã đợi từ lâu.
“Ngồi đi!”
Thẩm Ngọc Đường thấy Hoàng Thiên Trấn tới, tạm dừng công việc trong tay, hắn đi tới bàn trà bên cửa sổ ngồi xuống, mời Hoàng Thiên Trấn tới uống trà.
Hoàng Thiên Trấn thấy phụ thân của tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên thì ít nhiều hơi mất tự nhiên, có điều hắn biết, hắn nhất định phải được cốc chủ Thẩm Ngọc Đường tán thành mới được.
Nghĩ thế Hoàng Thiên Trấn biểu hiện ra sự lễ phép và cung kính của vãn bối đối với trưởng bối, thành thật ngồi đối diện Thẩm Ngọc Đường.
“Không cần câu nệ như vậy, uống trà như vậy là không có hương vị.”
Chờ nữ tỳ rót trà xong, Thẩm Ngọc Đường bảo Hoàng Thiên Trấn nhấm nháp.
Tuy rằng Hoàng Thiên Trấn có rất nhiều nghi vấn, nhưng hắn vẫn theo bước Thẩm Ngọc Đường, thành thật uống trà.
“Lá trà này là do Trùng Cốc chúng ta tỉ mỉ trồng được, hương vị như thế nào?”
Thẩm Ngọc Đường hỏi.
“Rất thơm ngon, dư vị ngọt ngào kéo dài, là loại trà ngon hiếm có trên thế gian.”
Hoàng Thiên Trấn không hiểu trà, nhưng hắn vẫn biết nói một hai câu khen ngợi.
Thẩm Ngọc Đường không nói thêm gì, có lẽ hắn biết người trẻ tuổi không hiểu trà, không để ý người trẻ tuổi nói bậy, hắn tiếp tục thưởng thức hai ba chén trà, thấy Hoàng Thiên Trấn không có làm gián đoạn hắn thưởng trà, nội tâm hắn coi như hài lòng một chút.
“Ta đồng ý chuyện của ngươi và hai nữ nhi của ta.”
“Có điều ngươi phải đồng ý ta, tuyệt đối không thể phụ bạc hai nữ nhi của ta, bằng không dù phụ thân của ngươi là Đông Võ Vương, ta cũng sẽ không tha cho ngươi.”
Thẩm Ngọc Đường nhìn chằm chằm Hoàng Thiên Trấn nói.
“Tại sao thái độ đối với ta lại thay đổi lớn như vậy?”
“Có phải vì phụ vương của ta hay không?”
“Phụ vương ta lại làm chuyện kinh thiên gì ở bên ngoài sao?”
Hoàng Thiên Trấn tổng hợp lời nói của các trưởng lão và Thẩm Ngọc Đường, phán đoán ra thái độ của bọn họ đối với hắn thay đổi, rất có thể là vì phụ vương của hắn.
Nghĩ đến mưu lược kinh thiên của phụ vương, hắn đoán có thể phụ vương ở bên ngoài làm ra chuyện lớn gì đó mới dẫn đến thái độ cao tầng của Trùng Cốc đối với hắn có chút thay đổi. “Tàng Binh Các bị diệt!”
Hoàng Thiên Trấn vừa nghe xong mắt chớp chớp, hắn không cắt đứt lời Thẩm Ngọc Đường, tiếp tục nghe.
“Ngô Kỳ Thiên đã chết!”
“Cái gì, Ngô Kỳ Thiên chết rồi, hắn chết như thế nào?”
Vừa nghe Ngô Kỳ Thiên chết, Hoàng Thiên Trấn tâm tình rối loạn.
Đại Tông Sư có thể thay đổi thế cục thiên hạ, tồn tại như vậy sao có thể nói chết là chết.
“Phụ vương ngươi đã giết chết!”
Thẩm Ngọc Đường trả lời khiến cho Mắt Hoàng Thiên Trấn trợn tròn.
“Là phụ vương ta dùng kế giết chết hắn?”
“Không phải, là phụ vương ngươi cứng đối cứng đánh chết hắn.”
“Bá phụ, trò đùa này không buồn cười chút nào.”
“Đây không phải là nói đùa, là thật, phụ vương ngươi cũng là Đại Tông Sư, Đại Tông Sư cường đại hơn Ngô Kỳ Thiên rất nhiều.”
Nghe được điều này Hoàng Thiên Trấn cũng hoài nghi nhân sinh.
Phụ vương của hắn lúc nào trâu bò đến mức này!
Mưu lược trí tuệ đã đủ dọa người rồi, ai ngờ vũ lực của phụ vương cũng là cường giả chí cao đương thời.
Đại Tông Sư nha, đó chính là Đại Tông Sư đấy!
Cường giả chí cao Đại Tông Sư có được lực lượng thay đổi thế cục thiên hạ, phụ vương chưa tới sáu mươi tuổi đã là Đại Tông Sư.
Haiz, phụ vương có thể không biểu hiện kinh khủng như vậy, dọa người như vậy hay không?
“Ta đã dỡ bỏ lệnh cấm túc của nữ nhi ta, ngươi sẽ sớm thấy bọn chúng.”
“Trong khoảng thời gian này ngươi ở lại Trùng Cốc trước, Phật Môn và Ma giáo không cho phép phụ vương ngươi còn sống, tin rằng bây giờ bọn họ đã bày bố phụ vương ngươi.”
“Với mưu lược kinh thiên của phụ vương ngươi thì cũng có thủ đoạn ứng phó, chờ phụ vương ngươi và Phật Môn Ma giáo phân định cao thấp rồi thì ngươi có thể rời khỏi Trùng Cốc.”
Thẩm Ngọc Đường nói xong thì kêu Hoàng Thiên Trấn rời khỏi.
Thấy Thẩm Ngọc Đường có việc bận, Hoàng Thiên Trấn cũng cung kính hành lễ rời khỏi.
Rất nhanh, Hoàng Thiên Trấn thấy hai tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên đi ra từ cấm địa.
“Thiên Trấn!”
Vừa thấy Hoàng Thiên Trấn, hai nàng hưng phấn nhào vào ngực hắn.
Đến lúc này, những ngày không nóng không xấu hổ của bọn họ đã đến.
Vì ảnh hưởng do Hoàng Đông Kiệt mang đến, triều đình nước lên thuyền cao, người trong triều đình đều hưng phấn, ai ngờ một tin tức truyền ra khiến cho lãnh đạo triều đình và tông thân hoàng thất chấn động: hoàng đế Hoàng Minh Long không thể có con!
Hoàng đế không có con nối dõi, có thể ngồi vững ngôi vị hoàng đế này sao?
Nhất thời, mây đen kinh thành bắt đầu khởi động...
“Vương gia, triều đình xảy ra chuyện rồi!”
Quản gia Lý Quý xuất hiện phía sau Hoàng Đông Kiệt cung kính nói.
“Để ngươi từ kinh thành chạy tới báo cáo ta, xem ra chuyện không nhỏ, có chuyện gì?”
Hoàng Đông Kiệt không quay đầu lại, tiếp tục câu cá trong hồ.
“Vương gia, tin tức hoàng đế không thể có con bị người ta truyền ra.”
Lý Quý bẩm báo.