Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 293 - Chương 293. Hậu Thủ Của Thương Long Thiên Nhân!

Chương 293. Hậu thủ của Thương Long Thiên Nhân!
Chương 293. Hậu thủ của Thương Long Thiên Nhân!

Bạch Vân Dạ và Mạch Vô Sinh vốn không muốn tham dự tranh đấu giữa các thế lực khác nhưng nghe được con đường thiên giai đã đứt, Đông Võ Vương lại có năng lực siêu thoát thế giới này thì bỗng nhiên nội tâm bọn họ mất cân bằng, bọn họ không thể cam đoan sau khi Đông Võ Vương thăng cấp Thiên Nhân còn có thể cho phép những thế lực như bọn họ tồn tại hay không. Đông Võ Vương rốt cuộc cũng là người của triều đình, điểm này khiến cho nội tâm bọn họ rất ngăn cách, hơn nữa giáo chủ Ma giáo Trịnh Thiên Tuyệt thỉnh thoảng âm thầm truyền âm lại giảng giải tác hại của Đông Võ Vương, vì thế bọn họ đồng ý hợp tác, thật sự là do Đông Võ Vương là mối nguy hại quá lớn.

Lục Trường Sinh thân là người trung gian trong chuyến đi địa cung lần này, thấy cảnh này hắn cũng biết mình không có năng lực thay đổi điều gì.

Nói cho cùng hắn chỉ là một y giả, lợi ích mới là tất cả. Những thế lực siêu nhiên này thấy Lục Thiên Hữu của Ma giáo đi thẳng tới quan tài hoàng kim, nhìn tình cảnh đó hắn đoán được Lục Thiên Hữu biết bên trong quan tài hoàng kim có cái gì, nội tâm hắn trầm xuống, dự cảm bên trong quan tài hoàng kim có thể không có thứ hắn muốn, nghĩ đến tuổi thọ của mình sắp tới, hắn trở nên hoang mang bất lực.

“Chúng ta nhất định phải ngăn cản hắn, trực giác của ta nói cho ta biết, đồ vật bên trong quan tài rất phiền phức, chúng ta không thể để Lục Thiên Hữu mở đồ vật bên trong quan tài ra.”

Hoàng Thiên Thạch dựa vào trực giác đại Tông Sư có thể cảm giác được phiền phức. Trương Cửu Thiên dĩ nhiên cũng cảm giác được, hơn nữa dự cảm rất mãnh liệt, phảng phất bên trong quan tài thật sự có thứ uy hiếp đến sinh mệnh của hắn.

“Thánh chủ, hãy giúp chúng ta, Ma giáo và Phật Môn đã liên hợp lại với nhâu. Vừa có cơ hội bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, dù sao Thánh Đình hội của ngươi cũng giết không ít người của bọn họ.”

Thời gian khẩn cấp, Hoàng Thiên Thạch rất nhanh truyền âm muốn mượn sức thánh chủ đến giúp hắn.

Bằng không bằng ba người bọn hắn rất khó nhanh chóng chống alij bốn người Trịnh Thiên Tuyệt, từ đó ngăn cản hành động của Lục Thiên Hữu.

“Không giúp được!”

Thánh chủ đeo mặt nạ lắc đầu nói.

“Tại sao?”

Hoàng Thiên Thạch và Trương Cửu Thiên sửng sốt, bọn họ không rõ vì sao thánh chủ từ chối, chuyện này thật không nên.

“Ta cũng không phải thánh chủ chân chính!”

Thánh chủ giả tháo mặt nạ ra, lộ ra gương mặt một người trung niên bình thường, hành động này khiến cho tất cả mọi người trong hiện trường kinh ngạc một chút.

“Ngươi không phải thánh chủ, ngươi là ai, thánh chủ chân chính ở đâu?”

Thánh chủ giả tháo mặt nạ ra, khí tức trên người cũng không che giấu được, chỉ biểu hiện ra trình độ nửa bước đại Tông Sư, điều này khiến cho đám người Trịnh Thiên Tuyệt ngơ ngác, thánh chủ không tiến vào địa cung.

Ngay cả địa cung Thương Long Thiên Nhân hấp dẫn mà hắn cũng từ chối tiến vào, bọn họ khó tránh khỏi nội tâm bất an, sợ thánh chủ ở lại bên ngoài gây ra chuyện.

Phải biết rằng bên ngoài chỉ có một vị đại Tông Sư là thánh chủ, hắn muốn làm gì có lẽ không ai có thể ngăn cản được hắn.

“Lui xuống!”

“Vâng, thánh chủ!”

Ánh mắt Hoàng Đông Kiệt ra hiệu một chút, thánh chủ giả lập tức cung kính lui vào trong hàng ngũ cường giả phía sau, cảnh này cũng khiến cho ánh mắt có người ở hiện trường nhìn chằm chằm Hoàng Đông Kiệt.

“Ta nói làm sao có thể đột nhiên xuất hiện một vị đại Tông Sư, thì ra ngươi chính là thánh chủ.” “Chẳng trách sao luôn đối nghịch với Thánh giáo và Phật Môn của ta đến cùng, là ngươi thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Trịnh Thiên Tuyệt nghiến răng nghiến lợi nói.

“A Di Đà Phật, như vậy cũng tốt, chúng ta có thể ở chỗ này nhất cử lưỡng tiện tiêu diệt các ngươi.”

Khi biết Đông Võ Vương chính là thánh chủ, Vô đại sư vui vẻ, điều này có nghĩa là đối diện đã bớt đi một đại Tông Sư.

Dù ba người đối diện là ba người đứng đầu Thiên Bảng nhưng bọn họ có năm vị đại Tông Sư, hơn nữa lục Thiên Hữu sắp phóng thích vị nằm trong quan tài, bên thắng lợi nhất định là bọn họ. “Đông Kiệt, ngươi đi ngăn cản Lục Thiên Hữu, hai người chúng ta ngăn cản bốn người bọn họ.” Hoàng Thiên Thạch thấy tình hình bọn họ bất lợi cũng không dám do dự, hắn và Trương Cửu Thiên kéo người để Hoàng Đông Kiệt lập tức đi ngăn cản Lục Thiên Hữu.

“Không còn kịp nữa rồi!”

Hoàng Đông Kiệt vừa dứt lời, đám người Trịnh Thiên Tuyệt đột nhiên truyền đến khí tức tử vong nồng đậm bao trùm mạnh mẽ.

Cảm giác áp bách khủng bố tê dại khiến cho mọi người chấn động tâm thần, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.

Một bóng người hiện ra từ bên trong quan tài hoàng kim, là một thi thể, không, phải nói là một con rối.

Lục Thiên Hữu thấy máu của hắn thật sự có thể kích hoạt con rối này thì hưng phấn, con rối cấp bậc Thiên Nhân, thế gian còn có ai là đối thủ của hắn.

“Thương Long Thiên Nhân sống lại, không, không đúng, đây là con rối.”

Cảm giác áp bách mãnh liệt khiến cho Hoàng Thiên Thạch kinh hãi không thôi, hắn nhìn ra đó là một con rối, nhưng lại có năng lực như vậy.

Hắn không căng thẳng mới là lạ, dù sao đó cũng là con rối cấp bậc Thiên Nhân.

Dù trải qua hơn một ngàn năm hao mòn, lực lượng con rối giảm đi rất nhiều, nhưng cũng không phải những đại Tông Sư như bọn họ có thể chống lại, ai biết Thiên Nhân có thủ đoạn gì.

“Ha ha ha, có con rối cấp bậc Thiên Nhân này ta xem các ngươi có chết hay không.”

Trịnh Thiên Tuyệt thấy Lục Thiên Hữu kích động và khống chế con rối cấp bậc Thiên Nhân đi tới thì bỗng nhiên hưng phấn, có con rối này ở đây hắn không tin đám người Hoàng Đông Kiệt còn có thể lật trời.

“Xem hành động lúc trước của các ngươi, các ngươi đã sớm biết bên trong quan tài hoàng kim là con rối Thương Long Thiên Nhân để lại, sao các ngươi lại hiểu rõ tình hình trong địa cung như vậy?”

Hoàng Thiên Thạch ngưng trọng lại tò mò hỏi.

Hết chương 293.
Bình Luận (0)
Comment