Dạ Dung thấy thái độ của Thụ gia gia như thế, bất đắc dĩ chỉ có thể lui xuống.
“Vương bất kiến vương, hẳn là sẽ không có yêu vương mạo hiểm đến Vạn Cổ quần sơn.” Lão thụ vương suy nghĩ một chút cảm thấy xác suất yêu vương ngoại lai xuất hiện ở Vạn Cổ quần sơn rất thấp, dù sao người đứng đầu Thiên Yêu thành là yêu vương cấp ba, sống gần hắn ai mà có cảm giác an toàn được.
Xác suất yêu vương cấp một xuất hiện cực thấp, yêu vương cấp hai lại càng không thể.
Chỉ cần không phát hiện ra yêu vương cấp hai, thân già của lão thụ vương vẫn có thể chống đỡ được.
Thiên Yêu thành.
“Có việc gì không?”
Hoàng Đông Kiệt đang câu cá bên hồ, phát hiện khổng tước nữ mặc sườn xám thanh lịch tìm tới.
“Thành chủ, đẹp không??”
Tử Tiêu lộ ra nụ cười ngọt ngào xoay một vòng, khiến cơ thể mịn màng và thanh tú của nàng càng được phô bày hoàn hảo hơn trước mặt thành chủ.
“Nếu ngươi đến để chỉ hỏi đẹp hay không, ngươi có thể trở về, đừng làm phiền ta câu cá.” Hoàng Đông Kiệt biết mình dễ nói chuyện, Tử Tiêu mới dám dần dần lộ ra tính cách tinh quái ở trước mặt mình.
Đương nhiên là xung quanh không có người Tử Tiêu mới có thể lộ ra mặt này, còn khi có người Tử Tiêu vẫn nghiêm túc làm một thuộc hạ tốt.
Chưa kể Tử Tiêu là vưu vật đệ nhất ở Thiên Yêu thành, thật sự khiến người yêu mến.
Đáng tiếc nàng đụng phải Hoàng Đông Kiệt, một tên vương bát đản cực kỳ tài năng, thiên hạ đệ nhất, vừa lười vừa trạch, không có chí tiến thủ.
“Thành chủ, như ngươi dự đoán, hổ vương của Hổ Vương trang nhãn giới cũng không thấp, phái hổ yêu có giá trị tội ác thấp vào trong thành phát triển, còn bọn họ ở ngoài thành thành lập đoàn săn bắn, chuyên môn săn bắn ác yêu.”
“Tin rằng có sự tồn tại của bọn họ, sóng gió ác yêu bên ngoài gây ra sẽ dần dần dừng lại.”
Tử Tiêu cũng không thèm để ý chuyện thành chủ không hiểu phong tình, nàng đi vào vai trò thư ký và báo cáo những sự kiện quan trọng.
Hoàng Đông Kiệt nghe vậy tiếp tục nhìn mặt hồ giống như không có hứng thú với việc này.
“Thành chủ, đã xuất hiện ác yêu cấp bậc yêu vương, đó là một con lang vương đến từ phương bắc, đạo hạnh không thua kém thụ vương Vạn Linh thành.”
“Lang vương không đơn độc đến Vạn Cổ quần sơn, hắn còn dẫn theo hai đệ đệ của hắn, hai đệ đệ của hắn cũng sắp tiếp cận cấp bậc yêu vương rồi.”
“Hắn đến Vạn Cổ quần sơn là vì cỏ Cửu Hồn của chúng ta, hai đệ đệ của hắn đang cách độ kiếp không xa, muốn dùng cỏ Cửu Hồn gia tăng tỷ lệ độ kiếp thành công.”
“Tội ác của bọn họ cứ vượt quá tiêu chuẩn, vốn dĩ không vào được Thiên Yêu thành chúng ta, bọn họ vì sợ uy vọng của thành chủ mà không dám gây chuyện, nhưng bọn họ không hoàn toàn rời khỏi Vạn Cổ quần sơn.”
“Cũng không biết tại sao bọn hắn theo dõi Vạn Linh thành, có lẽ là yêu quái dược thảo trong Vạn Linh thành quá nhiều, khiến người ta đỏ mắt.”
Tử Tiêu dừng lại một chút, thấy thành chủ vẫn có dáng vẻ không có hứng thú, nàng vẫn không buông tha tiếp tục nói.
“Thành chủ, đây đối với chúng ta mà nói là một cơ hội, một cơ hội gộp Vạn Linh thành vào Thiên Yêu thành chúng ta.”
“Không phải lão thụ vương đề phòng chúng ta sao, vậy để hắn và lang vương chém giết, mặc kệ bọn họ ai thua ai thắng đều có lợi với chúng ta.”
“Nếu lão thụ vương thắng, hắn cũng cách cái chết cũng không xa. Dù sao bản thân lão thụ vương cũng không còn bao nhiêu năm để sống, va chạm cùng cường địch, có thắng cũng tổn thất rất nhiều.”
“Lão thụ vương không còn bao nhiêu ngày để sống che chở cho yêu quái dược thảo dưới tay hắn, hoặc là gia nhập chúng ta cầu xin một con đường sống, hoặc là cả đám rời khỏi Vạn Cổ quần sơn.”
“Làm sao đám ác yêu có thể để mặc bọn họ rời khỏi Vạn Cổ quần sơn, lão thụ vương có chút đầu óc cũng sẽ lựa chọn để thủ hạ của hắn gia nhập chúng ta.”
“Đây là kết quả thắng của lão thụ vương, nếu hắn thua, điều này cũng đơn giản, chờ một khắc lang vương giết chết lão thụ vương, chúng ta đi ra cứu viện.”
“Giết chết lang vương tại chỗ chiếm được sự cảm kích của tất cả yêu quái Vạn Linh thành, lại mời tất cả yêu quái Vạn Linh thành gia nhập chúng ta.”
“Tin tưởng lão thụ vương vừa chết, bọn họ bất kể là vì tạ ơn hay là vì sinh tồn, phần lớn sẽ lựa chọn gia nhập chúng ta.”
Hổ Vương trang biến thành đội săn bắn của chúng ta, yêu quái Vạn Linh thành trở thành con dân của chúng ta, toàn bộ dãy núi Vạn Cổ gần như thuộc về chúng ta.”
Tử Tiêu vui vẻ nói.
“Thành chủ, ngươi muốn lão thụ vương thắng hay là muốn hắn thua?”
Nói nhiều như vậy, thấy thành chủ vẫn là không có chút phản ứng, Tử Tiêu nóng nảy. “Hắn thắng hay thua có quan trọng không?”
“Yêu quái Vạn Linh thành có gia nhập chúng ta hay không có quan trọng không?” Hoàng Đông Kiệt quay đầu lại không chút để ý hỏi hai vấn đề.
“Thành chủ, Thiên Yêu thành quá lớn, nếu như xem điểm tích lũy mặt Thiên Yêu thành là năm mươi phần, trước mắt yêu quái ở trong thành chỉ chiếm một phần năm mươi diện tích Thiên Yêu thành.”
“Trong thành còn có bốn mươi chín phần năm mươi chín diện tích không có yêu ở, nếu muốn biến Thiên Yêu thành thành thánh địa đệ nhất yêu tộc, đầu tiên phải khiến cho yêu quái Thiên Yêu thành có cư dân ở nhiều hơn.”
“Thu nạp yêu quái Vạn Linh thành cũng là vì sự phát triển của chúng ta.”
Tử Tiêu nói.
“Tư duy thấp, với điều kiện của Thiên Yêu thành của chúng ta, chúng ta còn có thể sợ Thiên Yêu thành không có yêu quái ở sao, cần gì phải sốt ruột ăn nhanh để mập.”
Hoàng Đông Kiệt lắc đầu nói.
“Vậy ý của thành chủ ngươi là gì?”
“Không cần quan tâm đến chuyện của lão thụ vương, hắn chỉ là hàng xóm của chúng ta, không phải người nhà của chúng ta, quản hắn nhiều như vậy làm gì.”
“Tính tới tính lui không mệt sao?”
“Nếu có duyên, không phải không có khả năng bọn họ sẽ trở thành một phần của chúng ta.” Hoàng Đông Kiệt không thích xen vào việc của người khác, thích gia nhập hay không cứ tùy tiện...