“À, ngươi cũng chưa chết đâu, làm gì sốt ruột tìm chỗ dựa cho Đồ Sơn như vậy.”
Hoàng Đông Kiệt không nói gì.
“Nói nhảm, ngươi và thành chủ Thiên Yêu thành đều là cường giả chí cao đương thời, có thể mượn sức một người liền có lời.”
“Không có hứng thú!”
Hoàng Đông Kiệt nói xong liền tiếp tục.
“Ta nên rời đi, ta sẽ không ăn uống miễn phí đồ của các ngươi, giao yêu vương Hắc Ưng cho ta, vừa vặn ta có một khoản nợ muốn tính với hắn.”
Hoàng Đông Kiệt gật đầu với Lý Trường An rồi rời đi.
“Ta cũng không ăn đồ miễn phsi của các ngươi, giao Hắc Hồ nhất tộc cho ta xử lý.”
Lý Trường An nói xong cũng theo đó mà rời đi.
“Nương nương, ngươi...”
“Giống như các ngươi nghĩ, tất cả đều là khảo nghiệm của ta đối với các ngươi, ai ngờ Vạn Ma Điện nhìn thấu ý đồ của ta nên không tới.”
“Trên yến hội có hai cường giả khó lường đến, Hắc Đế thì không cần phải nói, nhân loại kia cũng có thực lực uy hiếp tới ta.”
“Quên đi, mặc kệ, nên làm như thế nào thì làm như thế đó đi.”
Lolita thấy kế hoạch đều rối loạn cũng lười quan tâm, tức giận trở về hậu viện.
Hắc Hồ nhất tộc bị đánh lui đến một sơn cốc.
Lý Trường An tới rồi!
Hắc Hồ tuần tra thấy Lý Trường An bỗng nhiên hưng phấn cho rằng Lý Trường An chỉ là kiếm khách nhân loại bình thường, chuẩn bị lấy Lý Trường An khai đao.
Kết quả hắn vừa tới gần Lý Trường An, thân thể trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt.
Lý Trường An ngay cả kiếm cũng không rút ra.
Lý Trường An càng tới gần, Hắc Hồ chết bên ngoài càng ngày càng nhiều, chủ lực Hắc Hồ nhất tộc trong sơn cốc cuối cùng chú ý tới Lý Trường An.
Cũng có lẽ là biết Lý Trường An cường đại, Hắc Hồ nhất tộc dốc toàn lực xuất động.
“Nhân loại, ngươi!“
Hắc Hồ vương thấy chủ lực của hắn vây quanh Lý Trường An, chuẩn bị ép hỏi Lý Trường An có phải là viện trợ bên ngoài của Đồ Sơn hay không.
Chỉ là Lý Trường An không để ý tới hắn, cầm kiếm nhẹ nhàng dùng sức.
Kiếm phong xuất vỏ một tấc, làn da của Hắc Hồ nhất tộc nứt ra hết.
Chờ kiếm phong xuất vỏ năm tấc, ngoại trừ Hắc Hồ vương còn đứng được, những hắc hồ khác đều biến thành thịt nát.
“Haiz!”
Lý Trường An thở dài một hơi, không tiếp tục rút kiếm vì Hắc Hồ vương đã không còn hơi thở.
“Chỉ có năm tấc, lúc nào ta mới có thể rút ra toàn bộ thân kiếm đây?”
Lý Trường An thất vọng cắm kiếm vào, xoay người rời đi.
Bên này yêu vương Hắc Ưng không cần nhìn, yêu vương Hắc Ưng đang dẫn đám ác yêu, không chạy trốn bạt mạng vì phía sau bọn họ có một tử thần.
“Tại sao, tại sao ngươi phải đuổi theo chúng ta?”
Yêu vương Hắc Ưng không rõ vì sao mình xui xẻo như vậy, lại đụng phải Hắc Đế trong truyền thuyết, Hắc Đế này cũng quyết đoán, cái gì cũng không nói, động thủ với bọn họ một hiệp, một nửa yêu của bọn họ đã bị Hắc Đế ăn mất, bọn họ sợ tới mức quay đầu bỏ chạy. Cũng không biết Hắc Đế này có phải là có bệnh hay không, cứ đuổi theo bọn họ không buông.
“A!”
Thấy yêu quái bên người lại bị cái bóng Hắc Đế câu đi, tinh thần yêu vương Hắc Ưng sợ tới mức sắp phát điên.
“Trốn đi, trốn đi, tận lực chạy đi, không đến một khắc cuối cùng, làm sao biết nỗi sợ hãi như biển sâu.”
Hoàng Đông Kiệt đang cố ý, hắn không vội vàng giải quyết yêu vương Hắc Ưng ngay, hắn muốn yêu vương Hắc Ưng ngày càng sợ hãi.
Vì thế hắn chuyên chọn yêu quái bên cạnh yêu vương Hắc Ưng động thủ, khiến cho yêu vương Hắc Ưng thời khắc đều lâm vào sợ hãi.
“Thiên Yêu thành, Thiên Yêu thành, ta nhất định phải chạy trốn đến Thiên Yêu thành.”
Yêu vương Hắc Ưng thấy yêu quái đi theo hắn bên cạnh càng ngày càng ít, hắn hoảng sợ, đồng thời hắn cũng biết thiên hạ này người duy nhất có thể cứu được hắn chính là Thiên Yêu thành.
Chỉ cần tiến vào phạm vi quản lý của Thiên Yêu thành là có thể lợi dụng quy tắc Thiên Yêu thành bức lui Hắc Đế.
Hắn là ác yêu không sai, Thiên Yêu thành có thợ săn tiền thưởng giỏi nhưng chỉ cần hắn không vào Thiên Yêu thành, không đi kiểm tra, ai biết hắn là ác yêu.
Phạm vi quản lý Thiên Yêu thành cấm tất cả tranh đấu, chỉ cần hắn ở trong phạm vi quản lý thành thật cẩu, tin tưởng hắn nhất định có thể thoát được một kiếptừ trong tay Hắc Đế. “Nhanh lên, nhanh lên!”
Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng yêu vương Hắc Ưng cũng nhìn thấy dãy núi Vạn Cổ ở phía trước.
Hắn rất kích động nhưng hắn không dám lơi lỏng một phần, ngược lại càng thêm liều mạng xông về phía trước...
Tiến vào Vạn Cổ quần sơn, yêu vương Hắc Ưng không tiếp tục phi hành mà là xông vào trong rừng rậm nguyên thủy dày đặc, mượn thảm thực vật xanh mướt thấp thấp lướt tới Thiên Yêu thành.
“Đến rồi, cuối cùng ta cũng đến rồi!”
Thấy bia ranh giới Thiên Yêu thành, yêu vương Hắc Ưng vô cùng vui mừng, cuối cùng hắn đã tiến vào phạm vi quản lý của Thiên Yêu thành, yêu vương Hắc Ưng thu liễm khí tức trên người, giả vờ như người qua đường đi về phía phạm vi hoạt động của yêu quái.
“Không đuổi theo, quả nhiên hắn không đuổi theo.”
“Thì ra Hắc Đế tiếng tăm lừng lẫy cũng sẽ cố kỵ thành chủ Thiên Yêu thành.”
“Hẳn là Hắc Đế không đi, tuy rằng Thiên Yêu thành trong phạm vi quản lý cấm tất cả tranh đấu nhưng không cản trở hắn trà trộn vào, nói không chừng hắn đang tìm ta.”
Yêu vương Hắc Ưng cực kỳ cẩn thận, tuy rằng không nhìn thấy Hắc Đế nghênh ngang đuổi theo, nhưng vì lo lắng cho mạng nhỏ, yêu vương Hắc Ưng chuẩn bị ẩn nấp trong phạm vi quản lý của Thiên Yêu thành một thời gian.
“Rất nhiều yêu quái, những yêu quái này hẳn là không mua nổi nhà trong Thiên Yêu thành mới ở chỗ này tạo ra một trấn nhỏ.”
“Thật sự rất náo nhiệt, đây chính là ảnh hưởng Thiên Yêu thành mang đến.”
Tiến vào trấn nhỏ, yêu vương Hắc Ưng bị trấn nhỏ phồn vinh cùng quy mô làm cho chấn động, ngoài thành đã có dáng vẻ này trong thành còn có quy mô cỡ nào nữa.