“Thật là thơm, trên người hắn có thiên tài địa bảo!”
Có một yêu quái đi ngang qua bên cạnh yêu vương Hắc Ưng, yêu vương Hắc Ưng lập ngửi được dị hương linh dược tức từ trên người yêu quái, hắn bỗng nhiên rục rịch.
Linh dược ở bên ngoài rất ít, thấy linh dược rục rịch là bản năng.
Nhưng nghĩ đến nơi này là do Thiên Yêu thành quản lý, hắn lại là ác yêu ngoại lai, ý niệm trong lòng hắn vừa mới nổi lên đã bị hắn đè xuống.
“Đây là cỏ băng dương, đây là cỏ quý nguyên hàn tiên, cái này, cái này...”
Yêu vương Hắc Ưng đi ngang qua một hiệu thuốc, bị mùi thuốc mãnh liệt bên trong hấp dẫn vào, thấy thiên tài địa bảo bày ở trong hiệu thuốc, yêu vương Hắc Ưng chưa từng thấy qua thế gian rung động không thôi.
Cũng tùy ý như vậy, không hề lo lắng những thiên tài địa bảo này bị trộm bị cướp.
Chỉ là khi nghĩ tới đây là nơi nào, nội tâm phập phồng của yêu vương Hắc Ưng lại bình tĩnh lại.
“Nếu như ta là người quản lý trấn nhỏ này thì tốt rồi, dù không thể tiến vào Thiên Yêu thành, ta cũng có thể dựa vào trấn nhỏ dựa lưng vào ngọn núi to Thiên Yêu thành, rất nhanh sẽ trở nên mạnh mẽ.”
“Có điều người quản lý trấn nhỏ này có ngàn vạn mối quan hệ với Thiên Yêu thành, dựa vào thân phận người ngoài của ta, có lẽ khó làm quản lý trấn nhỏ này.”
Yêu vương Hắc Ưng thấy trấn nhỏ tựa như thấy một cơ duyên lớn, hắn động tâm không thôi nhưng hắn cũng biết lợi ích sau lưng này không phải là thứ hắn có thể đụng vào.
“Không, ta có thể tới nơi này, vậy nơi này có đường sống của ta, có cơ duyên vô hạn của ta.” “Ta có thể từng bước đi tới bây giờ, lý do rất lớn là vì vận khí của ta, vận mệnh đã an bài ta đi tới nơi này, ta sẽ ở đây mở ra yêu sinh mới của ta.”
Yêu vương Hắc Ưng có dã tâm rất lớn, cũng là yêu dám nghĩ dám làm, hắn tin tưởng nơi có ánh sáng chắc chắn có bóng tối.
Thiên Yêu thành quy tắc nghiêm cẩn nhưng hắn tin tưởng dưới Thiên Yêu thành chắc chắn cũng sinh ra hắc ám, hắn muốn mượn hắc ám này làm bản thân lớn mạnh.
Ngay khi hắn chuẩn bị hành động tìm kiếm hắc ám dưới Thiên Yêu thành, mấy thống lĩnh Thiên Yêu thành từ bốn phía đi tới vây quanh hắn.
“Đã tìm thấy!”
Yêu vương Hắc Ưng nhíu mày, rõ ràng hắn che giấu tốt như vậy người Thiên Yêu thành làm sao phát hiện ra hắn.
Trong phạm vi quản lý cấm tranh đấu, hắn không lo lắng mấy yêu vương này sẽ làm gì hắn. Nhưng hắn sợ mấy yêu vương này liên hợp đuổi hắn ra khỏi địa bàn quản lý, một khi bị đuổi ra khỏi địa bàn quản lý, thứ chờ đợi hắn chính là thợ săn tiền thưởng và Hắc Đế.
“Ta biết quy tắc của Thiên Yêu thành các ngươi, ta sẽ không phạm tội ở chỗ các ngươi, ta chỉ ở chỗ các ngươi đi dạo mua chút đồ cần thiết, qua vài ngày nữa ta sẽ chủ động rời khỏi nơi này.”
Vì không muốn bị đuổi ra khỏi khu vực quản lý, yêu vương Hắc Ưng chỉ có thể thấp giọng thương lượng.
“Ngươi nghĩ Thiên Yêu thành vì đuổi ngươi đi mà phái mấy thống lĩnh tới đây sao, ngươi cho rằng chúng ta không cần thời gian nữa sao?”
Hầu Đại Thiên bình tĩnh nói.
“Vậy thì các ngươi là?”
Yêu vương Hắc Ưng khó hiểu hỏi.
“Thành chủ của chúng ta muốn gặp ngươi.”
Hầu Đại Thiên đáp.
“Thành chủ của các ngươi muốn gặp ta sao?”
Yêu vương Hắc Ưng hoảng sợ, thành chủ Thiên Yêu thành tràn ngập màu sắc vô biên muốn gặp hắn.
“Gặp ta, vì sao phải gặp ta, ta hẳn là không quen biết với thành chủ các ngươi?”
Nội tâm yêu vương Hắc Ưng nổi lên chút cẩn thận, nhưng nghĩ đến bị đuổi ra ngoài sẽ đối mặt với Hắc Đế, cái này không khác gì chịu chết, hắn đương nhiên không muốn bị đuổi ra ngoài.
Hơn nữa thành chủ Thiên Yêu thành muốn gặp hắn, hình như hắn cũng không có năng lực từ chối.
Nghĩ đến điểm này, hắn thật ra đã thỏa hiệp, nhưng hắn vẫn muốn biết vì sao thành chủ Thiên yêu thành muốn gặp hắn.
“Gặp thành chủ rồi ngươi tự nhiên biết thành chủ của chúng ta vì sao muốn gặp ngươi.”
Hầu Đại Thiên không nói thêm gì, ra hiệu yêu vương Hắc Ưng đi cùng hắn.
“Không phải là...”
Yêu vương Hắc Ưng nghĩ đến khả năng nào đó, đó chính là hắn được thành chủ Thiên Yêu thành coi trọng.
Hắn đã trải qua vô hạn tiếp cận yêu vương cấp hai, chỉ cần hắn độ kiếp thành công, hắn chính là yêu vương cấp hai thật sự, truyền thuyết thành chủ Thiên Yêu thành có thể trợ giúp người khác độ kiếp thành công.
Hẳn là thành chủ Thiên Yêu thành muốn gia tăng chiến lực đỉnh cấp cho Thiên Yêu thành, chuẩn bị lấy việc hỗ trợ độ kiếp làm điều kiện thu phục hắn.
Trên mặt yêu vương Hắc Ưng dần dần lộ ra vẻ vui mừng, hắn cảm thấy hẳn là thành chủ Thiên Yêu thành vì coi trọng hắn nên cố ý phái mấy thống lĩnh này đến mời hắn.
Ngoại trừ điểm này, yêu vương Hắc Ưng không thể tưởng tượng được thành chủ Thiên yêu thành có lý do khác, dùng trận thế mấy thống lĩnh đến mời hắn.
Nghĩ đến mình về sau có thể chính là một thành viên của Thiên Yêu thành, thậm chí địa vị thân phận còn có thể cao hơn so với mấy thống lĩnh này.
Trong nội tâm yêu vương Hắc Ưng hưng phấn đến mức nào, vội vàng kiềm nén niềm vui trong nội tâm đuổi theo bước chân của đám Hầu Đại Thiên.
Đám Hầu Đại Thiên thấy trên mặt yêu vương Hắc Ưng lộ ra vẻ vui mừng lơ đãng, nội tâm bọn họ có chút mỉa mai, bọn họ rõ ràng kết cục của ác yêu hơn bất cứ ai.
“Đây, đây có phải là xứ sở thần tiên không!”
Tiến vào Thiên Yêu thành, yêu vương Hắc Ưng cảm giác đôi mắt của mình không đủ dùng, thấy cảnh tượng tiên cảnh mê ảo.
“Ta nhất định phải ở lại, chỉ cần ta nhanh chóng trưởng thành ở nơi này, Hắc Đế tính là cái gì, tiêu diệt hắn còn không phải dễ dàng sao?”
“Hơn nữa ta sẽ không dừng lại, chỉ cần cho ta thời gian, chỉ cần cho ta cơ hội, ta không phải không thể mưu cầu vị trí thành chủ Thiên Yêu thành này.”
Nhìn tất cả trong Thiên Yêu thành, dã tâm của yêu vương Hắc Ưng càng lớn, hắn lại muốn làm thành chủ Thiên Yêu thành.
“Đi vào đi, thành chủ ở bên trong.”
Phủ đệ thành chủ.
Hầu Đại Thiên mở cửa lớn cho yêu vương Hắc Ưng đi vào.
Yêu vương Hắc Ưng thở phào nhẹ nhõm, bình phục nội tâm một chút biết tân sinh của hắn tới rồi, mang theo hy vọng vô tận đi vào.
Vừa đi vào, hắn thấy sâu trong đại sảnh có một bóng người đang quay lưng với hắn, bóng lưng này khiến cho hắn cảm giác hơi quen thuộc nhưng hắn không dám suy nghĩ nhiều.
Vì để được ở lại, hắn quỳ một gối xuống, cúi đầu hành lễ với Hoàng Đông Kiệt.