“Nghiêm túc mà nói, dù thân thể của ta bị ta dùng bí thuật cải tạo cứng rắn hơn cả cương thi vương nhưng ta vẫn không muốn đụng phải một người phát ra sức mạnh thuần túy như ngươi. “ Mấy năm nay vì áp lực sinh tồn thực lực bọn người Quỷ đạo nhân tăng lên rất nhiều nhưng khi hắn nhìn thấy người nhảy ra đối phó hắn lại là cường giả tam phẩm, cho dù thân thể cực kỳ cường tráng, hắn cũng không muốn đối mặt trực tiếp với Lôi Chấn Thiên.
“Tên tai họa kia, chuyện này cũng không do ngươi lựa chọn!”
Lôi Chấn Thiên không nói nhảm với bọn người Quỷ đạo nhân, xách búa lên đánh một trận với bọn người Quỷ đạo nhân, vì thân thể bọn người Quỷ đạo nhân dị thường cường đại, Lôi Chấn Thiên nhất thời không bắt được bọn hắn.
Thợ làm giấy giấy Hầu Thiên Nghĩa cũng đụng phải đối thủ là Mạnh Bà của Vạn Ma Điện, nói là Mạnh Bà nhưng hắn là một nam tử, thực lực không thể nói là cường đại nhưng năng lực lại có chút quỷ dị. Một tay khống chế nước, một tay khống chế lửa, nước và lửa này cực kỳ lợi hại.
Bị ngọn lửa đen kịt này nhuộm thân, người giấy chống cháy của hắn cũng sẽ bị thiêu thành tro tàn.
Bị nước u lam đánh ướt toàn thân người giấy, quyền khống chế của người giấy sẽ bị Mạnh Bà cướp đi.
Đây hoàn toàn là người giấy khắc chết hắn, cũng may hắn cũng không ăn chay, hắn cái gì cũng thiếu, chỉ có người giấy là không thiếu.
Chỉ thấy hắn mở túi đựng đồ ra, vô số người giấy to bằng bàn tay bay ra, những người giấy này cũng không công kích Mạnh Bà mà là phân tán dán lên lưng binh lính của kẻ địch, binh lính bị người giấy to bằng bàn tay dán vào toàn bộ trở thành con rối của Hầu Thiên Nghĩa.
Hàng ngàn con rối dừng động tác công thành, tất cả đều quay đầu nhìn Mạnh Bà, một giây sau toàn bộ bọn họ vọt tới chỗ Mạnh Bà.
Sắc mặt Mạnh Bà khẽ biến, hắn biết Hầu Thiên Nghĩa muốn làm gì, đây là muốn hao tổn hắn, hắn đốt người giấy rất dễ dàng nhưng đốt người sống sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng của hắn. Dị thủy thuật của hắn cũng có thể làm ướt những binh sĩ này, khống chế đoạt lại những binh sĩ này nhưng làm như vậy tiêu hao còn lớn hơn dùng lửa.
Nghĩ đến những bính lính này lúc nào cũng có thể bổ sung, hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, hỏa diễm trong tay nhảy nhót trôi nổi hóa thành hỏa long thôn phệ binh lính chung quanh.
Khóe miệng Hầu Thiên Nghĩa lộ ra một nụ cười khẽ, người Mạnh Bà đốt chính là binh lính địch nhân, hắn không đau lòng chút nào, ngược lại mượn tay địch nhân trừ bỏ binh lính địch nhân, vừa vặn tiết kiệm sức lực huống chi người giấy của hắn thật sự rất nhiều, túi đựng đồ của hắn mở ra, lại một vòng người giấy dày đặc bay ra.
“Đi, giải quyết hắn!”
Ma Chủ thấy binh lính của mình bị Hầu Thiên Nghĩa làm như vậy, ánh mắt lạnh lùng ra lệnh cho một bóng đen phía sau giết chết Hầu Thiên Nghĩa.
Bóng đen rung lắc thân thể biến mất, một giây sau hắn xuất hiện ở phía sau Hầu Thiên Nghĩa, móng vuốt sắc bén móc về phía trước.
Móng vuốt sắc bén của hắn xuyên qua lưng rồi xuyên qua ngực Hầu Thiên Nghĩa.
Bóng đen bỗng nhiên sửng sốt, đây không phải là thân thể máu thịt, đây là người giấy.
“Ta biết ngươi, ngươi là Mộng Yểm hình ảnh thường trực của Vạn Ma Điện đúng không?”
“Ngươi không có thực thể, chỉ khi ngươi công kích người khác, bản chất của ngươi mới có thể hiện ra.”
“Mà người ta vẫn chờ chính là ngươi!"
Hầu Thiên Nghĩa thấy móng vuốt sắc bén xuyên qua lồng ngực, khóe miệng hắn nhếch lên, lúc này phát động bí thuật giấy.
“Cái gì?”
Mộng Yểm vừa nghe đã biết mình trúng kế, muốn rút móng vuốt ra bỏ chạy nhưng lại phát hiện mình không thể cử động.
Trên người Hầu Thiên Nghĩa xuất hiện một bí văn quỷ dị thông qua cánh tay hắn trong nháy mắt lan tới toàn thân hắn.
“Ngươi vào cho ta!”
Ánh mắt Hầu Thiên Nghĩa nghiêm túc, trong cơ thể truyền đến lực lượng không thể kháng cự thu Mộng Yểm vào.
Sau khi thành công phong ấn Mộng Yểm phiền phức nhất Vạn Ma Điện, Hầu Thiên Nghĩa nhìn lồng ngực trống rỗng cũng không thèm để ý, tiện tay lau qua một cái, lỗ trống biến mất.
Lý Chí Đào thấy Hầu Thiên Nghĩa thành công phong ấn Mộng Yểm, không quên khiêu khích nhìn Ma Chủ, ra vẻ đại tướng nhà ngươi sao lại có kẻ cùi bắp như vậy, vừa xuất hiện đã bị người của chúng ta bắt được.
Ma Chủ thấy Mộng Yểm đã bị Hầu Thiên Nghĩa hút vào trong cơ thể không động tĩnh, sắc mặt của hắn bỗng nhiên âm trầm xuống, hắn sao còn không biết mình bị người ta dắt mũi.
“Kim Cương Chú!”
Pháp Trí đại sư cùng vài trưởng lão sử dụng kim cương chú bao vây tấn công Hoa hòa thượng, trên người không chỉ toát ra phật quang tinh lọc, lực lượng trên người cũng vì kim cương chú mà tăng vọt.
“Ta cũng biết Kim Cương Chú, hơn nữa ta càng biết sử dụng hơn các ngươi .”
“Kim Cương Chú, Tiến Giai Thuật, Kim Cương Huyết Phật Chú!”
Cơ bắp của Hoa hòa thượng không chỉ phồng lên, biến thành một người khổng lồ nhỏ, mà thứ phát ra từ cơ thể hắn không phải là phật quang màu vàng mà là ánh sáng đen tối u ám như máu. “Huyết Phật Ấn!”
Hoa hòa thượng dùng thân thể đỡ lấy công kích của bọn người Pháp Trí đại sư, còn rảnh tay đánh bay một trưởng lão Phật môn trong đó ra ngoài.
“Ầm!”
Trưởng lão Phật môn đó cũng đủ thảm, nện vào tường thành Đoạn Đạo Quan, tường thành bị đập ra một lỗ thủng khổng lồ, khe nứt rất nhỏ cũng lan ra khắp tường thành.
Trưởng lão Phật môn bị khảm trong lỗ thủng trên tường thành không nhúc nhích, không biết còn sống hay đã chết...
Lý Chí Đào thấy tường thành bị đập ra một lỗ thủng lớn thì cau mày, vội vàng sai người đi kiểm tra tình hình tường thành và gỡ trưởng lão Phật môn ra.
“Thái ti đại nhân, chỉ là tường ngoài thành xuất hiện một ít tổn hại, tường bên trong cũng không có gì đáng ngại.”
Kim bài trảm yêu sứ mang trưởng lão Phật môn về giao cho quân y rồi bẩm báo với Lý Chí Đào. Lý Chí Đào biết được vấn đề tường thành không lớn, tiếp tục chú ý tình hình chiến đấu ở hiện trường.
Pháp Trí đại sư thấy trưởng lão bị khảm vào tường thành được Lý Chí Đào phái người mang về, nội tâm không khỏi cảm kích Lý Chí Đào.