“Tạm thời các ngươi không nên nhúng tay vào, để một mình ta đến đối phó hắn.”
“Phương trượng, ngươi điên rồi, vừa rồi mấy người chúng ta hợp lực cũng không đánh lại hắn, một mình ngươi đối phó hắn không phải càng nguy hiểm sao?”
Mấy trưởng lão của Phật môn đều mờ mịt, đều không hiểu phương trượng muốn làm gì.
“Ta chỉ còn cách nhị phẩm một bước, không có nguy cơ cùng áp lực nhất định thì ta khó lòng đột phá đến nhị phẩm.”
“Bây giờ là một cơ hội, ta muốn thông qua hắn đột phá đến nhị phẩm.”
Pháp Trí đại sư giải thích.
“Không được, quá nguy hiểm, ta không cho phép!”
“Sư huynh, chuyện đột phá từ từ tính, lúc này không phải là thời điểm tùy tiện mạo hiểm.”
Vài trưởng lão Phật môn đều không đồng ý Pháp Trí đại sư làm loạn.
“Không phải còn có các ngươi sao, có nguy hiểm gì các ngươi ra tay là được.”
“Được rồi, cứ như vậy đi!”
Pháp Trí đại sư thấy vài trưởng lão còn muốn nói gì đó, dùng thân phận phương trượng khiến cho bọn hắn nghe lời.
“Sư điệt, ngươi làm được, ta cũng làm được, ngươi lấy ta làm đá mài đao có phải quá ngu ngốc hay không.”
Hoa hòa thượng dĩ nhiên nghe được đối thoại của bọn người Pháp Trí nhưng những lời này khiến cho hắn cảm thấy buồn cười, lấy hắn ra làm đá mài đao, sư điệt này có phải quá ngốc hay không. “Ai nói ta làm được ngươi cũng sẽ làm được!”
Pháp Trí đại sư khí tức chợt tắt, ánh sáng vô bi vô hỉ, vô phúc vô họa, vô tham vô dục bày ra trên người hắn.
Một hư ảnh tượng phật xuất hiện phía sau Pháp Trí đại sư, lúc này Pháp Trí đại sư chính là Phật. “Bất Động Minh vương!”
Hoa hòa thượng liếc mắt một cái đã nhìn ra đây là Bất Động Minh Vương của các đời phương trượng Phật môn.
“Chả trách ngươi dám lấy ta làm đá mài đao, thì ra sức lực của ngươi đã đến đây.”
“Nào, vừa lúc để ta nhìn một chút, Bất Động Minh Vương truyền từ đời này sang đời khác có phải thật sự lợi hại như trong lời đồn hay không.”
Hoa hòa thượng vừa dứt lời thì gầm thét lao về phía Pháp Trí đại sư.
Pháp sư từ từ đưa tay lên, thậm chí còn chậm hơn cả chuyển động chậm nhưng trong mắt Hoa hòa thượng, phật ấn Bất Động Minh Vương đằng sau Pháp Trí đại sư đã xuất hiện trước mặt hắn. “Keng!”
Lúc này bị Hoa hòa thượng đánh trúng, lực đạo cực lớn khiến cho hắn trượt ra ngoài hai mươi mấy thước thì dừng lại, hắn không nhìn hai cái rãnh bị hai chân hắn cày ra mà lại nhìn chằm chằm Bất Động Minh Vương phía sau Pháp Trí đại sư.
Sau đó, hắn rất kích động!
Hắn thật sự kích động, đây mới là bạo lực tốt đẹp nhất mà hắn theo đuổi.
Vì sao hắn bây giờ mới phát hiện, rõ ràng bạo lực đẹp nhất đã từng ở bên cạnh hắn. Có điều bây giờ phát hiện cũng không muộn, cướp đoạt lại là được thôi.
“Sư điệt, ta đã thắng chắc Bất Động Minh Vương của ngươi!”
Khóe miệng Hoa hòa thượng nứt ra, hắn điên cuồng tấn công Pháp Trí đại sư.
Đối mặt với làn sóng tấn công dồn dập của Hoa hòa thượng, Pháp Trí đại sư ngày càng chịu áp lực nhưng đây chính là điều hắn mong muốn.
Có điều còn chưa đủ, nguy cơ sinh tử còn chưa đủ.
Nghĩ thông suốt điểm này, Pháp Trí đại sư chủ tấn công Hoa hòa thượng.
Lúc này, hiện trường có hai người khổng lồ nhỏ phát ra ánh sáng không ngừng va chạm, một người có ánh sáng vàng, một người có ánh sáng màu máu đen u ám.
“Ngô Bạch, vì sao ngươi lại trợ giúp Vạn Ma Điện?”
Đám người Bắc Minh chân nhân quấn quanh Ngô Bạch nhưng quan tài huyền kim của Ngô Bạch quả thật lợi hại, cửa quan tài vừa mở ra, cái gì cũng bị nó cắn nuốt.
Nuốt chửng hỏa thuật, nuốt chửng kiếm khí, ngay cả đòn tấn công sấm sét mạnh nhất của Thái Cực tông cũng bị nuốt chửng, điều này khiến cho Bắc Minh chân nhân nhất thời không làm gì được Ngô Bạch.
Ngô Bạch không trả lời, lập quan tài chắn trước mặt đám người Bắc Minh chân nhân.
Hắn không muốn giết chết đám người Bắc Minh chân nhân, triệt để đắc tội với Thái Cực tông, hắn chỉ muốn ngăn cản đám người Bắc Minh chân nhân, không cho bọn họ can thiệp vào chuyện công thành của Vạn Ma Điện.
Bắc Minh chân nhân thấy kẻ trấn quan Ngô Bạch không có ý đáp lại hắn, hắn không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục đấu với Ngô Bạch.
“Lý Chí Đào, để ta xem mấy năm nay ngươi có tiến bộ hay không!”
Thấy chiến cuộc hiện trường bế tắc, Ma Chủ vì muốn có bước đột phá mới, hắn nhìn chằm chằm Lý Chí Đào sát cửa thành.
Chỉ cần đánh bại hoặc đánh chết Lý Chí Đào ngay tại chỗ, chắc chắn có thể khiến cho lòng quân địch dao động, nói không chừng bọn họ có thể thừa cơ một đòn công phá Đoạn Đạo Quan.
Vừa mới nảy ra ý tưởng, ma khí trên người Ma Chủ bỗng nhiên phóng lên trời, cảm giác áp bách như ác mộng khiến cho mọi người ở hiện trường cảm thấy ớn lạnh.
“Leng keng!”
Lý Chí Đào thấy ma thủ khổng lồ lại nguy hiểm trên bầu trời bắn về phía cửa thành, hắn không dám có chút do dự, tế xuất chuông trấn hồn, đánh tan ma thủ che khuất bầu trời.
“Nhị phẩm, không ngờ ngươi cũng đạt tới cấp độ nhị phẩm, Lý Chí Đào, ta thật sự là xem thường ngươi.”
Ma Chủ cảm ứng được lực lượng dao động của Lý Chí Đào đạt tới nhị phẩm, sắc mặt bỗng nhiên hơi âm trầm.
“Ngươi nói nhảm quá!”
Lý Chí Đào lơ lửng trên không trung, bên cạnh hắn đã xuất hiện chuông trấn hồn, chuông trấn yêu, chuông trấn ma, chuông trấn tà bốn món pháp khí vờn quanh.
Điều này khiến người khác cho rằng Lý Chí Đào chỉ yêu thích pháp khí thuộc về chuông.
Ma Chủ cảm giác mình bị khinh thường, lạnh lùng xuất hiện trước mặt Lý Chí Đào, không nói lời nào tấn công Lý Chí Đào.
Trận chiến giữa hai người bắt đầu!
Cùng lúc đó, âm mưu của Âm Ty ở kinh thành cũng bắt đầu thực hiện.
Hậu cung.
“Rõ ràng là vận mệnh chi nữ nhưng không thể dự đoán tương lai của riêng mình, đáng buồn! Đáng buồn!”
Hoàng hậu nhìn cửu công chúa Lý Tuyết Trân đã bị nàng làm cho hôn mê, trên môi hiện lên một chút mỉa mai.
Có lẽ lo lắng thời gian dài, hộ vệ của cửu công chúa ở ngoài điện phát hiện ra điều gì, hoàng hậu không chút do dự, vứt bỏ thân thể đã vô dụng của mình, tóm lấy vận mệnh chi nữ thông qua địa đạo đã sớm đào xong rời khỏi hoàng cung.
Cũng có lẽ vì trong điện không có động tĩnh, hộ vệ ngoài điện tra ra có gì đó không ổn, bọn họ ở ngoài điện gọi không thấy đáp lại, vội vàng xông vào.
Khi bọn họ thấy trong điện chỉ còn lại thi thể hoàng hậu đã sớm bốc mùi, không thấy thân ảnh cửu công chúa thì nhất thời đại loạn.
Sau đó, chuông báo động của hoàng cung vang lên.