Không hiểu tại sao Huyền Thanh đang nắm thắng lợi trong tay hắn đột nhiên để cho người của bọn hắn dừng lại.
“Chắc là các ngươi đã bị kẻ có tâm lợi dụng, ta không đại diện cho Thiên Yêu thành tới, lại càng không vì chiếm hồ Thiên Thu mà tới.”
“Ta đến đây chỉ với một mục đích, đó là trả thù yêu vương Hắc Long.”
“Ngoài điều đó ra, ta không có mục đích nào khác.”
Huyền Thanh nói với các yêu vương kia.
“Ngươi nói gì, ngươi không tới chiếm hồ Thiên Thu?!”
Khi An Nguyên và những yêu vương khác nghe được lời giải thích này, bọn họ nhíu mày nhìn Huyền Thanh, đánh giá xem những gì hắn nói có phải là sự thật hay không.
“Làm sao để chúng ta tin những gì ngươi nói?”
Ngay khi Huyền Thanh nói lời này, Mễ Hồng cảm thấy có gì đó không đúng.
Thương Đế đang che giấu bọn họ điều gì đó, phân công cho bọn họ chặn bên phía Huyền Thanh, rõ ràng là có ý định dùng họ làm bia đỡ đạn.
“Thiên Yêu thành nằm ngoài sức tưởng tượng của ngươi, nếu Thiên Yêu thành muốn chiếm lấy hồ Thiên Thu, căn bản sẽ không chỉ phái có mười yêu vương đến đây.”
“Mục đích của ta chỉ là Hắc Long, nếu không ta cũng sẽ không nói với ngươi nhiều lời vô nghĩa như vậy, cứ kêu người của ta trấn áp ngươi là xong.”
Huyền Thanh thờ ơ nói.
“Cũng có lý, vậy thì chúng ta bị bọn người Thương Đế lừa gạt rồi!”
“Bọn người Thương Đế muốn làm gì, đối tượng trả thù chính là Hắc Long, sao lại khoa trương nói bọn họ là kẻ xâm lược?”
“Ta biết rồi, nhân loại thảo phạt hồ Thiên Thu cũng không phải là lấy chúng ta giết gà dọa khỉ, chắc chắn là bọn người Thương Đế đã làm chuyện gì đó ở bên ngoài mới khiến nhân loại thảo phạt hồ Thiên Thu.”
Bọn người An Nguyên cảm thấy Huyền Thanh không cần phải nói dối, dù sao Huyền Thanh nói rất đúng, nếu hắn muốn công chiếm hồ Thiên Thu, không cần phải nói với bọn họ nhiều lời vô nghĩa như vậy, trấn áp bọn họ là xong.
“Xem ra đám người Thương Đế cũng không xem bọn ngươi là người một nhà, mấy hôm trước đám người Thương Đế xâm lấn kinh thành, tàn phá bốn phía kinh thành, làm thương vong vô số dân chúng bình thường.”
“Khiến cho sự phẫn nộ của dân chúng dâng lên, hơn nữa đám người Thương Đế còn cướp đi vận mệnh chi nữ của nhân loại, mới dẫn tới chuyện nhân loại thảo phạt hồ Thiên Thu.”
Huyền Thanh nhìn bọn người An Nguyên thật sự bị đám người Thương Đế coi thành vật hi sinh, không nhịn được nói ra những gì đám người Thương Đế đã làm ở kinh thành.
“Thì ra là thế, chẳng trách nhân loại thảo phạt hồ Thiên Thu quy mô lớn, thì ra là đám người Thương Đế trêu chọc nhân loại trước.”
Bọn người An Nguyên nghe xong cả đám đều bị chọc giận, bọn họ bị Thương Đế đối xử như khỉ.
“Không được, tuy rằng nhân loại thảo phạt chúng ta là vì đám người Thương Đế nhưng nếu khiến cho nhân loại công tiến hồ Thiên Thu thì tiểu yêu vô tội khác của hồ Thiên Thu sẽ bị vạ lây.”
Bọn người An Nguyên cực kỳ không tín nhiệm nhân loại, lo nhân loại tấn công hồ Thiên Thu ngộ sát, dù là yêu tốt yêu xấu đều trong phạm vi giết chóc của bọn họ.
Đây là chuyện bọn hắn không thể cho phép, bọn hắn không thể vì sai lầm của đám người Thương Đế mà trả giá.
“Ta có vài phần giao tình với nhân loại, ta có thể khơi thông với nhân loại, khiến cho bọn họ tận lực không lạm sát người vô tội ở hồ Thiên Thu.”
“Nhưng các ngươi cũng phải cam đoan, người của các ngươi phải rời xa chiến trường, đừng can thiệp vào.”
“Người nhân loại thảo phạt là đám người Thương Đế, chỉ cần dẫn theo người của các ngươi quan sát từ xa thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.”
Huyền Thanh không muốn các yêu vương an phận thủ thường ở hồ Thiên Thu bùng nổ xung đột với nhân loại bèn nhắc nhở bọn người An Nguyên.
“Rất cảm ơn, ta sẽ bảo tộc nhân của ta rời xa chiến trường, sẽ không để cho bọn họ xông vào trận chiến giữa nhân loại và đám người Thương Đế.”
Bọn người An Nguyên nghe xong cảm kích nói với Huyền Thanh.
“Thật xin lỗi, ta đã hiểu lầm ngươi, xin lỗi ngươi.”
Mễ Hồng ngượng ngùng xin lỗi Huyền Thanh.
“Người phải xin lỗi là ta, vừa tới ta đã bắt đầu đánh nhau, ta không phân rõ ngươi không phải như đám Thương Đế nên mới để người của ta đánh ngươi.”
Huyền Thanh cũng cảm thấy ngượng ngùng, từ trong túi trữ vật lấy ra một ít đan dược chữa thương đưa cho mấy yêu vương bị trọng thương.
“Có biết bây giờ Hắc Long ở đâu hay không?”
Huyền Thanh hỏi bọn người Mễ Hồng.
“Hắc Long tính tình tàn bạo, chúng ta cũng không thích hắn, không thân cận với hắn, cũng không biết hành tung của hắn.”
“Có điều hắn và đám người Thương Đế rất thân thiết, đám người Thương Đế hẳn là biết hành tung của Hắc Long, nói không chừng bây giờ Hắc Long đang bên cạnh đám người Thương Đế.” Bọn người An Nguyên nhìn nhau, đều tỏ vẻ không biết hành tung của Hắc Long nhưng bọn hắn nói ra phán đoán của mình.
Lúc này phía hồ Thiên Thu có một chùm ánh sáng cực lớn từ hồ Thiên Thu bắn lên bầu trời. “Cái này, đây là cái gì, đám người Thương Đế đang làm gì?”
Nhìn thấy chùm ánh sáng ngưng tụ không tiêu tán, bọn người An Nguyên không nghĩ cũng biết là đám người Thương Đế làm ra.
Bây giờ bên trong hồ Thiên Thu chỉ còn lại đám người Thương Đế, không phải bọn họ thì còn có thể là ai.
Tuy rằng không biết đám người Thương Đế làm gì nhưng bọn họ luôn cảm thấy đây là một chuyện không tốt.
“Nào, đi xem bọn người Thương Đế đuổi chúng ta đi là muốn làm gì!”
Bọn người An Nguyên cũng không nhiều lời vô nghĩa, rất nhanh phóng đến phương hướng vòng sáng bảo vệ.
Huyền Thanh không chút do dự, nhanh chóng đi theo.
“Vòng sáng bảo vệ, lại một vòng sáng bảo vệ”
Vòng sáng bảo vệ bay lên trời về phía hồ Thiên Thu đương nhiên được nhân loại nhìn thấy.
Mới vừa nhìn thấy một trận, ngay sau đó lại một trận phóng lên cao.
“Đây là cơ duyên cuối cùng của hồ Thiên Thu mà bọn họ đào ra được!”