“Đừng vọng tưởng kéo theo Thiên Yêu thành xuống nước, Thiên Yêu thành không có tâm tư can thiệp vào chuyện của các ngươi, đây là hành vi của cá nhân ta.”
“Hồ Thiên Thu cũng là cố hương của ta, ta không thể tùy ý con sâu làm rầu nồi canh như các ngươi ở hồ Thiên Thu tiếp tục gây tai họa hồ Thiên Thu, ta nên vì sự yên bình của hồ Thiên Thu mà loại bỏ các ngươi!”
“Động thủ!”
Huyền Thanh phất tay, khiến cho mười yêu vương cấp hai phía sau hắn động thủ…
“Lấy nhiều hiếp ít, tưởng rằng ta sẽ sợ ngươi sao?”
“Thiên Cẩu Thực Nhật!”
Thiên cẩu đương nhiên không dám cùng lúc khiêu chiến mười hai giai Yêu Vương, lúc này hắn lập tức sử dụng năng lực của mình.
Nhất thời mặt trời biến mất và mọi thứ chìm vào bóng tối.
Không chỉ như vậy, tất cả mọi người cảm giác tình huống của mình có gì đó không ổn.
Tầm nhìn của họ trở nên mờ đi, thính giác không thể nghe được người khác đang nói gì, khứu giác và xúc giác cũng yếu đi rất nhiều, khiến họ có cảm giác như bị thiên địa vứt bỏ.
Huyền Thanh mang đến yêu vương cấp hai mạnh hơn và ít nhiều miễn nhiễm với tác dụng của năng lực Thiên Cẩu, nhưng phía nhân loại lại đau đớn.
Bọn họ không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, không thể nghe thấy bất cứ điều gì, và thậm chí trực giác cũng phản bội bọn họ.
Hai hoặc ba người trong số hơn mười người bọn họ bị Cốt Táng làm cho bị thương nặng.
“Hắn là một yêu loại đặc thù, chúng ta đã trúng chiêu.”
Lý Chí Đào dựa vào chuông ma khí, miễn cưỡng làm suy yếu năng lực đặc thù của Thiên Cẩu đối với mình, hắn không ngờ năng lực của Thiên Cẩu lại có phạm vi rộng như vậy.
Kẻ thù không bị ảnh hưởng, tất cả bọn họ đều bị ảnh hưởng.
“Đúng, đây là khả năng của ta, điều khiển, thống trị và làm suy yếu năm giác quan của đối thủ “ “Huyền Thanh, ngươi cũng nên thấy may mắn, ngươi mang theo yêu vương đều là yêu vương cấp hai, thực lực cường đại, làm cho ta không thể hoàn toàn chi phối năm giác quan của bọn họ, ta chỉ có thể làm suy yếu năm giác quan của bọn họ đến mức tối đa.”
“Bọn họ không chỉ có thực lực mạnh mẽ, trên người ngươi còn mang theo dị bảo bảo vệ, bảo vệ ngươi khỏi tầm khống chế của ta. Thiên Yêu thành thật đúng là bảo bối gì cxung có.”
Thiên Cẩu nhìn thấy một đồng xu màu tím kỳ lạ treo trên cổ Huyền Thanh sáng lên và biết rằng Huyền Thanh không bị ảnh hưởng của hắn là bởi vì đồng xu màu tím này.
“Chi phối năm giác quan, thật sự là một năng lực đáng sợ .”
Huyền Thanh đã nhìn thấy mười lăm yêu vương bên An Nguyên đã sắp xuất hiện tình trạng chém giết lẫn nhau, hiển nhiên có mấy yêu vương cấp một đều bị Thiên Cẩu khống chế.
Những người không hoàn toàn bị khống chế cũng sẽ bị năng lực của Thiên Cẩu ảnh hưởng, đôi khi rất khó phân biệt giữa bạn và thù.
Không còn cách nào khác, Huyền Thanh chỉ có thể tách ba vị yêu vương cấp hai ra để khống chế bọn người An Nguyên và phe nhân loại, lại phái ba vị yêu vương cấp hai đến hỗ trợ.
Mặc dù năm giác quan của Yêu Vương cấp hai bị suy yếu, nhưng bọn họ đến từ Thiên Yêu thành, có đủ tự tin để đối mặt với tình huống này.
“Chỉ cần chúng ta đối phó hắn, những kẻ địch khác đều vô dụng.”
Huyền Thanh có thể phân biệt được chuyện nào cần ưu tiên, liền yêu cầu bốn vị yêu vương cấp hai xung quanh mình đối phó với Thiên Cẩu.
“Đừng sợ, cho dù bọn họ là yêu vương cấp hai, năm giác quan của họ cũng đã bị ta khống chế làm suy yếu.”
“Chỉ cần phối hợp tốt thì có thể sẽ giết được bọn họ.”
“Giết không được thì vẫn có thể cầm chân họ nửa nén hương.”
“Chỉ cần nửa nén hương, đám người Thương Đế sẽ giết chết hoàng đế nhân loại. Đến lúc đó, năng lực đặc thù của bọn họ kết hợp với ta cũng đủ để giết sạch bọn họ.”
Ngoài bọn người Cốt Táng ra, Thiên Cẩu còn có một số yêu vương thực lực không hề yếu, Thiên Cẩu không muốn vừa duy trì năng lực của mình vừa chiến đấu với kẻ thù.
Sau đó hắn liền yêu cầu mấy người không thua kém yêu vương xung quanh mình đi đối phó bốn yêu vương cấp hai do Huyền Thanh phái đến.
“Nửa nén nhang chắc không sao đâu, ta có thể cầm cự được.”
Thiên Cẩu nhìn thấy xung quanh mình có mấy yêu vương xông tới dây dưa với đám yêu vương do Huyền Thanh phái đến, hắn hy vọng đám người Thương Đế nhanh chóng đối phó Lý Trường An để bọn họ có thể ra tay giúp đỡ hắn.
Bởi vì hắn luôn cảm thấy yêu vương Huyền Thanh mang đến không đơn giản như vậy.
Không gian dị độ.
Đây là một sa mạc vô tận, khi Lý Trường An xuất hiện trong sa mạc, hắn mới nhận ra mình đã bất cẩn.
Hắn không nên bị Thương Đế khiêu khích đến gần Thương Đế, đặc biệt là trước khi hắn hiểu được năng lực đặc thù của Thương Đế.
“Không có dưỡng khí, thậm chí không có linh khí. Đây không phải là nơi dành cho nhân loại. Ta phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi quỷ quái này.”
Khi đạt đến cấp độ của Lý Trường An, hắn có thể sống sót trong vài giờ mà không cần dưỡng khí, nhưng nếu xảy ra trận chiến khốc liệt, hắn cũng sẽ bị thiếu dưỡng khí.
Lý Trường An không thấy được bóng dáng đám người Thương Đế, cũng không cảm nhận được bất kỳ hơi thở nào, nhưng hắn khẳng định đám người Thương Đế đang núp trong bóng tối quan sát hắn.
Đột nhiên lòng bàn chân trống rỗng, Lý Trường An rơi vào trong cát lún.
Hạt cát cứ như sinh vật sống bám vào bắp chân của Lý Trường An, cố gắng nuốt chửng Lý Trường An.
Chân Lý Trường An chấn động, cát quấn quanh bắp chân cũng bị đánh tan.
Hai chân Lý Trường An rời khỏi mặt đất, hắn lơ lửng trên không quan sát hết thảy chung quanh.
“Đây là bão cát lốc xoáy!”