Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 585 - Chương 585. Hắn Thực Sự Ở Cảnh Giới Tiên Nhân Sao?

Chương 585. Hắn thực sự ở cảnh giới Tiên Nhân sao?
Chương 585. Hắn thực sự ở cảnh giới Tiên Nhân sao?

Lý Trường An hiểu rằng sa mạc này không thuộc về thế giới thực.

Sa mạc này thuộc sở hữu của ai đó, có người cai trị sa mạc này, khiến sa mạc chỉ nhằm vào một mình hắn.

Lý Trường An tra dao găm vào bao, chậm rãi rút thanh trường kiếm ở thắt lưng ra.

Thanh kiếm được rút ra bảy tấc, thanh kiếm phòng thủ trên người Lý Trường An đã bóp méo sóng nhiệt trong không khí.

Thanh kiếm được rút ra chín tấc, khí tức trên người Lý Trường An trở nên cực kỳ nặng nề, khiến lốc xoáy và bão cát sắp tới càng trở nên nóng nảy hơn.

Thanh kiếm được rút ra mười một tấc, khí tức trên người Lý Trường An trở về trạng thái ban đầu, bình tĩnh lại, lúc này có thể nhìn thấy cảnh giới siêu thoát sinh tử ở Lý Trường An.

Khi Lý Trường An rút toàn bộ lưỡi kiếm ra, hắn mỉm cười, trường kiếm vang cả thiên địa vì tiếng cười của Lý Trường An.

Nhìn cơn bão cát lốc xoáy đang ập tới, Lý Trường An không có bất kỳ hành động thừa thãi nào nhẹ nhàng tấn công nó.

Không có kiếm khí xuất hiện, không có kiếm quang xuất hiện, ngay cả kiếm ý cũng không có, bão cát lốc xoáy bị quét sạch như chưa từng xuất hiện.

“Thật đáng sợ, hắn thật sự ở cảnh giới nhân tiên sao? “

Nhìn thấy cảnh này, Huyễn Vũ vẻ mặt nặng nề nhìn hai yêu vương còn lại.

“Hắn đạt cảnh giới nhân tiên thì sao, chỉ cần hắn không phải lão bất tử tiên nhân, người thắng sẽ là chúng ta.”

Thương Đế đặc biệt tự tin vào khả năng của mình và tin rằng không ai ngoại trừ thần Phật có thể chống lại khả năng của mình.

Nhìn thấy Thương Đế đã nói như vậy, Huyền Vũ xua tay, cởi bỏ lớp che chắn, bọn họ lộ mặt ra. Khi Lý Trường An nhìn thấy Huyền Vũ, Thương Đế và Ngạc Thần hiện ra, hắn lập tức tấn công Huyền Vũ.

Vì sao hắn lại lựa chọn Huyền Vũ, bởi vì Lý Trường An biết Huyền Vũ mang hắn đi vào không gian này, không gian này không có dưỡng khí, không có linh khí, hắn không thể ở đây chiến đấu lâu dài.

Muốn thoát ra thì phải loại bỏ Huyền Vũ.

Về phần hai yêu vương còn lại, không có gì ngạc nhiên khi bọn họ cũng là yêu loại đặc thù, trước khi hiểu được khả năng của hai yêu loại đặc thù này, tùy tiện động thủ sẽ chỉ mang lại những nguy hiểm chưa biết.

Đối mặt với cú chém của Lý Trường An, Huyền Vũ tự tin mỉm cười, thậm chí không muốn trốn tránh.

Hắn lập tức bị chém làm đôi, nhưng Lý Trường An lại không hề vui mừng.

Bởi vì Huyền Vũ bị cắt làm đôi đã biến thành cát nhẹ cuốn đi theo gió.

Lúc sa mạc đang chuyển động, từng trận cát hội tụ thành hình người đứng lên từ mặt đất, hết người này đến người khác biến thành hình dáng Huyễn Vũ.

“Nếu ngươi muốn rời khỏi nơi này, giết ta quả thực là biện pháp tốt nhất, nhưng ngươi không thể giết ta. Ở đây, ta là thần.”

Toàn bộ Huyền Vũ từ trên mặt đất bay lên, đồng loạt khiêu khích Lý Trường An .

Lý Trường An không nói gì, lại chém thêm một đòn nữa để tiêu diệt toàn bộ Huyền Vũ, nhưng như hắn đã nói, Huyền Vũ căn bản không thể bị giết, Huyền Vũ mới lại tiếp tục xuất hiện khiêu khích hắn.

“Nếu không giết được ngươi, ta sẽ bổ thế giới ra!”

“Bùm!”

Lý Trường An dựng kiếm đứng trước mặt, âm thanh kiếm vang vọng tựa như đang đáp lại hắn. Đoàn kiếm bao vây Lý Trường An, trong giây tiếp theo, đoàn kiếm mở rộng thành kiếm ý, bay lên trời, chùm sáng kiếm ý cao chót vót khiến thế giới hỗn loạn.

Thương Đế và Ngạc Thần cảm giác như bị kiếm ý đâm thủng da thịt, đồng thời quay đầu nhìn về phía Huyền Vũ, lo lắng năng lực đặc thù của Huyền Vũ sẽ không thể vây khốn được Lý Trường An.

Huyền Vũ vẻ mặt nặng nề, mặc dù hắn tin tưởng không gian dị độ của mình có thể bẫy được Lý Trường An, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trên thế giới này một cường giả đặc biệt như Lý Trường An.

Điều này khiến hắn không thể đảm bảo rằng không gian dị độ của mình có thể trăm phần trăm vây khốn được Lý Trường An.

“Phá!”

Lý Trường An tăng thực lực lên đến cực điểm, vung kiếm về phía trước.

“Rít!”

Tám phần lực lượng sức mạnh tập trung của Lý Trường An cuối cùng đã cắt xuyên qua khoảng không, tạo ra một vết nứt không gian dài hơn hai mươi thước và rộng bốn thước.

Nhưng Lý Trường An lại không hề vui mừng, bởi vì trong khe không gian chẳng có gì ngoài vật chất tối.

Những vật chất đen tối này mang lại cho Lý Trường An một cảm giác nguy hiểm, giống như cảm giác ăn mòn xương.

Hắn có khả năng cắt xuyên không gian dị độ, nhưng không gian dị độ không được kết nối với thế giới thực mà là một khoảng trống chứa đầy những nguy cơ vô tận.

“Ta vẫn đánh giá thấp yêu loại đặc thù!”

Lý Trường An chuyển sự chú ý từ khe nứt không gian sang Huyền Vũ, hắn biết nếu muốn rời khỏi thế giới này, hắn vẫn phải bắt đầu từ Huyền Vũ.

Huyền Vũ là chủ nhân của không gian dị độ, không gian dị độ bị Lý Trường An chém ra, cho dù vết nứt trên không gian không lớn nhưng hắn cũng bị trọng thương.

May mắn thay, hắn che giấu rấ tốt và không có biểu hiện ra dấu hiệu bị thương.

“Vô ích thôi. Ta không đồng ý. Ngươi đừng mơ tưởng có thể rời khỏi không gian dị độ của ta .” Huyền Vũ vừa nói vừa xua tay chữa lại vết nứt không gian.

Ngay sau đó, Huyền Vũ ý đồ dùng một trận bão cát lốc xoáy khác chôn vùi Lý Trường An, Lý Trường An tự nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết, một kiếm quét qua, đã làm dịu cơn bão cát lốc xoáy tràn ngập bầu trời.

Nhưng Huyền Vũ lại không có ý định dừng lại, nếu không thể đả thương được Lý Trường An, hắn sẽ bị tiêu hao lực lượng.

Phải biết rằng, trong không gian dị độ này không có linh khí, Lý Trường An không có linh khí để khôi phục, thực lực của Lý Trường An chỉ có thể bị chia ra

“Đừng đùa nữa. Đám người Thiên Cẩu không thể tồn tại lâu ở thế giới bên ngoài. Mau tìm cách lấy cho ta một giọt máu của hắn.”

Ngạc Thần ít nói cũng lên tiếng, hắn biết càng kéo dài thì càng tốt cho bọn họ, nhưng làm như vậy sẽ gây bất lợi cho đám Thiên Cẩu bên ngoài.

Một khi dám người Thiên Cẩu bị Huyền Thanh và những cường giả nhân loại giết chết, khi ba người họ ra ngoài, họ sẽ bị phe của Huyền Thanh và những cường giả nhân loại bao vây.

Hắn không muốn phải khổ chiến ở đây xong đi ra ngoài lại phải chiến đấu lần nữa.

Hết chương 585.
Bình Luận (0)
Comment