Phủ thành chủ.
“Các ngươi có nhà không về, chạy tới chỗ ta làm gì?”
Hoàng Đông Kiệt thấy ba huynh đệ Thần Thiên ăn dầm nằm dề ở phủ thành chủ của mình thì hỏi.
“Lão tổ, không phải là ngươi không biết những yêu tộc đó quá đáng đến mức nào. Để có được chỗ đứng trong Thiên Yêu thành, bọn họ đã đưa tất cả nữ tử xinh đẹp trong tộc bọn họ đến cho chúng ta.”
“Lúc đầu thì ổn, nhưng sau đó bọn họ diễn cũng không diễn nữa. Bây giờ phủ đệ đã bị đám mỹ nữ đó bao vây!”
“Vừa bước ra khỏi cửa đã bị những mỹ nữ đó lột sạch quần áo, các nàng rất hung hãn, chúng ta lo lắng phủ đệ không ngăn cản được các nàng, đành phải đến chỗ lão tổ để tị nạn.”
Bọn người Thần Thiên ban đầu còn thích cảm giác được các nữ hài tử theo đuổi, nhưng bây giờ bọn họ thực sự sợ hãi...
“Các ngươi cũng đã trưởng thành, đã đến lúc thành gia lập thất rồi.”
Hoàng Đông Kiệt không cho là chuyện gì lớn, hắn có linh cảm mình sẽ sớm rời khỏi thế giới này, hắn muốn nhìn thấy bọn người Thần Thiên thành gia lập thất trước khi rời khỏi thế giới này. “Chúng ta cũng muốn lập gia đình nhưng chưa gặp được người mình thích. Nữ nhân bên ngoài toàn là người có mục đích. Chúng ta không thích những nữ nhân có mục đích như vậy.”
Thần Nhật khẽ lắc đầu nói.
“Nói đến đây, đường ca Thần Thiên, ngươi và Dạ thần y tiến triển thế nào rồi?”
Thần Nguyên hỏi đùa Thần Thiên.
“Còn có thể như thế nào? Ngày nào nàng cũng bận rộn, toàn bộ thời gian đều dùng để chữa trị cho bệnh nhân, rất ít thời gian gặp ta.”
“Chuyện của chúng ta muốn thành còn rất khó.”
Thần Thiên hơi thất vọng nói.
Hai huynh đệ Thần Nhật nhìn nhau, không biết nên an ủi thế nào, rõ ràng cũng lười thảo luận vấn đề này.
“Lão tổ, các đại yêu tộc thiên hạ đều chuyển nhà đến Thiên Yêu thành chúng ta là bởi vì hạo kiếp, là hạo kiếp gì mới làm cho yêu tộc thiên hạ phản ứng như vậy?”
Bọn người Thần Thiên tò mò hỏi Hoàng Đông Kiệt.
“Thế giới sẽ bị hủy diệt!”
Hoàng Đông Kiệt thản nhiên nói.
Thế giới bị hủy diệt!
Bọn người Thần Thiên nghe thế đều sửng sốt, bọn họ không hiểu tại sao lão tổ của bọn họ đối với chuyện thế giới bị hủy diệt lại có thể nói nghe nhẹ nhàng như vậy.
“Lão tổ, nếu thế giới bị hủy diệt, Thiên Yêu thành của chúng ta có bị ảnh hưởng không?” “Không có thế giới chống đỡ, Thiên Yêu thành đơn độc trong hư không, chúng ta làm sao có thể sống sót?”
“Thế giới bị hủy diệt, không có ánh sáng mặt trời, không có tài nguyên. Dù Thiên Yêu thành có là một thế giới riêng thì nó vẫn quá nhỏ so với thế giới bên ngoài. Chẳng lẽ chúng ta sẽ bị vây trong Thiên Yêu thành cả đời?”
“Ta đã tính toán, dù toàn bộ yêu quái thiên hạ đều di chuyển vào Thiên Yêu thành, Thiên Yêu thành vẫn còn rất nhiều không gian, chúng ta hoàn toàn có năng lực thu nạp những sinh linh khác bên ngoài. Chúng ta cũng chưa từng làm như vậy. Chúng ta thật sự mặc kệ những sinh linh khác sao?”
Bọn người Thần Thiên có rất nhiều câu hỏi đang chờ Hoàng Đông Kiệt trả lời.
“Ta cũng không phải thánh mẫu, ta quản nhiều như vậy làm chi!”
Hoàng Đông Kiệt chậm rãi chặn miệng bọn người Thần Thiên.
“Lão tổ, ngươi không phải là người như vậy. Mặc dù lão tổ thường có vẻ ngoài lười biếng, đôi khi tỏ ra lạnh lùng không có chuyện gì liên quan gì đến mình, nhưng lão tổ lại cực kỳ bao che khuyết điểm, coi trọng tình cảm hơn bất kỳ ai.”
“Mặc dù ân tình của Lục gia đã được đền đáp, nhưng lão tổ nhất định sẽ không đứng nhìn Lục gia bị chôn vùi cùng thiên hạ.”
“Hơn nữa lão tổ cũng biết thế giới hủy diệt nhất định sẽ ảnh hưởng đến Thiên Yêu thành. Lão tổ, ngươi sẽ không để Thiên Yêu thành do chính tay mình kiến tạo vì thế giới bị hủy diệt mà từng bước một rơi vào thất bại.”
“Lão tổ, ngươi có biện pháp ngăn chặn hạo kiếp xảy ra phải không, ngươi cứ thong thả như vậy mà không tranh thủ thời gian sao?”
Thần Thiên đã dần trưởng thành, hắn biết cách quan sát sắc mặt người khác, biết suy nghĩ cẩn thận hơn khi gặp phải vấn đề, nhìn thấy dáng vẻ lười biếng của lão tổ, hắn nghi ngờ lão tổ sớm đã có cách giải quyết vấn đề thiên địa đại biến.
Thần Nhật và Thần Nguyên nghe vậy, bọn họ chăm chú nhìn lão tổ, chờ đợi câu trả lời của hắn. “Thành chủ, Đồ Sơn nương nương đã dẫn theo tộc nhân đến cầu kiến thành chủ.”
Lúc này, Tử Tiêu bước vào cắt ngang mắt mong chờ của bọn người Thần Thiên.
“Cho các nàng vào!”
Hoàng Đông Kiệt thản nhiên nói.
Bọn người Thần Thiên thật không cam tâm, đang hỏi câu hỏi quan trọng đã bị người ngoài cắt ngang.
Nhưng người của tộc Đồ Sơn đến cầu kiến, lão tổ không thể không gặp nên bọn họ đè nén vấn đề xuống, đợi hỏi lão tổ vấn đề này sau.
Chẳng bao lâu, lolita mang theo ba tỷ muội Đồ Sơn bước vào.
Bọn người Thần Thiên nhìn thấy ba tỷ muội Đồ Sơn, ánh mắt hơi sáng lên, dù xét về tài năng hay khí chất, ba tỷ muội Đồ Sơn đều hơn những nữ tử bên ngoài đó một bậc.
Nhưng bọn người Thần Thiên không ngốc, việc bọn họ tị nạn chỗ lão tổ không phải là bí mật, Đồ Sơn nương nương sẽ không mang ba tỷ muội Đồ Sơn đến gặp thành chủ mà không có lý do.
Ba tỷ muội Đồ Sơn có thể đến đây vì ba huynh đệ bọn họ.
Nghĩ thông suốt điểm này, trái tim rung động của bọn họ liền bình tĩnh lại.
“Tiểu ca ca, nô gia tới tìm ngươi!”
Lolita ra vẻ không để ý đến người khác, chạy bước nhỏ tới trước mặt Hoàng Đông Kiệt.
“Dừng lại, nói chuyện bình thường chút đi. Ngươi không biết lớn hơn ta bao nhiêu tuổi, dùng giọng điệu này nói chuyện với ta, ta e là không nhịn được mà động thủ với ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt dùng ngón trỏ chỉ lên trán lolita ngăn cản tiểu cô nương lao tới, dùng ngón trỏ đẩy một cái, lolita ngồi xuống ghế sô pha phía sau.
“Vậy sao, ta tưởng ngươi thích lolita ngọt ngào dính người.”
Đồ Sơn nương nương phóng ra một luồng ánh sáng trắng mờ nhạt, cử động thân thể, khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Nàng là một ngự tỷ quyến rũ chúng sinh, làn da trắng nõn không tì vết, nàng không mặc quần áo, chín cái đuôi sau lưng dùng làm quần áo.
Đuôi của nàng che đi những vùng cần che, vòng eo thon gọn, xương quai xanh và đường cong thanh tú khác thường đều chứng tỏ nàng là một Đát Kỷ sống!
Bọn người Thần Thiên mở to mắt, bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nữ, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một mỹ nữ kinh diễm như vậy.
Tuy nhiên, bọn họ nhanh chóng dời tầm mắt vì bọn họ biết người hồ ly tinh này quyến rũ không phải là bọn họ mà là lão tổ.
Ba tỷ muội Đồ Sơn cũng mở mang tầm mắt, tuy hồ ly tinh sinh ra để quyến rũ người khác nhưng bọn họ cũng rất bất ngờ khi nương nương lạnh lùng xa cách đột nhiên trở nên như thế này.