Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 660 - Chương 660. Nhân Phẩm Bùng Nổ, Lại Thức Tỉnh!

Chương 660. Nhân phẩm bùng nổ, lại thức tỉnh!
Chương 660. Nhân phẩm bùng nổ, lại thức tỉnh!

Hoàng Đông Kiệt quyết định cứ sống trước đã, đạt được một mục tiêu nhỏ ngắn hạn trước tiên là trở thành Dị Năng Giả cấp S hoặc là Đại Tông Sư.

Với kinh nghiệm đạt tới cấp bậc Thiên Nhân ở thế giới trước kia, hắn sẽ không mất nhiều thời gian để thăng cấp Đại Tông Sư lần nữa.

Hơn nữa, hắn còn có hai dị năng biến thái: cướp đoạt và kích phát vô hạn tiềm lực.

Có hai trò hack này rồi, hắn giỏi hơn những người khác một chút cũng không phải là quá đáng. Cho hắn một tháng hoặc nửa tháng, hắn sẽ có niềm tin để đạt đến trình độ mà người khác mất hàng chục năm hay cả đời đều không thể đạt tới.

“Thế giới này, cứ một trăm nghìn hoặc hơn một trăm nghìn người mới có một người may mắn thức tỉnh, nghĩa là có rất ít người có nhân tố thức tỉnh dị năng trong cơ thể.”

“Ta thức tỉnh Thiên phú bản mệnh là do linh hồn của ta mang đến chứ không phải là do cơ thể, như vậy cơ thể ta có nhân tố thức tỉnh dị năng hay không nhỉ?”

“Vậy thì tới thử xem!”

“Có thì vui, nếu không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì!”.

Hoàng Đông Kiệt nghĩ nghĩ, trực tiếp phát động năng lực kích thích tiềm lực của mình.

Cơ thể hắn trở nên sôi nổi, lần kích thích tiềm lực đầu tiên thường là có hiệu quả nhất, khiến cơ thể Hoàng Đông Kiệt giống như đang ở trong suối nước nóng, thoải mái như bay lên trời.

Lat sau Hoàng Đông Kiệt cười toe toét.

“Ta đoán không sai, trong cơ thể này thật sự có ẩn chứa nhân tố chưa thức tỉnh dị năng.”

Hoàng Đông Kiệt không khỏi hưng phấn, bởi vì hắn đã đánh giá thấp tiềm lực của thân thể này, hắn không đoạt được giải thưởng nhỏ mà giành được giải thưởng lớn.

Bởi vì cơ thể này đã mang đến cho hắn ba dị năng.

Đúng rồi, là ba, Hoàng Đông Kiệt đã thức tỉnh thêm ba dị năng.

“Thật sự là nhân phẩm đại bùng nổ. May mắn này cũng có thể chiếu cố đến ta.”

“Đúng vậy, thân thể này nói như thế nào cũng được mảnh hồn của ta nắm trong tay, làm sao “ta” có thể thua ai?”

Hoàng Đông Kiệt cảm thấy cống hiến cứu thế giới của kiếp trước của mình quá lớn, kiếp này cuối cùng nữ thần may mắn cũng ưu ái cho hắn, đã hồi báo lại hắn.

Hắn không biết một Dị Năng Giả ở thế giới này có thể thức tỉnh tối đa bao nhiêu dị năng, nhưng dựa trên số lượng Dị Năng Giả cơ bản trong thế giới này. Có hai loại dị năng, trong một ngàn Dị Năng Giả chỉ có mấy người có thể có thức tỉnh ba loại dị năng, toàn bộ thế giới chỉ sợ không tới năm mươi người.

Không có cách nào, số lượng Dị Năng Giả quá ít.

Tuy đây là suy đoán của Hoàng Đông Kiệt, nhưng xét đến Hoàng Đông Kiệt đã trải qua nhiều thế giới như vậy, một ít kinh nghiệm và thế giới quan, không ai có thể so sánh với hắn, dù hắn đoán có sai lệch cũng sẽ không sai nhiều.

Nghĩ đến chính mình tổng cộng có sáu dị năng, Hoàng Đông Kiệt cảm giác hơi lâng lâng. Sau khi trải qua nhiều kiếp như vậy, phần thưởng ở kiếp này là phong phú nhất.

“Tiềm năng của cơ thể này thực sự rất cao, dị năng thức tỉnh không kém Thiên phú bản mệnh của ta bao nhiêu.”

“Cái đầu tiên hợp khẩu vị của ta, thiên sứ trị liệu. Cái này chắc chắn sẽ khiến ta trở thành thần y.” “Y thuật của ta đã đủ mạnh, bây giờ có thêm vị thiên sứ này, ta có thể chữa khỏi bệnh nan y, bệnh di truyền, khuyết tật Tiên Thiên Hậu Thiên mắc phải.”

“Chỉ cần còn một hơi thở, ta đều có thể làm cho hắn biến thành người sinh long hoạt hổ bình thường.”

“Ở thế giới trước ta là thần thú Huyền Vũ, nắm trong tay không ít biện pháp hồi sinh người chết.”

“Mặc dù quy tắc thế giới này không giống nhau, nhưng có thêm thiên sứ trị liệu này, xem ra việc ta hồi sinh người chết sẽ không khó.”

“Có thể có hạn chế, thời gian tử vong không thể quá lâu, thi thể có thể bị cắt xẻo, nhưng đầu thi thể phải cam đoan đầy đủ.”

“Điều này thất tốt. Nếu có người chết, trong vòng hai ba giờ, người khác ôm thi thể người chết còn đầu tới tìm ta hồi sinh, ta vẫn có thể làm được.”

“Chữa khỏi mọi loại bệnh tật, kéo dài tuổi thọ, có thể hồi sinh người chết. Thiên sứ trị liệu thực sự rất mạnh mẽ.”

Hoàng Đông Kiệt thở dài nhưng năng lực mạnh yếu không nằm ở bản thân năng lực đó mà nằm ở chủ nhân sở hữu nó.

Nếu Hoàng Đông Kiệt không có nhiều tích lũy qua các đời như vậy, chỉ dựa vào thiên sứ trị liệu, hắn cũng không thể hồi sinh người chết.

“Dị năng thứ hai của cơ thể này cũng là cấp bậc vương giả.”

Năng lực điều khiển gương kính cho phép Hoàng Đông Kiệt tự do điều khiển gương kính, bước vào thế giới gương kính.

“Năng lực này thật sự rất tiện lợi, kết hợp tấn công, phòng thủ. Xã hội hiện đại không thể tách rời gương, kính, gương trang điểm, kính chiếu hậu, màn hình điện thoại di động...Chỉ cần không phải ở nơi hoang dã thì sẽ có gương kính.”

“Không, ta phán đoán sai rồi. Chỉ cần có vật sống thì sẽ có gương.”

Hoàng Đông Kiệt chợt sửa lại sai lầm của mình, mặt nước là gương, nhãn cầu của người, nhãn cầu của động vật cũng là gương.

Nếu hết cách, hắn có thể bò ra khỏi nhãn cầu của người.

Tất nhiên, để làm được điều này thì cấp bậc dị năng phải cao.

“Thế giới gương có thể dùng làm nhà tù để bẫy người. Nó có thể cất giữ đồ dùng cá nhân. Nó cũng có thể đánh dấu tọa độ trên bề mặt gương, bước từ tấm gương này sang tấm gương khác.” “Cái này không khác gì cửa truyền tống. Có thể sử dụng nó để dịch chuyển tức thời.”

“Về mặt tấn công, lao ra khỏi nhãn cầu rồi bất ngờ đánh vào đầu người ta vậy có tính không? Không, hiệu quả này rất trâu bò nhưng có hơi kinh tởm.”

“Nếu cách này không được thì hãy kéo người vào thế giới gương. Trong thế giới gương, ta là thần, ta có thể điều khiển mọi thứ.”

“Ta có thể dùng những tòa nhà trong thế giới gương làm gậy để đập chết hắn, hoặc có thể dùng một thành phố trong thế giới gương để chôn vùi hắn.”

“Nếu không thể kéo người vào trong gương thế giới, chỉ có một biện pháp duy nhất chính là hình chiếu!”

Đặt một cây bút ở trước gương, trong gương cũng có một cây bút, muốn lấy cây bút ra khỏi gương, mang vào thế giới hiện thực, Hoàng Đông Kiệt tiêu tốn một chút linh năng là có thể làm được.

Chỉ cần Hoàng Đông Kiệt có đủ linh năng, hắn có thể từ trong gương lấy ra bất cứ thứ gì có trong thực tế, đây chính là hình chiếu.

Tất nhiên, không phải mọi thứ đều có thể được tạo ra từ hư vô trong gương, ngoại trừ sinh mệnh thể.

Hết chương 660.
Bình Luận (0)
Comment