Nhìn lọ đan dược trong tay, Hoàng Khải kích động, đôi tay run rẩy, đây rõ ràng nói cho hắn lọ đan dược này chính là cơ hội để hắn một bước lên trời.
Đan dược quan trọng như vậy nhưng anh trai hắn vẫn chướng mắt, y thuật của anh trai rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào rồi?
Chẳng lẽ vượt qua trình độ của các trưởng lão phòng khám Kính Hồ sao?
Không thể tưởng tượng được, Hoàng Khải không chút do dự, đổ ra một viên uống ngay tại chỗ, linh tố dị năng trong cơ thể nhất thời hoạt động mạnh mẽ. Khi hắn tiêu hóa đan dược xong, dị năng của hắn đã tăng lên cấp C trung cấp.
“Anh!”
Có hiệu quả như vậy, Hoàng Khải lộ ra nụ cười không biết xấu hổ lấy lòng tới gần anh trai, thân mật xoa bóp vai hắn.
“Chỉ bình này thôi, thứ tốt nhất mà Phục Hổ bang có thể mang ra chính là nhân sâm ngàn năm, nấm linh chi ngàn năm. Chúng không phải là thiên tài địa bảo gì, nếu có thể dùng dược liệu thông thường để chế tạo ra loại đan dược này thì tốt rồi.”
“Thường xuyên xin Phục Hổ bang những dược liệu để chế đan dược sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ. Khi bọn họ biết ta có thể chế ra những loại đan dược như vậy, bọn họ sẽ hỏi ta lấy, vậy ta có đưa cho bọn họ hay không?”
“Cho nên luyện được thì ta sẽ luyện. Nếu không luyện được thì ta không luyện. Có được bình này là những gì ta đoạt được trong khoảng thời gian này.”
“Nếu ngươi muốn bình tiếp theo, chờ ta có rồi nói, nhưng thời gian có thể rất dài.”
Hoàng Đông Kiệt thấy hành vi của em trai mình, biết hắn muốn gì, nhưng hắn không muốn em trai quá dựa dẫm vào hắn, nên hắn nói mười câu sẽ có ít nhất một câu là nói dối.
Hoàng Khải nghe vậy lập tức thất vọng, tưởng có đường tắt, nhưng không ngờ làm ra loại thuốc này lại khó như vậy, dựa vào nhân sâm ngàn năm tuổi, nấm linh chi ngàn năm, không có đủ dược liệu để luyện.
“Chia sẻ với đồng đội cũng được, nhưng ngươi phải bảo bọn họ đừng báo cáo tình hình của ta. Một khi phía chính phủ biết được tình hình cụ thể của ta, ta sẽ gặp rắc rối.”
“Một dược sĩ có thể chế ra đan dược cũng đủ khiến bất kỳ thế lực nào điên cuồng.”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
“Ta sẽ nói cho đồng đội của mình biết, nhưng dù ta không nói cho đồng đội, sau trận chiến giữa Thiên Nghĩa bang và Phục Hổ bang, ngươi cũng khó có thể không bị người phía trên chú ý.”
Hoàng Khải biết anh trai mình đã thu hút sự chú ý của những người phía trên hắn, nhưng vì Tô gia và Phục Hổ bang đã cố gắng hết sức để che giấu sự tồn tại của Hoàng Đông Kiệt.
Ngoài ra, Hoàng Đông Kiệt còn nằm trong vòng xoáy của cuộc đấu tranh giữa Thiên Nghĩa bang và Phục Hổ bang, vì nhiều lý do khác nhau, việc những người phía trên can thiệp vào cuộc đấu tranh giữa các thế lực ngầm là không thuận tiện, điều này cũng dẫn đến việc bọn họ tạm thời không tiếp xúc với Hoàng Đông Kiệt.
“Như vậy là đủ rồi!”
Hoàng Đông Kiệt không quan tâm, vì lúc đó hắn đã đăng ký với hiệp hội Dị Năng rồi.
"Ngươi có thể đi."
Hoàng Đông Kiệt thấy thời gian không còn sớm nữa, bảo đệ đệ nhanh chóng rời đi.
Nhìn thấy ca ca hạ lệnh đuổi khách, Hoàng Khải cũng không tiện nán lại lâu, đem bình thuốc cất ở trong ngực, rồi đi ra khỏi phòng chủ trị của ca ca.
"Thiếu bang chủ, đệ đệ của Hoàng y sư đi thang máy xuống lầu, là đi một mình."
Thành viên của Phục Hổ bang chạy lon ton tới bẩm báo.
"Rất tốt, Hoàng y sư quả nhiên tuân thủ lời hứa, ta đây cũng không thể nào nuốt lời."
"Phân phó xuống, việc buôn bán trẻ em ra ngoài trước tiên tạm dừng, phương diện mại dâm bảo người dưới trướng chú ý một chút, không được ép người ta làm gái điếm."
"Mặt khác từ trong bảo khố của bang hội lấy ra một bộ phận dược liệu mấy trăm năm cho Hoàng y sư đem đi."
"Hoàng y sư có tác dụng quá lớn đối với bang hội, ta không chỉ muốn Hoàng y sư ở lại Phục Hổ bang, ta còn muốn trái tim của hắn cũng ở lại Phục Hổ bang.” Thân tín của Khang Phong nhận được mệnh lệnh, liền đi xuống sắp xếp.
Bên ngoài cao ốc Phục Hổ, đám người Cố Vũ Linh nhìn thấy Hoàng Khải một mình từ trong cao ốc đi ra, đều mang ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Hoàng Khải.
Ca ca hắn đâu, không cùng ra ngoài, chẳng lẽ là bị người của Phục Hổ bang cưỡng chế bắt giam, nhưng nếu như bị cưỡng chế giam, vì sao trên mặt của Hoàng Khải vẫn bình tĩnh như vậy, một chút cảm xúc phẫn nộ cũng không có.
"Hoàng Khải, ca ngươi đâu, vì sao hắn không ra ngoài cùng ngươi?"
Đồng Tiểu Tùng không có cách nào xâm nhập vào bộ phận giám sát trong cao ốc Phục Hổ, không theo dõi được Hoàng Khải, không biết Hoàng Khải đã gặp phải cái gì trong cao ốc Phục Hổ, không rõ ràng, vậy hắn sẽ trực tiếp hỏi.
"Chúng ta trở về rồi nói"
Nghe thấy lời này của Hoàng Khải, mặc dù khiến cho đám người Cố Vũ Linh tràn đầy nghi hoặc, nhưng bọn hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Hoàng Khải, trở về rồi nói. Đám người Cố Vũ Linh trở lại cứ điểm, Hoàng Khải không có che giấu, nói ra tình huống cơ bản của đại ca hắn.
"Ngươi chắc chắn không phải doạ chúng ta, y thuật của ca ngươi thật sự đã đạt đến loại trình độ đó, đụng qua thân thể của người khác là có thể chi phối thân thể của họ."
Mặc dù Hoàng Khải gia nhập không lâu, nhưng trong khoảng thời gian ở chung này, bọn họ biết Hoàng Khải không phải người ăn nói lung tung. Cũng chính bởi vì bọn họ biết cái này, mới khiếp sợ Hoàng Khải có ca ca ẩn tàng.
"Không có doạ các ngươi, nếu như ta không chắc chắn ca ca ta có bản lĩnh này, ta làm sao dám để hắn một thân một mình ở lại Phục Hổ bang."
Hoàng Khải nhìn thấy từng vẻ mặt kinh ngạc của các đồng đội, hắn rất hưởng thụ, dù sao có ca ca y thuật siêu phàm như vậy, trên mặt có thêm một tầng ánh sáng.
"Hoàng Khải, ngươi có biết ngươi đã phạm một sai lầm to lớn hay không?" Biểu cảm của Cố Vũ Linh đột nhiên trở nên nghiêm túc.