"Hắn có thể có chuyện gì, bị một chưởng của ta còn hoạt bát nhảy loạn, không chết được đâu, ta…"
"Cái gì, Lương gia gia, tại sao ngươi lại đi đả thương hắn, hắn đã làm gì ngươi!"
"Lương gia gia ngươi tại sao phải cố ý quay trở lại đả thương hắn, bởi vì chúng ta sao, chẳng lẽ chúng ta không có tư cách kết giao bằng hữu ư?"
Lời của Lương Hưng Thần còn chưa nói xong, liền trực tiếp bị hai nàng truy cứu trách nhiệm, ngay cả vết thương trên người hắn cũng không thèm quan tâm.
"Các tiểu thư, các ngươi đó là kết giao bằng hữu sao?"
"Trên người hắn có Hồ Điệp Cổ, đây là của đại tiểu thư ngươi, có bằng hữu thế nào đáng để ngươi dùng trái tim và thân thể của mình giao phó cho hắn?"
"Nhị tiểu thư, trên người hắn có Hồ Điệp Cổ của đại tiểu thư còn chưa tính, sao trên người hắn còn có sự tồn tại của Kim Tằm Cổ, đây là lễ vật, còn là của hồi môn của Nhị tiểu thư ngươi."
"Hỏi ta tại sao phải ra tay tổn thương hắn, thử hỏi xem, nếu như người của Trùng Cốc biết việc này, ta sợ hắn sớm đã bị người của Trùng Cốc băm thành trăm mảnh rồi."
Lương Hưng Thần cũng là phiền muộn đến tột cùng thêm với đau lòng không thôi, hai cải thảo do Trùng Cốc nuôi lớn cứ như vậy mà bị người ngoài hái mất, trong lòng rất không thoải mái.
Tỷ tỷ Thẩm Hàm Nghiên liếc mắt nhìn muội muội, thì ra món quà mà muội muội tặng cho hắn là Kim Tằm Cổ!
Muội muội cũng lén nhìn tỷ tỷ Thẩm Hàm Nguyệt, phát hiện tỷ tỷ không có phản ứng gì đối với việc này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên tỷ tỷ sớm đã phát hiện tình ý của nàng đối với Hoàng Thiên Trấn, không có phản ứng, đã nói lên trong lòng tỷ tỷ sớm đã chấp nhận chuyện này.
"Lại có thể bị Lương gia gia ngươi phát hiện, ta cũng không che giấu cái gì cả. Không sai, hắn chính là người mà ta nhận định."
"Ta không quan tâm sau khi người Trùng Cốc biết chuyện sẽ có thái độ gì, nhưng mà bọn họ dám làm ra chuyện thương tổn hắn, ta sẽ không để yên."
"Lương gia gia, nói cho ta biết, hiện tại vết thương của hắn có nặng hay không?"
Thẩm Hàm Nghiên thấy chuyện đã như vậy, cũng không che giấu tình ý của mình đối với Hoàng Thiên Trấn nữa, hiện tại nàng chỉ muốn biết tình huống của Hoàng Thiên Trấn như thế nào?
"Hắn không sao, có Kim Tằm Cổ phụng dưỡng ngược, rất nhanh hắn sẽ giống như người không có chuyện gì thôi."
"Chỉ là các tiểu thư, các ngươi thật sự hiểu rõ hắn không?"
"Có lẽ có các ngươi cực lực ngăn cản, Trùng Cốc sẽ không làm ra chuyện thương tổn đến hắn, nhưng lỡ như hắn tính kế ngược lại Trùng Cốc thì sao."
"Giang hồ hiểm ác đáng sợ, các tiểu thư các ngươi có từng hoài nghi tất cả những chuyện này đều là giả không? Hắn vì lừa gạt trái tim của các ngươi mà tự biên tự diễn toàn bộ."
Lương Hưng Thần phiền lòng hỏi ngược lại.
"Không thể nào, tiểu ca ca không phải là người như thế."
"Không đâu, ta tin tưởng hắn, ta tin tưởng vào người mà ta lựa chọn."
Hai người Thẩm Hàm Nghiên một mạch lắc đầu phủ nhận suy đoán của Lương Hưng Thần.
"Các ngươi không hiếu kỳ tổn thương trên người ta là làm sao mà có ư?"
Hai người Thẩm Hàn Nghiên ánh mắt hiếu kỳ nhìn qua, chờ Lương Hưng Thần nói tiếp.
"Ta là bị hộ đạo giả của hắn đả thương, các ngươi biết hộ đạo giả của hắn là trình độ gì không?"
"Bốn cường giả Tông Sư siêu cường, thêm với một cường giả trong top 30 Thiên Bảng."
"Tổn thương trên người ta chính là bị một kích của cường giả Thiên Bảng kia đả thương."
"Thử hỏi một chút, bên cạnh có đội hình hộ đạo giả như vậy, hắn cùng tiểu thư các ngươi còn bị một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong ảo não truy sát, có phải là có chút giả hay không?
Lương Hưng Thần cũng rất sợ các tiểu thư kinh nghiệm chưa đủ, ở bên ngoài bị tính kế, không thể không đem phân tích của hắn nói cho các tiểu thư nghe.
"Lương gia gia, ngươi gạt chúng ta có phải không? Các loại Đạo Tử Ma Tử của thế lực Siêu Nhiên cũng không nhất định có đội hình hộ đạo giả như vậy, hắn làm sao có thể có."
"Lương gia gia, có phải là ngươi hiểu lầm rồi hay không? Nếu như tiểu ca ca có thân phận càng đáng sợ hơn, hắn không cần phải chơi chúng ta như vậy, trực tiếp bộc lộ thân phận cầu hôn với Trùng Cốc là được thôi."
Hai người Thẩm Hàm Nghiên vẫn không dám tin tưởng vào lời nói của Lương Hưng Thần.
"Ta sẽ không nhầm lẫn, đó chính là hộ đạo giả của hắn, ta đây dám khẳng định."
Lương Hưng Thần rất chắc chắn nói.
"Không thể nào, tiểu ca ca là Đại Thế Tử của Đông Võ Vương phủ, Đông Võ Vương phủ đã suy yếu, làm sao có thể có sự tồn tại của cường giả Thiên Bảng?"
Thẩm Hàm Nguyệt vẫn lắc đầu không tin, ở chung lâu như vậy, nàng đương nhiên biết thân phận thật sự của Hoàng Thiên Trấn, hắn không tin thân phận này của tiểu ca ca là giả.
"Đông Võ Vương phủ? Cái này các ngươi cũng tin, thân phận này nhìn một cái đã biết là giả. Đông Võ Vương phủ mấy tháng trước đã xảy ra biến cố, số lượng lớn cường giả đều rời khỏi Đông Võ Vương phủ."
"Cho dù Đông Võ Vương phủ còn có một số cường giả tồn tại, nhưng cường giả Thiên Bảng thì tuyệt đối không có, cường giả Thiên Bảng đều là người kiêu ngạo, bọn họ sẽ không thèm nhìn vào một Đông Võ Vương phủ suy yếu."
"Cường giả Thiên Bảng xếp vị thứ từ 30 trở lên xuất hiện ở thế lực Siêu Nhiên còn dễ nói, xuất hiện ở Đông Võ Vương phủ, còn bị phái tới làm hộ đạo giả của một đại thế tử, các ngươi cảm thấy có khả năng sao?"
Lương Hưng Thần dần dần cũng cảm thấy suy đoán của mình sẽ trở thành sự thật, các tiểu thư có thể đã bị người có lòng lừa. Không có cách nào cả, Đông Võ Vương gây ra quá nhiều trò cười, ở trong mắt của rất nhiều người, Đông Võ Vương phủ đã suy yếu.
"Ta không tin, ta muốn trở về đối mặt hỏi hắn."
Thẩm Hàm Nghiên nghe thế, trong lòng đã rối bời, nàng sợ điều mà Lương gia gia nói là sự thật, sợ toàn bộ những gì mà nàng nhìn thấy, đều là Hoàng Thiên Trấn tự biên tự diễn.
"Ta cũng muốn đi."
"Các tiểu thư, không được đi…"
Lương Hưng Thần sợ các tiểu thư quay về sẽ xảy ra chuyện, trong lòng không muốn để cho các tiểu thư trở về, nhưng bản thân hắn đã bị trọng thương, muốn ngăn cản hai tiểu thư một lòng muốn trở về tìm Hoàng Thiên Trấn gần như không có khả năng.
Cứ như vậy, hai nữ nhân Thẩm Hàm Nghiên trở lại huyện Cổ Phong, có phương hướng chỉ dẫn của Cổ Truy Tung cùng độc tình trong cơ thể của Thẩm Hàm Nghiên, các nàng rất nhanh đã tìm được Hoàng Thiên Trấn.
"Tại sao các ngươi lại trở lại?"
Hoàng Thiên Trấn nhìn thấy hai nàng trở lại rất tò mò hỏi.
“Ngươi nói cho chúng ta biết, ngươi có lừa dối chúng ta cái gì hay không?"
Hai người Thẩm Hàm Nghiên nhìn thấy thương thế trên người Hoàng Thiên Trấn không lớn, trong lòng thầm thở phào một hơi, nghĩ đến hoài nghi của Lương gia gia, các nàng lại chăm chú nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên Trấn.
Các nàng rất sợ Hoàng Thiên Trấn đang lừa gạt tình cảm của các nàng.
"Không có! Ta lừa gạt các ngươi cái gì, đáng để các ngươi quay trở lại truy hỏi?"
Hoàng Thiên Trấn cũng kỳ quái, là hiểu lầm gì khiến cho hai nàng cảm thấy hắn lừa gạt các nàng.
"Ngươi là đại nhi tử của Đông Võ Vương, tên là Hoàng Thiên Trấn có phải là thật hay không?"
Thẩm Hàm Nghiên nhìn chằm chằm vào mắt của Hoàng Thiên Trấn hỏi.
"Đây đương nhiên là thật, thân phận này của ta chẳng lẽ còn có giả không chừng."
Hoàng Thiên Trấn hồ đồ rồi, hai nàng này làm sao vậy, có cần phải hoài nghi thân phận của hắn như vậy hay không?
"Nếu như điều ngươi nói là sự thật, vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi có hộ đạo giả cường đại như thế, vì sao còn bị cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong Quỷ Vô Lộ kia truy sát?"
Lương Hưng Thần cũng mặc kệ những thứ khác, trực tiếp bước vào phòng ép hỏi Hoàng Thiên Trấn.
"Hộ đạo giả? Ngươi nói ta có hộ đạo giả, tiền bối ngươi chắc chắn không nhầm lẫn đấy chứ?"
Hoàng Thiên Trấn cũng tò mò thương thế trên người của Lương Hưng Thần từ đâu tới, nhưng hắn càng tò mò hơn hộ đạo giả của hắn từ đâu ra vậy?
"Ngươi không biết ngươi có hộ đạo giả?"
Lương Hưng Thần nhìn dáng vẻ của Hoàng Thiên Trấn không giống như nói dối, trong lòng cũng nghi ngờ, chẳng lẽ mình nhầm lẫn cái gì.
"Ta có hộ đạo giả sao? Sao ta không biết?"
Hoàng Thiên Trấn cũng nghi ngờ, hắn nhớ hắn là một mình rời khỏi Vương phủ, lão tử hắn Đông Võ Vương nói cái gì mà nam nhân phải học được cô độc, giải tán hết thuộc hạ của hắn.
"Bốn cường giả Tông Sư siêu cường, thêm với một cường giả Thiên Bảng, ngươi chắc chắn bọn họ không phải hộ đạo giả của ngươi chứ?"
Lương Hưng Thần nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hoàng Thiên Trấn, ý đồ nhìn ra chút gì đó.
"Tiền bối, không nói cường giả Tông Sư của Vương phủ không còn mấy người. Ở trong trí nhớ của ta, Đông Võ Vương phủ căn bản cũng không có cường giả Thiên Bảng."
"Có phải các người trên đường gặp phải cái gì, sau đó hiểu lầm ta hay không?"
Hoàng Thiên Trấn vừa nghe đến cường giả Thiên Bảng, liền biết mình bị hiểu lầm.
Đến đây, hắn hiếu kỳ Thẩm Hàm Nghiên các nàng đã gặp phải chuyện gì mới hiểu lầm hắn có hộ đạo giả cường đại như vậy…
“Lương gia gia, người thật sự đã hiểu lầm rồi, tiểu ca ca sẽ không nói dối."
"Hơn nữa tình huống của Đông Võ Vương phủ chúng ta cũng có nghe nói, cho nên mấy cường giả kia không hề có quan hệ gì với tiểu ca ca."
Thẩm Hàm Nguyệt lựa chọn tin tưởng Hoàng Thiên Trấn, không cho rằng nam nhân mà nàng xem trọng sẽ lừa dối nàng.
"Không đúng, chuyện có gì đó quái lạ, hai vị tiểu thư các ngươi phải mau theo ta trở về Trùng Cốc mới được, ta cảm thấy bên ngoài có cổ sương mù dày đặc mà chúng ta không nhìn thấu đang bao phủ chúng ta."
Lương Hưng Thần không nhìn ra Hoàng Thiên Trấn có chỗ nào không đúng, nhưng càng như vậy, hắn càng thấy được chuyện có gì đó quái lạ.
Vì nghĩ đến an toàn, hắn phải mau đưa các tiểu thư trở về Trùng Cốc.
"Thiên Trấn, vì để phòng ngừa lỡ như, hay là ngươi cũng theo chúng ta cùng nhau trở về Trùng Cốc, chờ chúng ta tra ra không có vấn đề gì, ngươi ra ngoài tìm kiếm vị hôn thê của ngươi."
Thẩm Hàm Nghiên vẫn rất tin tưởng vào kinh nghiệm giang hồ lâu năm của Lương gia gia, lo rằng có một đôi độc thủ không nhìn thấy đang ở sau lưng đùa bỡn bọn họ, nàng muốn dẫn Hoàng Thiên Trấn trở về Trùng Cốc tránh nạn một chút.
Hắn còn có vị hôn thê!
Biểu cảm của Lương Hưng Thần liền sửng sốt, hai vị công chúa của Trùng Cốc bọn họ lại có thể coi trọng nam nhân đã có vị hôn thê, chuyện này là sao vậy?
"Không được, ta không cảm thấy cường giả Thiên Bảng có thời gian trêu đùa một nhân vật nhỏ như ta. Các ngươi cứ trở về cùng tiền bối trước đi, trong vòng ba năm, ta chắc chắn sẽ đến Trùng Cốc tìm các ngươi."
Hoàng Thiên Trấn lắc đầu, hắn còn muốn đi tế bái mẫu thân của hắn, không có thời gian đến Trùng Cốc. Tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên liếc nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói với Hoàng Thiên Trấn: "Chúng ta chờ ngươi!"
Sau đó Thẩm Hàm Nghiên hai người đi ba bước quay đầu theo Lương Hưng Thần rời đi.
"Chẳng lẽ tên này là người đã đá ta vào trong hồ gặp gỡ hai tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên, nhưng cái này chắc không đâu, bọn họ không cần phải trêu cợt ta như vậy."
"Nhưng nói bọn họ là hộ đạo giả Phụ Vương âm thầm sắp xếp cho ta, cái này càng không thể."
"Mặc dù đối với lực lượng ẩn giấu của Phụ Vương ta không rõ lắm, nhưng ta biết người mạnh nhất Vương phủ chính là Bạch Lão bên cạnh Phụ Vương"
"Nhưng thực lực của Lão Bạch cũng không đến cấp bậc xếp vào Thiên Bảng, người này rốt cuộc là thế lực phương nào, sao cứ cảm giác ta trở thành món đồ chơi của bọn họ vậy chứ?"
Hoàng Thiên Trấn liên tưởng đến tình huống của Vương phủ, cảm giác đầu tiên chính là loại bỏ việc hộ đạo giả, sau khi loại bỏ hắn liền hoang mang, hắn thật sự không đoán ra mục đích của cái người theo dõi hắn không buông kia.
"Ta đã nói người của Thánh Đình Hội xuất thủ sẽ quấy nhiễu đến kế hoạch của chúng ta, quả nhiên phiền toái tới rồi."
Bạch Đấu Thăng nhìn thấy Hoàng Thiên Trấn ở ngờ vực vô căn cứ thân phận của bọn họ, trong lòng luôn oán giận người của Thánh Đình Hội không chào hỏi bọn họ một tiếng đã xuất thủ lung tung.
"Có cần chúng ta đánh Đại Thế Tử bất tỉnh, cho hắn uống một chút Vong Khước Tán hay không?"
Nam Kiếm Khách biến thái từ trong ngực móc ra một cái bình thuốc nhỏ, đưa ra đề nghị với Bạch Đấu Thăng.
"Đừng, uy lực của Vong Khước Tán rất lớn, nếu như không cẩn thận đem ký ức không nên xoá bỏ của Đại Thế Tử xoá bỏ hết, tội của chúng ta sẽ rất lớn."
"Chúng ta cũng không cần lo lắng như vậy, Đại Thế Tử không có thông minh như vậy, có cái gọi là cường giả Thiên Bảng rắm chó ở đây, Đại Thế Tử không dễ dàng đoán được thân phận của chúng ta đâu."
Bạch Đấu Thăng vẫn có chút tự tin, liền từ chối đề nghị của Kiếm Khách biến thái.
"Bỏ đi, đừng suy nghĩ nữa, bây giờ ta còn rất nhỏ yếu, căn bản không có thực lực để hiểu hết toàn bộ, nhất định phải nhanh chóng mạnh mẽ hơn mới được."
Hoàng Thiên Trấn ném tạp niệm ra khỏi đầu, ngồi xếp bằng nhanh chóng khôi phục thương thế, muốn nhanh chóng khôi phục thương thế tiến hành tu luyện.