Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 809 - Chương 809. Cướp Đoạt Thời Gian!

Chương 809. Cướp đoạt thời gian!
Chương 809. Cướp đoạt thời gian!

“Đúng là người sống càng lâu thì càng khó đối phó. Đúng vậy, ta là vì ngươi mà đến!”

“Mạt Nhật, ngươi không phải là người duy nhất may mắn. Ta không giỏi bằng ngươi trong việc thức tỉnh năng lực trường thọ hoặc trường sinh, nhưng ta có thể thức tỉnh năng lực khắc chế người khác!”

“Ta mạnh hơn ngươi và càng không nói lý!”

“Ngoài việc khống chế thời gian, ta còn có thể khắc chế suy nghĩ của người khác!”

“Khắc chế, chỉ định một người, không nhìn cấp bậc dị năng!”

“Dù ngươi là cấp S hay cao hơn cấp S, ngươi cũng không thể sử dụng dị năng trong vòng hai mươi bốn giờ!”

“Không phải là khắc chế một dị năng hạng nhất của ngươi mà là khắc chế tất cả dị năng của ngươi. Vì dị năng này quá kinh khủng nên thời gian làm nguội là mười năm!”

“Năng lực này luôn là con át chủ bài của ta. Không đến vạn bất đắc dĩ, ta sẽ không sử dụng ra!” “Nhưng đối với Mạt Nhật, việc sử dụng dị năng mười năm chỉ có thể sử dụng một lần đối với ngươi thực sự không phải là một chuyện lỗ lã!”

Berset không giả vờ, ngay khi hắn bộc lộ năng lực ra, hắn lo Hoàng Đông Kiệt sẽ lẻn vào thế giới gương chạy trốn nên lập tức sử dụng dị năng khắc chế đối với Hoàng Đông Kiệt.

“Thành công!”

Berset vui mừng khôn xiết, hắn cảm thấy năng lực của mình đã sử dụng thành công.

Hoàng Đông Kiệt cau mày, năng lực của Berset thực sự có hiệu quả với hắn.

Tuy nhiên, hiệu quả không lớn, thiên sứ trị liệu, điều khiển gương và triệu hồi thiên tai, ba hạng dị năng này bị hạn chế một nửa.

Bản mạng thiên phú, cướp đoạt, kích phát tiềm năng cùng cấm vực chư thần hoàn toàn không bị ảnh hưởng, có thể đây là bản mạng thiên phú, là kết quả của thế giới tinh thần của hắn, hoặc thứ gì đó không thuộc thế giới này nên không bị năng lực của Berset ảnh hưởng.

Một số trị số cơ bản của cơ thể không bị ảnh hưởng, lực lượng, tốc độ và sức chịu đựng vẫn là cấp S như trước.

Tu vi võ đạo lại càng không cần phải nói, Berset trầm mặc chính là dị năng, không phải cảnh giới võ đạo.

Dù Berset có thể làm câm lặng tu vi võ đạo, Thần Vũ Thiên Cương Quyết cũng không đơn giản như bề ngoài, ẩn chứa một số tác dụng đặc biệt liên quan đến thời gian, không gian, tinh thần các loại.

Nghiêm túc mà nói, Thần Vũ Thiên Cương Quyết có thể được sử dụng như mười mấy dị năng siêu cấp S.

Ngoài bản mạng thiên phú, Thần Vũ Thiên Cương Quyết có thể được sử dụng ở hầu hết các thế giới, đây là một trong những thế mạnh lớn nhất của Hoàng Đông Kiệt.

Vì vậy, năng lực khắc chế của Berset không có tác dụng gì với hắn.

Vì cấm vực chư thần không bị ảnh hưởng nên chỉ chưa đầy một giây, những hạn chế về việc thiên sứ trị liệu, điều khiển gương và triệu hồi thiên tai đều được dỡ bỏ.

Năng lực khắc chế của Berset mười năm chỉ có thể sử dụng một lần, có tác dụng với Hoàng Đông Kiệt trong vòng chưa đầy một giây.

“Rốt cuộc ta đang mong đợi cái gì đây?”

Hoàng Đông Kiệt thấy vẻ mặt mừng như điên của Berset, rõ ràng là hắn không biết năng lực mà mình tự hào đã thất bại.

Hoàng Đông Kiệt thở dài, sao nói là sẽ có cảm giác chiến đấu kích thích mà, nhưng sao hắn không hề cảm nhận được một chút nào vậy.

“Dị năng của hắn không còn nữa, bắt hắn lại cho ta. Ta muốn cướp đoạt thời gian của hắn.” Berset có thể khống chế thời gian, nhưng hắn là phàm nhân, không thể vi phạm quy luật thời gian.

Tuổi thọ của hắn có hạn, muốn sống lâu hơn phải cướp đoạt thời gian của người khác.

Tương đương cướp đoạt tuổi thọ của người khác rồi ghép nó vào trên người hắn.

Dị năng của Mạt Nhật đã bị hắn khắc chế, nhưng dị năng của hắn vẫn còn trong cơ thể, hắn cảm thấy Mạt Nhật đã tồn tại hơn trăm năm, rất có thể Mạt Nhật đã thức tỉnh năng lực trường sinh, là năng lực nghịch thiên.

Tưởng tượng có được năng lực trường sinh, hắn lập tức kích động.

Đó tượng trưng cho thời gian vô tận, nếu cướp đoạt được thì có nghĩa là hắn có thể sống mãi mãi, chỉ nghĩ đến thôi hắn đã thấy phấn khích rồi.

Năng lực thời gian biến thái thì biến thái, nhưng thường thì năng lực càng biến thái thì hạn chế càng lớn, muốn cướp đoạt thời gian của người khác thì nhất định phải tiếp xúc với cơ thể người khác.

“Đầu hắn vẫn có sương mù bao phủ. Ngươi có chắc rằng dị năng của hắn đã bị khắc chế không?”

Có lẽ danh tiếng của Mạt Nhật quá mạnh, dù dị năng của hắn bị khắc chế, bọn người Yamaguchi Masaru vẫn cảnh giác.

Bọn họ vô cùng lo sợ sẽ có điều gì đó bất ngờ xảy ra, cuộc phản công của Mạt Nhật sẽ đưa bọn họ xuống địa ngục.

“Hắn là Mạt Nhật. Hắn không thiếu những bảo vật kỳ lạ. Sương mù trên đầu chắc chắn là do những báu vật kỳ lạ gây ra. Năng lượng khắc chế của ta sẽ không sai!”

“Hắn bây giờ chỉ là một người bình thường, không thể sử dụng dị năng!”

“Là người bình thường thì các ngươi sợ cái gì? Đám các ngươi còn là cường giả cấp S!” Berset nói như vậy nhưng bước chân của hắn lại không hề nhúc nhích, tựa như đang thúc giục người khác đi thử...

Lời của Berset tuy không lọt tai nhưng bọn người Kudo Hidebe cũng không nóng máu lên lao vào ngay lập tức.

“Yamaguchi Masaru, ngươi có nhiều thú cưng nhất, hãy để thú cưng của ngươi thử xem!”

Kudo Hidebe là người hiểu rõ nhất về Yamaguchi Masaru, sở dĩ Yamaguchi Masaru được mệnh danh là Âm Dương Sư là vì hắn có thể triệu hồi tất cả các loại yêu quái, quái thú, mãnh thú...mà hắn vẽ ra để sử dụng.

Mạt Nhật đã sống hơn trăm năm, nói không chừng có biện pháp bảo mệnh nào đó, hoặc có thể trong tay có một bảo bối đặc biệt lợi hại.

Cứ để thú cưng của Yamaguchi Masaru kiểm tra để đề phòng.

Nghe vậy, Yamaguchi Masaru không chút do dự, từ trong chiếc nhẫn dị bảo lấy ra một cuộn giấy, mở ra, đủ loại quái thú, tiểu yêu quái muôn hình muôn vẻ trên bức tranh nhìn rất sống động. Linh năng bùng phát, quái thú cùng tiểu yêu quái trên cuộn giấy đều chạy ra hết.

Quái thú hung ác, mỗi con cao bốn năm mét, tiểu yêu quái xuất hiện, khung cảnh tràn ngập khi tức chẳng lành.

Chỉ với một bức hoạ, Yamaguchi Masaru đã triệu hồi được sáu mươi bốn quái thú và tám mươi mốt tiểu yêu quái.

Yamaguchi Masaru mặt không chút thay đổi liếc nhìn những con thú cưng xung quanh, đây không phải là những tác phẩm hắn yêu thích, chỉ là hắn nhàn rỗi tùy tay vẽ ra, hắn có rất nhiều bức hoạ như vậy, chỉ dùng để đến tiêu hao kẻ địch.

Hết chương 809.
Bình Luận (0)
Comment